Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Ầm!

Bỗng nhiên, động tác của thi hài khổng lồ nhanh nhẹn, lại trực tiếp ngăn chặn cửa ra của bí cảnh.

"Không ai có thể làm hại người ta bảo vệ". Một giọng nói vô cùng phẫn nộ truyền đến, bàn tay khổng lồ bao trùm lên Dương Thiên và Đan Lăng.

Ầm!

Vào thời khắc cuối cùng, Đan Lăng nhanh chóng soạn tin tức.

Ông ta nhìn Dương Thiên nói: "Thiếu gia Dương Thiên, chúng ta chạy không thoát, chỉ có thể đợi nhóm cường giả mạnh mẽ của nhân tộc đến hồi sinh chúng ta".

Tin tức ông ta soạn ra truyền đi sau một tiếng nữa, giả sử họ chưa chết vẫn có thể thu hồi.

Khuôn mặt Dương Thiên khó coi, lần này bỏ mạng, tin tức hắn có phân thân chắc chắn sẽ bị người khác biết.

Bây giờ, chắc chắn không phải lúc để bại lộ.

Lúc Dương Thiên và Đan Lăng đang tuyệt vọng, bỗng nhiên một mảnh Tinh thạch bị vỡ màu trắng trên người Dương Thiên tự động bay ra.

Đó là thứ Dương Thiên nhặt được trước đó.

Thi hài khổng lồ kia nhìn thấy Tinh thạch bị vỡ màu trắng này, tia sáng màu đen trong mắt lập lòe, bỗng nhiên dừng động tác của mình.

Một mảnh tinh thạch bị vỡ màu trắng, chậm rãi trôi lơ lửng, sau đó bay đến trong tay của thi hài khổng lồ.

"Các ngươi...là ai?" Trên người thi hài khổng lồ bỗng nhiên truyền ra một giọng nói.

Nhóm người Dương Thiên kinh hãi, thi hài khổng lồ này giống như có linh trí hoàn chỉnh.

"Chúng ta đến từ bên ngoài bí cảnh". Đan Lăng đứng đến cạnh Dương Thiên, đứng ra nói.

"Các ngươi biết tộc Cốt Linh không? Các ngươi có thể nói cho ta, bây giờ tộc Cốt Linh vẫn còn tồn tại không?" Thi hài khổng lồ hỏi. Ông ta chỉ còn lại một bộ xương nhưng vẫn hỏi nhóm người Dương Thiên, nhìn có vẻ vô cùng kì lạ.

Nhóm người Dương Thiên nhìn nhau, không hề do dự, nói cho thi hài khổng lồ biết tình hình hiện nay của tộc người Cốt Linh. Lúc này Kim Thịnh đưa Long Kinh Thiên đến đây.

Đợi nhóm người Dương Thiên nói xong, thân thể của thi hài khổng lồ bỗng nhiên run rẩy, ông ta chậm rãi quỳ xuống, một đạo khí tức bi thương lại vây quanh toàn bộ khu vực.

"Ta là tội nhân của tộc Cốt Linh, chính ta gây ra sự suy bại cho tộc Cốt Linh". Một giọng nói vô cùng áy náy vang lên.

Nhóm người Dương Thiên đứng ở bên cạnh, lại hoàn toàn không dám nhúc nhích.

Đối diện với cường giả cấp Viên Mãn có linh trí hoàn chỉnh, họ không thể trốn thoát.

Một lúc lâu, thi hài khổng lồ lại đứng dậy, nhìn nhóm người Dương Thiên lạnh lùng nói: "Ta tên là Nguyên Bác, đại trưởng lão của tộc Cốt Linh".

Thật sự là Nguyên Bác! Trong mắt nhóm người Đan Lăng lộ vẻ ngạc nhiên.

Cho đến bây giờ, Dương Thiên chưa từng gặp sự tồn tại trên cấp Viên Mãn. Bây giờ, cường giả như vậy lại xuất hiện trước mắt Dương Thiên.

Dương Thiên thận trọng nói: "Tiền bối Nguyên Bác, chúng ta có thể giúp gì cho người?"

Nguyên Bác nhìn bộ thi thể một mét trong tay mình, toàn thân đều là nỗi bi thương nói: "Các ngươi có thể giúp ta tìm kiếm hết Tinh thạch bị vỡ màu trắng không?"

“Tinh thạch bị vỡ màu trắng?" Dương Thiên nhìn Tinh thạch kì lạ trong tay Nguyên Bác.

Đó là thứ trước đó Dương Thiên vô tình phát hiện ra, không ngờ rằng bây giờ lại đang cứu tính mạng nhóm người Dương Thiên.

"Được". Dương Thiên liền đồng ý, Đan Lăng, Kim Thịnh và Long Kinh Thiên đương nhiên không có ý kiến, họ không muốn chọc giận Nguyên Bác, không ai chạy thoát được.

"Các ngươi giúp ta lấy được những Tinh thạch màu trắng này, ta sẽ ban cho các ngươi truyền thừa Cửu Tự của tộc Cốt Linh chúng ta coi như trả thù lao". Nguyên Bác liền nói.

Toàn bộ nhóm Dương Thiên có vẻ mừng rỡ.

Dương Thiên rất vui mừng, trong lòng hắn lại khao khát hiểu rõ quan hệ giữa Cửu Tự của tộc Cốt Linh và Long phượng nguyên châu.

Bỗng nhiên, bóng người Nguyên Bác lướt đi, ông ta nhìn Long Kinh Thiên, ngạc nhiên nói: "Ngươi đã có được truyền thừa Cửu Tự hoàn chỉnh?"

"Vâng, tiền bối Nguyên Bác". Long Kính Thiên cung kính nói.

Đối diện với sự tồn tại vĩ đại này, ông không dám thất lễ.

Nguyên Bác nói: "Nếu ngươi tiếp nhận truyền thừa Cửu Tự của chúng ta, vậy thì sau này ta sẽ cho ngươi một vài bí tịch pháp tắc mà ta từng lĩnh ngộ, ngươi có thể lựa chọn một hệ bất kì".

"Cảm ơn tiền bối". Long Kinh Thiên cảm kích nói.

"Đi thôi". Nguyên Bác nói.

Nhóm người Dương Thiên nhanh chóng rời đi.

Bí cảnh vô cùng rộng lớn này, Tinh thạch màu trắng có thể phân bố ở bất kì nơi nào trong này.

Thế nhưng, Dương Thiên có Tiểu Quang nên không có vấn đề gì. Tiểu Quang trời sinh rất nhạy bén đối với việc tìm kiếm bảo vật đặc biệt.

Bốn người chia thành hai nhóm, nhanh chóng tìm kiếm.

Xoạt!

Trong một khu vực, một mảnh Tinh thạch bị vỡ bằng ngón tay út, bị đè ở dưới hài cốt bị phá hủy, liền được Dương Thiên nhặt lấy.

"Ha ha, thiếu gia Dương Thiên, tốc độ tìm Tinh thạch bị vỡ màu trắng quá nhanh". Đan Lăng cảm thán nói.

Ánh mắt của ông ta còn có vẻ chấn động.

Cho dù ông ta là cường giả cấp Lĩnh Chủ, tốc độ tìm kiếm Tinh thạch màu trắng không nhanh bằng Dương Thiên.

Ông ta có lĩnh vực rộng lớn của mình. Những Tinh thạch và xương người chết dường như xen lẫn với nhau, nhưng ông ta rất khó phân biệt cho ở dù trong lĩnh vực của mình.

Dương Thiên khẽ cười nhưng không giải thích gì. Có năng lực tìm kiếm bảo vật mạnh mẽ, nhiều nhất chỉ làm người khác ngạc nhiên mà thôi.

Một ngày sau, Dương Thiên, Đan Lăng và Long Kinh Thiên, Kim Thịnh tập trung lại một chỗ.

"Đại ca, các người tìm kiếm thế nào?" Dương Thiên mỉm cười hỏi. Trong tay của hắn có mười mảnh vỡ Tinh thạch màu trắng.

Long Kinh thiên mỉm cười, sau đó lấy ra bảy mảnh vỡ Tinh thạch màu trắng.

Không gian này không rộng, sau một ngày tìm kiếm, họ đã lục soát toàn bộ không gian.

Họ lại đến trước mặt Nguyên Bác.

Advertisement
';
Advertisement