Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Dương Thiên cũng không hề kiêu căng mà mỉm cười trò chuyện cùng các cường giả Nhân tộc.  

             “Dựa vào thực lực của mình ở trong chiến trường Hư Vô thì có thể nói là không có gì phải sợ hãi.” Ánh mắt Dương Thiên lộ ra một tia vui sướng.  

             Nỗ lực bao nhiêu lâu, cuối cùng thực lực của hắn cũng có thể đạt tới trình độ như thế này, gần như đứng trên đỉnh của chiến trường Hư Vô.  

             Đây là mục tiêu theo đuổi của tất cả các cường giả khi tiến vào chiến trường Hư Vô.  

             Lúc này, cho dù thiên phú của Dương Thiên như thế nào thì cũng vô cùng được coi trọng ở công ty Lỗ sâu ảo.  

             Cuộc chiến tạm thời hạ màn, nhưng mà Dương Thiên đã kết một mối thù to lớn với hai vị cường giả hoàng cảnh vô địch của Yêu tộc. Chỉ cần có cơ hội thì Thần Tinh hoàng và Mạc Dực hoàng sẽ nhất định không chịu bỏ qua cho hắn.  

             Tuy vậy, Dương Thiên cũng không sợ hãi chút nào, kết quả tồi tệ nhất cũng chỉ là hắn tự bạo mà thôi.  

             Các cường giả vẫn còn đang bàn tán về trận chiến vừa rồi, không ai để ý có một luồng dao động huyền diệu phát ra từ trong di tích Thần Binh, bao trùm lên cả một khu vực rộng lớn.  

             Dãy núi di tích Thần Binh dài đến tận một trăm năm ánh sáng, dao động nhanh chóng lan tràn, bam trùm phạm vi xung quanh. Luồng dao động huyền diệu này quét qua người Dương Thiên, hơi dừng lại một chút rồi lại quét về phía những cường giả khác.  

             Dương Thiên hoàn toàn không phát hiện ra.  

             Luồng dao động này chớp động một chút, sau đó nhanh chóng biến mất.  

             ...  

             Ở trong một khu vực, có hơn mười cường giả đang điên cuồng tranh đoạt một trọng bảo đỉnh cấp.  

             Bỗng nhiên, trọng bảo đỉnh cấp mà bọn họ đang tranh đoạt đột nhiên tản ra một khí thế vô cùng mãnh liệt. Sau đó, bảo vật giống như tự có ý thức của mình, nháy mắt đã chui vào bên trong một dãy núi, biến mất không dấu vết.  

             “Trọng bảo khải giáp đâu?”  

             “Nó tự chui vào trong núi? Sao lại có chuyện như thế được?”  

             ...  

             Hơn mười vị cường giả trơ mắt nhìn trọng bảo đỉnh cấp chui vào bên trong dãy núi, bọn họ lập tức dừng tấn công, ánh mắt ngập tràn vẻ khó tin.  

             Cảnh tượng như vậy không chỉ xảy ra ở một chỗ. Ở những khu vực khác trong di tích Thần Binh, các bảo vật đều giống như có ý thức của mình, toàn bộ bay vào trong núi non, khiến vô số cường giả hoàng cảnh phải khiếp sợ.  

             Bọn họ nhanh chóng liên hệ với một vài người bạn của mình, sau đó lập tức phát hiện ra chuyện này xảy ra ở khắp mọi nơi trong di tích Thần Binh.  

             “Những trọng bảo cao cấp và trọng bảo đỉnh cấp đó đã xảy ra chuyện gì vậy? Cứ cái đà này thì chưa tới một tháng nữa thì toàn bộ bảo vật sẽ rời khỏi nơi này.”  

             “Di tích Thần Binh đã mở ra không biết bao nhiêu lần, mỗi lần đều mở ra một tháng, bảo vật đã xuất hiện thì trong một tháng này sẽ không biến mất, bây giờ mới chỉ 21 ngày thôi!”  

             “Không thể nào hiểu được, rốt cuộc di tích Thần Binh này đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ có dị biến?”  

             ...  

             Các cường giả hoàng cảnh bàn tán xôn xao.  

             Dương Thiên và những người khác cũng vô cùng khó hiểu, bọn họ cũng đã nhận được tin trọng bảo đột nhiên biến mất.  

             Ong...  

             Bỗng nhiên, bên trong không gian truyền đến một dao động thật lớn, giống như đang bài xích vậy.  

             “Sao lại thế này?”  

             “Cảm giác bài xích này ta đã từng trải qua một lần, hình như thời điểm trước khi di tích Thần Binh đóng cửa thì đều sinh ra lực bài xích!”  

             “Không phải mỗi lần di tích Thần Binh mở cửa đều mở một tháng sao? Bây giờ mới 21 ngày mà thôi, sao đã có thể đóng lại chứ?”  

             ...  

             Trong không trung, cảm giác bài xích nhanh chóng bao trùm lên người các cường giả.  

             Vút! Vút! Vút!  

             Sau đó, bóng dáng của các cường giả nhanh chóng biến mất, bọn họ đã bị dịch chuyển ra ngoài.  

             Một luồng khí tức áp bức bao trùm lên người Dương Thiên, Dương Thiên cũng cảm nhận được lực bài xích này. Ngay sau đó, bóng dáng hắn biến mất, chờ đến khi xuất hiện lại lần nữa thì Dương Thiên đã ở bên ngoài dãy núi di tích Thần Binh.  

             “Quang Tốc hoàng, ngươi cũng bị dịch chuyển ra ngoài rồi à?”  

             “Quang Tốc hoàng!”  

             ...  

             Dương Thiên vừa xuất hiện thì đã nhìn thấy xung quanh tràn đầy các cường giả của các tộc quần lớn. Vài cường giả Nhân tộc nhìn thấy Dương Thiên thì nhanh chóng bay lại đây.  

             Nơi này có vô số cường giả của dị tộc, mọi người cẩn thận một chút vẫn hơn. Ở bên cạnh Dương Thiên, những cường giả hoàng cảnh đỉnh phong của Nhân tộc này cũng cảm thấy an toàn hơn một chút.  

             “Quang Tốc hoàng nhân loại!” Mấy cường giả dị tộc nhìn thấy Dương Thiên xuất hiện thì cũng nhanh chóng rời xa nơi này, ánh mắt tràn đầy cảnh giác.  

             Thực lực hiện tại của Dương Thiên hoàn toàn có thể gây uy hiếp cho các cường giả hoàng cảnh đỉnh phong!  

             Dương Thiên lại không quan tâm đến những người khác mà chăm chú nhìn về phía xa, nơi đó là dãy núi di tích Thần Binh.  

             “Rốt cuộc nơi đó đã xảy ra biến hóa gì?” Dương Thiên nhìn núi non trùng điệp, nghi hoặc hỏi.  

             Biến hóa này mang lại cho hắn một cảm giác vô cùng kỳ quái.  

             Bùm!  

             Lúc này có rất nhiều cường giả bay về phía di tích Thần Binh để xem xét tình hình, nhưng bay đến một khu vực nhất định thì đã bị cản lại.  

             “Di tích Thần Binh đóng cửa rồi!”  

             Không biết đã xảy ra biến hóa gì, nhưng bây giờ lớp màng chắn đã xuất hiện, cường giả không thể tiến vào bên trong di tích Thần Binh được nữa.  

             Bây giờ mới chỉ là 21 ngày, ít hơn ngày trước 9 ngày!
 

Advertisement
';
Advertisement