Trên khuôn mặt của tất cả cường giả đều lộ ra vẻ kinh hãi.
Hình ảnh trên bảng danh sách, giống như họ đang quan sát ở hiện trường vậy, hoàn toàn có thể nhìn ra thực lực của hai người.
“Căn nguyên pháp tắc trong người nhân loại Dương Thiên hoàn toàn có thể sánh ngang với cường giả cấp Viên Mãn một hệ, thậm chí vượt qua Vận Tuấn hoàng, mà chiến đao của hắn là chí bảo pháp tắc!”, một cường giả cấp Viên Mãn kinh ngạc nói.
Ánh mắt của các cường giả nhìn vào chiến đao màu đỏ trong tay Dương Thiên, trong trường hợp Vận Tuấn hoàng mặc chí bảo pháp tắc khải giáp mà vẫn có thể đánh lui anh ta, đây hiển nhiên là chí bảo pháp tắc mới có thể làm được.
“Vận Tuấn hoàng có chí bảo pháp tắc khải giáp, nhân loại Dương Thiên cũng có chí bảo pháp tắc chiến đao!”
“Dương Thiên hiện tại là tuyệt thế thiên tài nghịch thiên nhất của tộc quần nhân loại, được Nhân tộc coi trọng, ban tặng một món chí bảo pháp tắc là chuyện rất bình thường.”
“Chí bảo pháp tắc là thứ yếu, nhân loại Dương Thiên tu luyện chưa đến hai nghìn năm, không ngờ lại ngang với cường giả cấp Viên Mãn một hệ! Dòng uy thế đó hoàn toàn là phát ra từ người hắn, không phải dựa vào bảo vật gì.”
……
Trên khuôn mặt những cường giả này đều hiện lên vẻ khó tin.
Không phải sinh mệnh đặc biệt, nhân loại Dương Thiên lại hoàn toàn có thực lực ngang với cường giả cấp Viên Mãn một hệ, hơn nữa thời gian tu luyện của anh ta còn chưa đến hai nghìn năm.
Thời gian chưa đến hai nghìn năm, thực lực ngang với cấp Viên Mãn, điều này chưa từng xuất hiện trong vũ trụ.
Giống như Ngân Luân hoàng hiện đang đứng đầu bảng danh sách, thời gian tu luyện cũng đến một trăm mấy chục năm, mới đạt đến thực lực hiện tại.
……
“Không thể nào!”, thân ảnh Vận Tuấn hoàng sững lại, vẻ mặt kinh hãi nhìn Dương Thiên, anh ta lại không phải là đối thủ của Dương Thiên! Trong lần đọ sức đầu tiên, anh ta đã rơi vào thế yếu hơn.
“Không có gì là không thể, Vận Tuấn hoàng, bảo vật của ngươi là của ta rồi!”, Dương Thiên lạnh lùng nói.
Lúc này trong lòng Dương Thiên rất hưng phấn.
Trước đó hắn đột phá thực lực, mặc dù hắn cảm nhận thấy mình có thể sánh ngang với cường giả cấp Viên Mãn một hệ, nhưng dù sao cũng chưa từng giao thủ, vì vậy không biết rõ thực lực hiện tại.
Bây giờ, hắn đã đại khái biết được thực lực của mình.
“Căn nguyên pháp tắc mà mình hấp thu vào cơ thể còn nhiều hơn Vận Tuấn hoàng một chút, hơn nữa đao Vụ Ảnh mạnh hơn rất nhiều so với chí bảo pháp tắc khải giáp của Vận Tuấn hoàng!”, trong lòng Dương Thiên mừng rỡ.
Thực lực của hắn chỉ mạnh hơn Vận Tuấn hoàng một chút, nhưng chí bảo pháp tắc mạnh hơn. Hai thứ cộng lại, Vận Tuấn hoàng chắc chắn không phải là đối thủ của hắn.
“Thực lực của thầy thánh thần Cổ Nguyên phải cỡ nào đây, chiến đao pháp tắc trong mắt ông ta rất bình thường, có lẽ cũng không đơn giản.”, Dương Thiên nhìn Vận Tuấn hoàng ở phía xa, nhanh chóng bay đến.
Vận Tuấn hoàng đã đặt cược, cho dù anh ta chọn cách nhận thua, chí bảo pháp tắc khải giáp trên người anh ta cũng sẽ thuộc sở hữu của Dương Thiên.
Nếu không anh ta sẽ bị giết chết ngay lập tức. Như vậy thì bảo vật của anh ta vẫn là của Dương Thiên.
Dương Thiên bay nhanh về phía Vận Tuấn hoàng, lúc này tốc độ của hắn không nhờ mượn vào cánh Hắc Vân, cũng hơn mười lần tốc độ ánh sáng!
Tốc độ như vậy cho dù là cường giả cấp Viên Mãn một hệ cũng không thể có được.
Tốc độ của Dương Thiên rất kinh người.
Phân thân thú Quang Diễn của hắn vốn có sở trường tốc độ, ở Hoàng cảnh có thể đạt được tốc độ gấp vài lần tốc độ ánh sáng, đây là kết quả dung hợp của pháp tắc không gian và pháp tắc hệ phong.
Phân thân thú Quang Diễn đã nắm giữ được, bản thể của Dương Thiên cũng tự nhiên nắm được, tuy pháp tắc không gian và pháp tắc hệ phong của Dương Thiên lúc này vẫn chưa đạt được trình độ cường đại, nhưng dưới sự chống đỡ của các căn nguyên pháp tắc, hắn bạo phát ra tốc độ vô cùng kinh người.
Không so cái khác, tốc độ này nhanh hơn tốc độ của Vận Tuấn hoàng.
Soạt!
Lại có một đao mang xẹt qua, hung hăng bổ lên cơ thể Vận Tuấn hoàng.
“Aaa!!!”, Vận Tuấn hoàng gào thét thống khổ, đao mang của Dương Thiên bị chí bảo pháp tắc của anh ta cắt giảm đi hơn một nửa công kích, nhưng công kích còn lại rơi vào cơ thể anh ta, tác động lên trên thân thể bất tử của anh ta vẫn gây ra trọng thương.
Thương tích này tuy không đến mức khiến cho anh ta mất đi năng lực phản kháng, nhưng lại khiến cho thương tích không ngừng tăng thêm, đợi đến khi thương tích đến một mức độ nhất định sẽ là lúc anh ta tử vong.
Đây chính là sự cường đại của chí bảo pháp tắc.
“Nhân loại Dương Thiên có thực lực không kém ta, đến chí bảo pháp tắc cũng mạnh hơn ta!”, Vận Tuấn hoàng biết rõ anh ta sắp thua rồi.
Trong mắt anh ta hiện ra sự không cam tâm, thân là sinh mệnh đặc thù tự có sự kiêu ngạo của sinh mệnh đặc thù, gen anh ta cường đại, vừa gia nhập Trùng tộc đã được Trùng tộc đối đãi thận trọng, bồi dưỡng toàn lực, thậm chí còn ban cho chí bảo pháp tắc, vậy nhưng lần này, anh ta lại trở thành bàn đạp cho sự quật khởi của Dương Thiên.
“Ngưng đọng thời gian!”, Vận Tuấn hoàng sự điên cuồng gào thét.
Anh ta vừa dứt lời, cả không gian cuộc chiến đột nhiên lập tức dừng lại, Dương Thiên cũng cảm nhận được thân thể của hắn hoàn toàn không thể động đậy.
“Ngưng đọng thời gian! Đáng tiếc đối với mình vô dụng!”, Dương Thiên lạnh lùng.
“Phá!”
Một âm thanh lạnh lùng vang lên, căn nguyên pháp tắc trong cơ thể Dương Thiên điên cuồng vận động, trong nháy mắt, một tầng trói buộc áp chế ở trên người hắn trực tiếp bị phá vỡ. Hắn lại hồi phục bình thường.