Cuối cùng, Lưu Nhất Chân đứng trên đài luyện đan thứ tư. Ba hạng đầu theo thứ tự là Độc Thủ Dược Vương, Đào Đan nương cùng đồ đệ Độc Thủ Dược Vương, Nghiêm Phục.
Đối với ba người này là tâm phục khẩu phục, không có bất mãn dị nghị gì. Còn những người xếp tại phía sau ông ta, ông ta lười đi xem.
Đến lúc này, những ai tự nhận có thể tiến vào hai mươi vị trí đầu của Đan Hội lần này, tất cả đều đã đứng lên trên. Mà thực lực bọn hắn, cũng rõ như ban ngày, đều là luyện đan sư tiếng tăm lừng lẫy, những người có mặt không có ai dị nghị.
Tiếp đó, Tiểu Nhã quét nhìn một vòng tất cả mọi người, cười nói: “Như vậy chư vị còn lại, xin dựa theo thực lực gia tộc để đứng tại đài luyện đan tương ứng. Nhất lưu thế gia ở phía trước, nhị lưu thế gia ở giữa, gia tộc tam lưu trở về sau, mời tìm một vị trí thích hợp ở phía sau.”
Các nàng làm như thế, cũng giúp mọi người ở đây quan sát kỹ nghệ của luyện đan sư một cách có mục tiêu hơn. Dù sao, luyện đan sư của nhất lưu gia tộc, khẳng định mạnh hơn nhị lưu, nhị lưu cũng nhất định vượt qua tam lưu.
Có mục tiêu quan sát, cũng thuận tiện hơn cho các đại thế gia trên lầu đến đào chân tường. Nếu không thì, ngươi tam lưu thế gia lại đi đào góc tường của nhị lưu thế gia, náo ra chuyện cười, thì quá mất mặt xấu hổ.
Hoa Vũ Lâu suy nghĩ chu đáo, ngay cả tâm tư đến đây quan sát của các đại gia tộc cũng cân nhắc đến, dẫn tới mọi người tán thưởng một trận.
Những luyện đan sư kia cũng không có gì có thể nói, sôi nổi tìm tới vị trí tương ứng, đứng lên trên. Trong thời gian ngắn, trên mấy ngàn đài luyện đan đã đứng đầy người.
Trước mặt mỗi người là một cái lô đỉnh thanh đồng thượng hạng, bên cạnh thì có đệ tử xinh đẹp của Hoa Vũ Lâu làm bạn.
Tất cả chuẩn bị sẵn sàng, Tiểu Nhã nhìn mọi người chung quanh, mỉm cười, bắt đầu chính thức giải thích quy tắc đấu đan của bách đan thịnh hội: “Lần này bách đan thịnh hội chia làm ba vòng tỉ thí. Mỗi vòng đều sẽ đào thải một số lượng luyện đan giả, mà hai mươi người đứng đầu trong mỗi vòng, thì có thể chiếm cứ đài luyện đan tương ứng với thứ tự ở trước mặt ta. Thẳng đến cuối cùng, quyết định vô địch!”
Nói cách khác, chỉ có hai mươi luyện đan sư đứng đầu, mới có tư cách lọt vào pháp nhãn của Hoa Vũ Lâu.
Bỗng chốc mọi người đều hiểu rõ điểm này trong lòng, không khỏi dần nghiêm túc hơn. Tuy nhiên bọn họ sớm đã biết rõ ràng cạnh tranh đan lần này rất thảm thiết, nhưng mà vạn lần không nghĩ đến lại sẽ thảm liệt đến vậy.
Trong mấy ngàn người, chỉ có hai mươi người có thể tham dự tranh đoạt hạng nhất cuối cùng.
Mà hai mươi người ở trước mặt, đều là nhân vật cấp Đại Sư trong giới luyện đan thuật ở Thiên Vũ Đế Quốc. Mấy người đang đứng ở đó chính là lôi đánh bất động kiên cố vô cùng, ai có thể lay động đến địa vị của bọn hắn?
Đừng nói là tỷ thí ba vòng, cho dù là 300 vòng, những người như họ cũng tuyệt đối thực sự không vào nổi phạm vi của hai mươi vị trí đứng đầu kia.
Trên mặt mọi người đã treo đầy ưu sầu. Chỉ có tên cạnh đan giả đứng ở vị trí thứ hai mươi kia, mới lộ ra nụ cười đắc ý!
Tiểu Nhã thu tất cả mọi thứ vào tầm mắt, trong mắt lóe lên một tia khinh miệt, tiếp tục nói: “Thịnh hội Lần này, hấp dẫn rất nhiều luyện đan sư nổi danh của Thiên Vũ Đế Quốc. Hoa Vũ Lâu chúng ta cũng vì vậy nên đã chuẩn bị bảo vật mà luyện đan sư khát vọng nhất, làm phần thưởng cho người đứng đầu của thịnh hội lần này.”
Nói xong, Tiểu Nhã nhè nhẹ vỗ tay, liền có hai tên đệ tử ©υиɠ kính nâng một cái hộp ngọc phủ vải đỏ, đặt lên trên đài trưng bày.
Tiểu Nhã vung tay lên kéo tấm vải đỏ xuống.
Chỉ một thoáng, một món đồ giống như một đoạn rễ cây xanh biếc xuất hiện tại trước mặt tất cả mọi người. hơn nữa đang lúc mọi người nhìn soi mói, rẽ cây trập trùng trồi lên rũ xuống như trái tim đang đập vậy.
Hoa Vũ Lâu trấn lầu chi bảo, Bồ Đề Tu Căn.
Đồng loạt hít vào một ngụm khí lạnh, bọn họ sao cũng không nghĩ ra, Hoa Vũ Lâu lần này thế mà chơi lớn, ngay cả trấn lầu chi bảo cũng lấy ra làm phần thưởng. Chỉ có số ít mấy người rõ ràng ngọn nguồn bên trong, nhưng khi Bồ Đề Tu Căn vừa mới xuất hiện, vẫn không nhịn được tròng mắt rụt lại.
“Nghiêm lão, thứ này ngươi nhất định phải bắt tới tay.”
Chỗ ngồi khách quý Phía Tây, Hoàng Phủ Thanh Vân nắm chặt tay thành nắm đấm, trong mắt hiện lên du͙© vọиɠ trần trụi.
Trên đài luyện đan đệ nhất, Độc Thủ Dược Vương nhịn không được liếʍ môi, cặp mắt nhìn chằm chằm Bồ Đề Tu Căn, trong lòng trở nên kích động. Ông ta đã nhìn ra vật kia là thật. Chỉ cần chiến thắng thì Bồ Đề Tu Căn tới tay là chuyện không thể nghi ngờ.
“Hừ, lão tặc, có lão thân ở đây, ngươi đừng mơ tưởng đạt được!” Đào Đan nương liếc xéo ông ta một cái, hừ lạnh nói.
Độc Thủ Dược Vương nhếch miệng cười khinh miệt nhìn bà: “Chỉ bằng ngươi, xứng sao?”
Lúc này, Lưu Nhất Chân mới bừng tỉnh đại ngộ hiểu ra. Vì sao một lần bách đan thịnh hội của Hoa Vũ Lâu tổ chức, lại hấp dẫn những người đứng đầu của giới luyện đan Thiên Vũ Đế Quốc tham gia, nguyên lai đều đến vì thiên tài địa bảo này.
Trong chốc lát Lưu Nhất Chân lau mồ hôi lạnh trên trán, trong lòng thổn thức không thôi.
Đừng nói ông ta không thắng nổi hai người này, coi như thật sự có khả năng thắng, phần thưởng đó ông ta dám muốn sao? đồ vật mà bị hai mãnh hổ để mắt tới, nếu ông ta muốn, há không phải chết chắc?
Mụ nội nó, trận Đan Hội này, lão phu không nên tới tham gia.
Lưu Nhất Chân hiện hối hận đến xanh ruột, tuy nhiên không còn cách nào khác. Nếu đã đứng lên đài mà không lộ ra bản lĩnh, chẳng phải mất hết thể diện?
May ra ông ta vốn không bằng hai người này, thua trận cũng không có gì lớn.
Nghĩ tới đây, Lưu Nhất Chân cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, lần đầu tiên vì mình không thể chiến thắng mà cao hứng. Cái này nếu để cho người khác biết, còn không cả kinh đến mức con ngươi rơi đầy đất?
Lưu đại sư, tâm tính mà ngài vừa nhắc tới đâu, tự tin của luyện đan mà ngài vừa nhắc tới đâu, tại sao còn chưa so tài mà ngài ngược lại đã nhận sợ rồi?
Trong lòng mọi người nghĩ gì thì chỉ có chính mình biết, người ngoài không biết được nhưng rất nhiều người trong bụng đã đánh trống lui quân!
Cạnh tranh khốc liệt như thế bọn họ hoàn toàn không có hi vọng, càng thêm không có dũng khí.
Tiểu Nhã đem tất cả thần sắc của mọi người thu vào trong mắt, không để ý đến, chỉ ngẩng cao đầu, tiếp tục nói: “Đầu tiên đề mục cạnh tranh đan vòng thứ nhất là, luyện chế nhất phẩm đan.”
Ngay khi câu nói này nói ra, rất nhiều người vừa rồi còn định rút lui, bây giờ đều lấy lại lòng tin.