Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Sau mười phút, một người đàn ông trung niên có tướng mạo khôi ngô trực tiếp đi đến, trên người đàn ông tỏa ra một hố đen vô cùng khủng bố, sau lưng ông ta chính là Địa Khuyết.

Bá Quân đến trước mặt nhóm người Vũ Dương, khuôn mặt lạnh lùng hỏi: "Các ngươi nói rõ mọi chuyện cho ta!"

Vũ Dương kể chuyện một lần nữa, bốn người khác cũng giải thích bổ sung.

Cuối cùng, Bá Quân nhận lấy thiết chùy và trường đao kì lạ trong tay Vũ Dương, cảm nhận cẩn thận.

"Trên đó quả thực có rất nhiều mùi của bọ cạp lửa". Bá Quân nhíu mày nói.

Mặc dù bộ lạc của họ có gần một nghìn cường giả cấp Tinh Chủ, nhưng cũng không quá mười mấy cường giả cấp Tinh Chủ đỉnh phong, Kim Long chết đi chính là tổn thất lớn của bộ lạc Thanh Mộc.

Ngoài ra, Lăng Tuyệt là thiên tài số một của bộ lạc, cứ như vậy chết đi cũng là một tổn thất không thể lường được.

Bá Quân trầm mặc trong lòng, ánh mắt ông ta nhìn về Dương Thiên nói: "Người muốn gia nhập bộ lạc chúng ta?"

Dương Thiên gật đầu nói: "Ta lang thang ở bên ngoài quá lâu, muốn tìm một bộ lạc an toàn".

Bá Quân lạnh lùng nói: "Thi triển thực lực của ngươi một chút!"

Ông ta cảm thấy cảnh giới của Dương Thiên chỉ ở cấp Tinh Vực, mà bộ lạc của họ không cần người yếu.

Dương Thiên gật đầu, sau đó ngón tay giơ lên, một chỉ mang màu xanh trực tiếp ra ngoài, sau đó đánh trên mặt đá khổng lồ ở phía xa.

Ầm!

Trên mặt đá vô cùng cứng chắc kia xuất hiện một cái hố khổng lồ, toàn bộ mỏm đá hóa thành bụi phấn.

"Sao? Pháp tắc hệ thủy? Hơn nữa đã lĩnh ngộ đến trình độ bậc chín cấp Tinh Chủ!" Khuôn mặt Bá Quân chấn động, sau đó hiện vẻ hưng phấn.

Ông ta nhìn Dương Thiên mỉm cười nói: "Tốt! Bộ lạc Thanh Mộc chúng ta hoan nghênh thiên tài gia nhập. Đây là lệnh bài thân phận của bộ lạc Thanh Mộc chúng ta, Dương Thiên ngươi sau này là thành viên của bộ lạc Thanh Mộc chúng ta!"

Ông ta mừng rỡ trong lòng, trước đó Lăng Tuyệt là thiên tài đứng đầu của bộ lạc, cũng bất quá dựa vào thực lực bậc một cấp Tinh Chủ ngang hàng với bậc chín cấp Tinh Chủ, thiên phú của Dương Thiên còn khủng khiếp hơn Lăng Tuyệt.

Dựa vào tiềm lực như vậy của Dương Thiên, sau này có khả năng rất lớn đột phá đến cấp Hắc Động!

Về phần lòng trung thành của Dương Thiên với bộ lạc, ông ta tự sẽ có cách.

Ánh mắt của nhóm Địa Khuyết nhìn Dương Thiên cũng hơi thay đổi, vừa nãy chỉ mang màu xanh của Dương Thiên, họ đều cảm nhận được sự nguy hiểm trong đó.

"Tham kiến Bá Quân đại nhân!" Dương Thiên cung kính nói.

"Được!" Bá Quân mỉm cười nói: "Bây giờ ngươi đi vào bộ lạc trước, ngày mai thủ lĩnh bộ lạc chúng ta sẽ gặp ngươi, làm chứng ngươi chính thức trở thành một thành viên của bộ lạc chúng ta".

"Vâng, đại nhân". Khuôn mặt Dương Thiên cũng có vẻ hưng phấn. Trong lòng nghĩ thế nào thì người ngoài không biết được rồi.

Dương Thiên đi vào trong bộ lạc Thanh Mộc, ở đây có rất nhiều người, nói là một bộ lạc, kì thực lại giống như một thành thị cỡ nhỏ.

"Dương Thiên, sau này nơi này sẽ là chỗ ở của ngươi". Vũ Dương dẫn Dương Thiên đến một đình viện cỡ nhỏ, nhìn Dương Thiên nói, sâu dưới đáy mắt anh ta là vẻ kính trọng, nhưng ở đây lại không thể trực tiếp gọi Dương Thiên là chủ nhân.

Dương Thiên gật đầu, liền đi vào trong.

Dương Thiên biết rằng, lúc này bên ngoài đình viện của hắn chắc chắn có người đang quan sát hắn, sau đó Tiểu Quang trực tiếp bay ra ngoài.

Quả nhiên, xung quanh đình viện của hắn, có ba cường giả cấp Tinh Chủ đỉnh phong đang quan sát hắn.

Dương Thiên không nghĩ nhiều, ngồi xếp bằng, bắt đầu tiến hành tu luyện Luyện hồn cảnh.

Dự định hắn đi vào bộ lạc Thanh Mộc đã thành công, tiếp theo sẽ từ từ tìm cơ hội.

Dương Thiên yên tâm tu luyện, không có động tác thừa thãi nào. Ngày thứ hai đến một cách nhanh chóng. Dương Thiên liền ra khỏi đình viện của mình.

Bộ lạc Thanh Mộc rộng lớn, phần đông người đang không ngừng đi lại.

Một số người cũng nhìn Dương Thiên nhưng không có biểu cảm gì, trực tiếp đi ngang qua.

"Bộ lạc Thanh Mộc so với bộ lạc Khúc Nham của thế giới Tụ Tinh, rõ ràng rất thiếu đoàn kết và sự nhiệt tình". Dương Thiên lặng lẽ quan sát bộ lạc này. Hắn nhìn thấy ánh mắt có vẻ cảnh giác của rất nhiều người.

"Dương Thiên". Ở đằng xa, Vũ Dương đi đến, sâu dưới đáy mắt lại hiện vẻ vô cùng kính trọng.

"Dương Thiên, mời ngươi theo ta đi đến một nơi, gặp thủ lĩnh bộ lạc của chúng ta". Vũ Dương nói.

Dương Thiên gật đầu, hắn thật sự muốn gia nhập bộ lạc Thanh Mộc, chắc chắn phải được sự đồng ý của Thanh Mộc.

"Đinh! Đinh! Đinh!"

Ở phía xa, bỗng nhiên một âm thanh truyền đến.

"Mọi người chuẩn bị, ta có rất nhiều thức ăn ở đây, chỉ cần giành được thành tích tốt nhất thì có thể hưởng dụng những thức ăn tốt nhất". Một người đàn ông khôi ngô có thực lực cấp Tinh Chủ đang lớn tiếng nói.

Bên cạnh người đàn ông khôi ngô này có rất nhiều thức ăn, có thịt hung thú nướng, còn có rất nhiều linh quả.

Mà phía trước đống thức ăn còn có từng lớp cửa ải, có chướng ngại nham thạch, có chướng ngại dây thừng, có hố lửa, mà bên cạnh những cửa ải này, có hơn một trăm đứa trẻ chưa đến mười tuổi, đang trơ mắt nhìn những thức ăn và linh quả đó, ánh mắt tràn đầy vẻ khao khát.

"Được rồi! Cuộc thi bắt đầu!" Người đàn ông trung niên khôi ngô liền nói, sau đó một số đứa trẻ lập tức chạy đến, muốn vượt qua những cửa ải này, nhưng chúng còn quá nhỏ mà những cửa ải này lại hơi khó, chúng không ngừng té ngã trên đường đi, nhưng lại lập tức đứng dậy, xông thẳng về trước. Thậm chí có một số đứa không cẩn thận rơi xuống những cửa ải đó, nhưng lại lập tức được người khác cứu.

Advertisement
';
Advertisement