Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Phi thuyền nhanh chóng khởi hành, một ngày sau liền đến Trái Đất.

Trước đó sau khi Dương San mất tích, Dương Gia Quốc và Thẩm Tân Lan cũng nhận được tin tức, vội vàng quay về Trái Đất.

Phi thuyền xuyên qua lỗ sâu, nhanh chóng tiến về Trái Đất, trên Trái Đất, nhóm người Dương Gia Quốc đang nôn nóng chờ đợi trên bầu trời của hải vực Bermuda.

Họ có tài nguyên Dương Thiên cung cấp, cho dù không thể tu luyện nhưng lúc này thực lực của họ đã đạt đến cấp Tinh Vực, tuổi thọ nghìn năm, cho nên không nhìn ra dấu vết lão hóa trên họ.

Theo thời gian trôi đi, họ cũng có thể sử dụng tài nguyên của Dương Thiên, dễ dàng đến cấp Tinh Chủ, thậm chí cấp Hắc Động.

Thế nhưng sau cấp Hắc Động, lại rất khó tăng lên.

"Nhìn kìa, Tiểu Thiên, San San về rồi". Nhóm người Dương Gia Quốc vui mừng nói.

Cửa khoang phi thuyền mở ra, sau đó nhóm Dương Thiên bay ra.

"San San!" Dương Gia Quốc và Thẩm Tân Lan đang muốn vui mừng hô lên, bỗng nhiên họ ngây người, tay Dương San lại dắt theo hai đứa nhỏ khoảng hai ba tuổi.

Huyện A trên Trái Đất, trong một biệt thự rộng lớn.

Khuôn mặt Dương Gia Quốc và Thẩm Tân Lan nở nụ cười, trong lòng của họ còn có hai đứa nhỏ.

Đó là cháu ngoại trai và cháu ngoại gái của họ, con của Dương San.

Mặc dù có hơi không vừa ý với Vũ Vân, nhưng nếu chuyện đã thành ra như vậy, họ sẽ không ngăn cản làm gì. Suy nghĩ của họ vẫn chưa đến mức cứng nhắc như vậy.

Về Vũ Vân, họ cũng hơi hài lòng. Trước đó, Dương Thiên cũng thuật lại mọi chuyện xảy ra trên Kim Ma Tinh.

Hơn nữa, Dương San cũng chậm rãi kể lại chuyện xảy ra hơn hai mươi năm qua, nên họ cũng rất đồng tình quan điểm của Vũ Vân.

Họ giống với Dương Thiên, người mà Dương San tìm có thực lực yếu cũng không vấn đề, nhưng nhất định phải đối xử tốt với Dương San.

Thực lực có thể tăng lên, mỗi người đều có thời kì yếu đuối, nhưng tính cách đã được hình thành lúc còn yếu kém.

Vũ Vân trên Trái Đất cũng từ từ buông bỏ tính nhút nhát trong lòng. Cảnh tưởng anh ta sợ hãi nhất không xảy ra.

Dương Thiên chính là phó bộ trưởng phân bộ thần quốc Côn Trụ của công ty lỗ sâu ảo, quyền thế ngút trời, thân phận của Dương San chắc chắn cũng vô cùng cao quý, cha mẹ của Dương San nhất định sẽ tìm một thanh niên thiên tài thật sự cho Dương San. Thiên phú của anh ta rất bình thường.

Thế nhưng, quả nhiên anh ra nghĩ nhiều rồi.

Dương Thiên chỉ ở nhà mười ngày, liền chuẩn bị rời đi.

"Anh, anh ở nhà ngắn như vậy, đi sớm làm gì?" Dương San hơi bất mãn.

Dương Thiên mỉm cười, bây giờ thời gian đối với hắn vô cùng quý giá, hắn vẫn chưa đạt đến trình độ đủ mạnh, cho nên hắn không thể lãng phí thời gian ở nhà.

Mở mang rất nhiều chuyện, bây giờ hắn cần không ngừng nâng cao thực lực bản thân, thế này hắn sẽ không hối hận trong tương lai.

Về Vũ Vân, tạm thời ở lại hệ Ngân Hà, thiên phú tu luyện của Vũ Vân bình thường, không thể vào trong một số võ trường lớn, Dương Thiên sắp xếp La Vu Tâm hướng dẫn anh ta.

Dù sao La Vu Tâm là cường giả cấp Hắc Động sơ kì, lĩnh ngộ pháp tắc giống Vũ Vân, vừa hay có thể hướng dẫn Vũ Vân.

Đợi đến khi Vũ Vân đột phá đến cấp Hắc Động, con đường tu luyện sau này sẽ do Vũ Vân và Dương San quyết định, Dương Thiên không muốn can thiệp quá nhiều.

Mỗi người đều có con đường phải đi của riêng mình, hắn vẫn chưa trở thành cường giả chân chính, con đường còn rất dài.

Dương Thiên tạm biệt người nhà của mình, dù sao họ có thể gặp mặt trong thế giới ảo.

Trong lỗ sâu không gian, phi thuyền nhanh chóng bay đi, mà trạm tiếp theo của Dương Thiên chính là thần quốc Côn Trụ.

Trong phi thuyền khổng lồ, Dương Thiên đứng đó, bảy mảnh vỡ thủy tinh đang tản ra ánh sáng đủ màu trôi lơ lửng trước mắt hắn, trên đó ánh sáng kì dị đang nhấp nháy, ở đó xuất hiện một điểm sáng, mà lúc này phi thuyền đang cách khu vực điểm sáng chỉ càng gần.

"Bảy mảnh vỡ thủy tinh của San San, có bốn mảnh ở đế quốc văn minh cấp thấp, hai mảnh ở Đế quốc văn minh trung cấp, mảnh thứ bảy ở Đế quốc Long Vũ, bây giờ vị trí của mảnh thứ tám hiển thị ở thần quốc Côn Trụ. Cũng không biết rằng mảnh vỡ thủy tinh này rốt cuộc có bao nhiêu khối?" Dương Thiên suy tư trong lòng.

"Thiếu gia Dương Thiên, càng là mảnh vỡ phức tạp, bảo vật có được cuối cùng càng có giá trị". Đan Lăng mỉm cười nói.

Dương Thiên hơi gật đầu, càng cố gắng thì kết quả có được càng nhiều.

Đương Thiên cũng không loại từ một khả năng, đó là mảnh vỡ thủy tinh này chính là trò đùa ác ý của ai đó, đến cuối cùng không có bảo vật gì cả, cũng có thể chỉ là một bảo vật có giá trị rất bình thường.

Thế nhưng, quá trình tìm kiếm bảo vật cơ bản là một loại đánh cược, cho dù phát hiện một bí cảnh mới, không biết trong đó có bảo vật không, vẫn phải đi vào xem thử.

Phi thuyền liền đến thần quốc Côn Trụ.

"Dựa vào vị trí mảnh vỡ thủy tinh hiển thị, mảnh vỡ thủy tinh thứ tám lại đang ở trong một võ trường phía đông của thần quốc Côn Trụ". Dương Thiên cảm nhận vị trí điểm sáng hiển thị.

"Thiếu gia Dương Thiên, đó là vị trí của võ trường Quất Quận, thủ lĩnh Quất Quận là một cường giả cấp Lĩnh Chủ trung kì". Đan Lăng nói.

"Ồ? Thực lực của Quất Quận không mạnh, khả năng có được mảnh vỡ thủy tinh rất cao". Dương Thiên mỉm cười.

Bây giờ hắn chính là phó bộ trưởng phân bộ thần quốc Côn Trụ của công ty lỗ sâu ảo, thân phận rất cao, không cần lo lắng điều gì, có thể trực tiếp đi tìm Quất Quận.

Quất Quận chắc sẽ lấy ra, nhiều nhất Dương Thiên trả một cái giá nhất định.

Nếu là Dương San, xác suất lấy được mảnh vỡ thủy tinh thứ tám rất nhỏ. Đây cũng là một trong những lí do Dương San từ bỏ tiếp tục tìm kiếm.

Advertisement
';
Advertisement