Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Dù sao bí thuật Thượng Cổ Thần Long Dẫn lão phu cũng chỉ đọc qua trong sách cổ ghi chép mà thôi, nguyên nhân vì sao cũng chỉ có Tống đại sư mới biết được."

Bạch!

Chỉ một thoáng, tất cả mọi người lần nữa nhìn về phía Trác Phàm, Tiểu Nhã cũng không tự chủ được nhìn sang.

Trác Phàm nhíu mày, cười tà dị: "Muốn biết vì sao à, hắc hắc hắc, không nói cho ngươi, trừ phi ngươi quỳ xuống cầu xin ta!"

"Ngươi!"

Tiểu Nhã quýnh lên, trợn mắt nhìn hắn, cho dù lúc trước nàng có vô lễ với hắn, hắn cũng không nên ghi hận đến vậy chứ.


Thế nhưng Trác Phàm là người có lòng dạ hẹp hòi, liếc mắt nhìn lên ngụ ý không quỳ thì một chữ lão tử cũng không nói.

Dù sao bây giờ sự thật bày ở trước mắt, chức vô địch cạnh tranh đan vòng thứ hai của lão tử không chạy thoát được, chẳng lẽ ngươi còn trước mặt nhiều người, lấy công báo tư thù sao?

Có điều lão tử cũng không chắc lắm, hắc hắc hắc. . .

Quả nhiên, nhìn bộ dạng của Trác Phàm trong lòng mọi người đã biết rõ nguyên nhân, sau đó mặc kệ đây là địa bàn của Hoa Vũ Lâu, giơ nắm đấm lên cao, ủng hộ Trác Phàm.


"Quỳ xuống, quỳ xuống. . ."

Mọi người cùng kêu gào, thanh thế to lớn, âm thanh chấn vang toàn trường.

Hoàng Phủ Thanh Vân nghe khí thế chấn trời, vẻ mặt càng thêm âm trầm. Hắn chẳng thể nghĩ tới, Trác Phàm lại có khả năng trong thời gian ngắn khiến mọi người nghiên về phía hắn.

Đây quả thực là thuật cao minh nhất, kỹ thuật của Đế Vương.

"Người này, quả nhiên không thể giữ!"Hai mắt Hoàng Phủ Thanh Vân híp lại, hung tợn nói, mấy người bên cạnh đồng loạt gật đầu.

Lưu Nhất Chân thấy tình cảnh này cũng không nghĩ nhiều, chỉ cười lắc đầu. Vị Tống đại sư này thật đúng là tinh nghịch, ha ha ha. . .

Âm thanh "Quỳ xuống" vang lên khiến Tiểu Nhã tức giận đến sắp khóc. Thế nhưng nhìn về phía Trác Phàm, hắn lại thờ ơ tựa vào lò luyện đan như cũ, ánh mắt lạnh lùng.

Dường như hôm nay nhất định phải bắt nàng quỳ xuống mới bằng lòng dừng tay.

Rơi vào đường cùng, Tiểu Nhã đành phải chịu đựng khuất nhục, hai chân không tự chủ định quỳ xuống.

Thế nhưng còn không đợi nàng quỳ xuống đất, một tiếng giận dữ đột nhiên từ lầu chính truyền đến: "Tống Ngọc, náo đủ chưa?"

Trác Phàm giật mình, nhìn về phía thanh âm truyền đến, thấy Sở Khuynh Thành trợn mắt nhìn hắn. Trác Phàm bất đắc dĩ bĩu môi, nể mặt Sở Khuynh Thành phất phất tay với Tiểu Nhã nói: "Đùa thôi, ngươi thấy ta giống người nhẫn tâm thế sao?"

Giống!

Trong lòng Tiểu Nhã thầm nói, không dám lớn tiếng, cảm kích nhìn Sở Khuynh Thành lầu trên.

"Thực ra bổn công tử dùng bí thuật này còn muốn cảm tạ Độc Thủ Dược Vương Nghiêm trưởng lão đã không cẩn thận tung tóe Thanh Mãng vảy dịch vào trong đan dược của ta."

Những tưởng buông tha Tiểu Nhã, Trác Phàm sẽ bắt đầu giảng thuật. Thế nhưng vừa mở miệng, lại nhắm ngay Độc Thủ Dược Vương. Mà mọi người cứ tưởng vị Tống đại sư muốn nói về bí thuật luyện đan Thượng Cổ nên đều yên tĩnh, cẩn thận lắng nghe.

"Tống đại sư có ý gì, ngươi trách lão phu vô ý văng vào đan dược của ngươi sao?" Độc Thủ Dược Vương híp mắt, lạnh lùng nói.

Chậm rãi khoát tay, Trác Phàm cười lắc đầu: "Làm sao lại thế, ta phải cảm tạ ngươi, vì bí thuật Thần Long Dẫn này đã có chữ Long, dược tài cũng phải có quan hệ với Long, mà bản thân dược tài Ôn Dương Đan cũng không có loại dược vật này, nhờ ngươi vô ý làm văng Thanh Mãng lân dịch vào trong dược dịch của ta, nên ta mới có thuốc dẫn thi triển bí thuật."
"Thế nhưng mãng là dược vật âm tính, còn Ôn Dương Đan là dược tài dương tính. Sau đó Tống đại sư luyện thành Long Dương đan, tất cả đều là dược tính chí dương, lão phu cũng không phát giác bên trong có một chút Âm khí nào."

Mí mắt Độc Thủ Dược Vương run lên, hai tay bất giác nắm lại.

Tà dị cười một tiếng, Trác Phàm khinh thường nói: "Bí thuật Thượng Cổ sao có thể để các ngươi lý giải được? Mặc dù âm dương tương khắc, nhưng cũng cộng sinh. Có thể chuyển hóa âʍ ѵậŧ như Thanh Mãng lân dịch thành chí dương, tất cả đều dựa vào nướ© ŧıểυ đồng tử của lão tử."

Vỗ nhè nhẹ vào bụng của chính mình, Trác Phàm cười to: "Nướ© ŧıểυ là nước, vốn là âʍ ѵậŧ, nhưng đồng tử nam là dương, Dương khí mạnh mẽ. Lão tử dùng nướ© ŧıểυ đồng tử chuyển âm thành dương, hóa rắn thành rồng, không chỉ có đem trọn lô dược tài dược tính luyện ra, hơn nữa còn thêm vào Long khí chí dương chí cương, cho nên mới có thể đem dược tài nhị phẩm tăng lên ngũ phẩm đan. Thế nhưng sau khi mở đan ra, chẳng những dược lực bay hơi mà Long khí cũng bay theo, cho nên từ ngũ phẩm giảm xuống."
Nghe được lời này, mọi người mới hiểu rõ ràng, càng thêm bội phục bí thuật luyện đan của Trác Phàm.

Cho dù là Độc Thủ Dược Vương, cũng không nhịn được mạnh mẽ vỗ tay, tâm phục khẩu phục gật đầu: "Tống đại sư quả nhiên luyện đan thuật thiên hạ vô song, lão phu thừa nhận thua trong lần cạnh tranh đan này, mà thua tâm phục khẩu phục. Có điều, Tống đại sư lại có nhược điểm, vòng tiếp theo lão phu sẽ thắng."

Nói đến đây, Độc Thủ Dược Vương lóe lên một đạo sát ý trần trụi. Trác Phàm nhếch miệng cười một tiếng, không sợ chút nào.

Thù hận giữa hai người, tất cả mọi người xem như không nhìn thấy. Đào Đan Nương ở bên cạnh kích động, vì nàng không nghĩ Trác Phàm có thể làm cho Độc Thủ Dược Vương mở miệng nhận thua.

Tương lai thành tựu của hắn sẽ là vô hạn.
Thế nhưng rất nhanh, trong mắt nàng cũng trở nên buồn bã vì lời Độc Thủ Dược Vương nói, nhược điểm vốn có của Trác Phàm nàng cũng đã nhìn ra.

Cư tiếp tục như thế cho dù Trác Phàm có kỹ thuật luyện đan vô địch thiên hạ cũng không đánh bại được Độc Thủ Dược Vương.

Bất đắc dĩ thở dài, Đào Đan Nương suy nghĩ cách giải quyết, không thể để cho một thanh niên tốt cứ như vậy bị hủy diệt.


Đúng lúc này, giọng nói của Tiểu Nhã lần nữa vang lên: "Cạnh tranh đan lần này tổng cộng có ba mươi chín người lọt vào vòng trong, mười một người bỏ quyền, vô địch vẫn là Tống Ngọc Tống đại sư, đứng thứ hai là Độc Thủ Dược Vương Nghiêm trưởng lão. . ."


Lời Tiểu Nhã vừa vang lên, mọi người không hiểu vì sao có nhiều người bỏ quyền như vậy.


Làm sao bọn họ biết được, từ khi chứng kiến Trác Phàm luyện đan thuật, không ít người đã tự ti mặc cảm, lòng tự tin sớm đã sụp đổ. Mà một Luyện Đan Sư không có tự tin, làm sao có thể luyện ra được đan dược?




Advertisement
';
Advertisement