Ngưng đọng thời gian dùng trên người cường giả có thực lực thấp mới có thể có tác dụng mạnh, nhưng dùng trên cơ thể cường giả có thực lực tương đương, hoặc cường giả mạnh hơn thì không hề có tác dụng gì.
“Ngưng đọng thời gian dễ bị phá vỡ như vậy ư?”, Vận Tuấn hoàng biểu hiện sự không cam lòng.
“Vận Tuấn hoàng, nhận thua đi! Hoặc là ngươi sẽ chết dưới tay ta, ngay tại đây!”, Dương Thiên không ngừng truy sát Vận Tuấn hoàng, sắc mặt lạnh lùng, liên tục vung đao Vụ Ảnh trong tay.
Lởi của hắn càng khiến cho Vận Tuấn hoàng vốn kiêu ngạo càng thêm giận dữ.
Các cường giả cấp Viên Mãn bên ngoài sớm đã chết lặng, sững sờ nhìn trận chiến trước mắt.
“Vận Tuấn hoàng hoàn toàn không phải là đối thủ!”
“Thực lực Nhân loại Dương Thiên rõ ràng mạnh hơn, lại có thêm chí bảo pháp tắc cường đại, tốc độ còn nhanh hơn, Vận Tuấn hoàng muốn chạy cũng không thoát. Vận Tuấn hoàng đang bị Dương Thiên truy sát!”
“Quá mạnh rồi! Hàng trăm năm trước, Nhân loại Dương Thiên ở chiến trường Hư Vô giết được cường giả Hoàng cảnh vô địch phải cần chút thời gian, thực lực bây giờ lại bộc phát được đến trình độ như này rồi!”
“Hắn mới chỉ tu luyện gần hai ngàn năm!”
…
Tất cả mọi người kinh hãi.
Dương Thiên bỗng nhiên bộc phát ra thực lực như điều viển vông, thực lực đột nhiên trở nên vô cùng cường đại.
Trong không gian, Vận Tuấn hoàng đang điên cuồng, thân thể của anh ta lúc này đã bị hủy hoại phá nát mất ba mươi phần trăm, nếu tiếp tục chiến đầu nữa anh ta sẽ mất mạng.
“Ta nhận thua!”, Vận Tuấn hoàng ấm ức nói.
Từ lúc cuộc chiến bắt đầu đến bây giờ, anh ta không hề có chút năng lực phản kháng nào.
Dương Thiên trực tiếp dừng lại.
Trong không gian, hai tia sáng lại rời khỏi thân thể của Dương Thiên và Vận Tuấn hoàng, khác biệt chính là, ánh sáng của Vận Tuấn hoàng lúc rời đi còn mang theo chí bảo pháp tắc khải giáp ra ngoài, trực tiếp rơi vào tay Dương Thiên.
Linh hồn của Dương Thiên nhanh chóng quét qua một vòng chiếc chí bảo pháp tắc khải giáp này, trực tiếp xóa đi ý thức của Vận Tuấn hoàng.
Soạt!
Khải giáp Huyết Ngưng đã bị hắn thu được rồi, chiếc chí bảo pháp tắc khải giáp màu trắng này trực tiếp bao trùm lên cơ thể hắn.
“Khải giáp Vân Bạch.”, Dương Thiên lập tức biết được danh xưng của chiếc chí bảo pháp tắc khải giáp này.
“Ha ha, Vận Tuấn hoàng, đa tạ khải giáp của ngươi!”, Dương Thiên cười lớn.
Có được khải giáp Vân Bạch, không có chí bảo pháp tắc của cường giả cấp Viên Mãn một hệ thì rất khó phá được phòng ngự của hắn.
Sắc mặt Vận Tuấn hoàng trầm xuống, có điều trong lòng anh ta cũng không quá tuyệt vọng, anh ta mất đi khải giáp, Trùng tộc sẽ bồi thường cho anh ta.
Vả lại, thực lực của Dương Thiên cũng đã bị anh ta do thám ra.
“Hừ! Dương Thiên, thực lực của ngươi đã hoàn toàn bộc phát, bây giờ trước tiên ngươi hãy nghĩ xem làm sao để có thể sống sót ở thế giới Vũ Nguyên này đi rồi nói sau!”, Vận Tuấn hoàng tức giận nói.
“Việc này không cần Vận Tuấn hoàng ngươi bận tâm!”. Dương Thiên bình tĩnh.
Thu hoạch được một chí bảo pháp tắc, trong lòng hắn rất vui sướng.
Một dao động huyền diệu truyền đến trong không gian, thân ảnh của hai người dần dần tiêu tan.
…
“Cuộc chiến kết thúc, Vận Tuấn hoàng nhận thua!”
“Chuyện thường, từ khi bắt đầu trận chiến, Dương Thiên của Nhân loại đã luôn áp đảo Vận Tuấn hoàng, anh ta mà còn không chịu nhận thua nữa thì có khả năng sẽ mất mạng luôn. Tất cả bảo vật trên người vì thế mà cũng biến mất.”
“Không thể tưởng tượng nổi, một Nhân loại mới tu luyện được chưa đến hai ngàn năm mà thực lực lại có thể đạt đến trình độ như hiện tại! Đoán chừng các tộc quần trong toàn bộ vũ trụ đều đang chấn động đây, đặc biệt là Yêu tộc, không biết kế hoạch ám sát kế tiếp của bọn họ sẽ như thế nào?”
…
Đông đảo cường giả nghị luận ầm ĩ, sâu trong mắt họ là sự chấn kinh.
Họ cũng là thiên tài tuyệt thế đỉnh cấp nhất của các tộc quần, không thì cũng không có cơ hội đến đây, nhưng so với Dương Thiên, thiên phú của họ rõ ràng rất bình thường.
Soạt!
Hai bóng người trực tiếp xuất hiện ở bảng danh sách phía trước, chính là Dương Thiên và Vận Tuấn hoàng.
Có điều so với lúc trước có khác biệt, chí bảo pháp tắc khải giáp trên người Vận Tuấn hoàng lại đang ở trên người Dương Thiên.
Vài cường giả nhìn Dương Thiên, sâu trong ánh mắt nổi lên lòng tham.
Trên người Dương Thiên, hiện tại có hai chí bảo pháp tắc cường đại, tương đương với Ngân Luân hoàng, chí bảo pháp tắc này nếu như họ có thể có được, thực lực tuyệt đối có thể tăng lên rất nhiều.
Huyết Lân đến bên cạnh Dương Thiên, anh ta cũng bị thực lực của Dương Thiên làm cho chấn kinh, có điều, anh ta lại càng vui mừng hơn.
“Sư phụ thu nhận được tiểu sư đệ này, thiên phú quá biến thái rồi! Nhân loại chúng ta sau này hẳn là sẽ xuất hiện một cường giả tuyệt thế chân chính rồi!”, Huyết Lân thầm nghĩ trong lòng.
Anh ta đối với Dương Thiên cũng không có gì ghen ghét cả.
Ở phía xa, đột nhiên, một thanh niên có đôi cánh màu vàng trực tiếp đi tới.
“Ngân Luân hoàng!”, nhìn thấy người đến, Huyết Lân hô lên, ánh mắt cảnh giác nhìn anh ta.
“Ngân Luân hoàng?”, Dương Thiên hơi động trong lòng, nhìn cường giả trước mắt.
Nhìn cả người Ngân Luân hoàng có vẻ bình thường, khuôn mặt cũng không có gì xuất chúng, nhưng khí thế như là một thanh kiếm, toàn thân tản ra loại khí thế vô cùng sắc bén, đây là loại khí thế mà người tuyệt đối tự tin mới bộc lộ ra được!