Nếu sư phụ ông ta biết đến sự tồn tại của Quang Tốc hoàng thì chứng tỏ lai lịch của Quang Tốc hoàng cũng vô cùng nghịch thiên.
Ông ta vẫn luôn chú ý tới trận chiến này, lúc Dương Thiên gặp nguy hiểm, ông ta đã không chút do dự nào mà ra tay.
Trong hư không, Dương Thiên và Trọng Vẫn hoàng nhân tộc giằng co với Thần Tinh hoàng và Mạc Dực hoàng Yêu tộc.
Ba vị cường giả hoàng cảnh vô địch, một vị thực lực gần tới hoàng cảnh vô địch, tình cảnh này thực sự khiến cho người khác sợ hãi.
Rất nhiều cường giả hoàng cảnh vô địch của Trùng tộc, tộc Cơ giới... cũng rất hứng thú quan sát trận chiến này, nhưng không ai ra tay xen vào.
Bọn họ cũng rất thèm muốn cơ duyên trên người Dương Thiên, nhưng dựa vào thực lực của bọn họ thì cơ hội lấy được cũng không phải là quá lớn.
Lĩnh vực không trói buộc được Dương Thiên, tốc độ không nhanh được bằng Dương Thiên, căn bản không làm gì được hắn.
Có thể nói, hiện tại Quang Tốc hoàng nhân loại đã hoàn toàn nổi danh, ngay cả Thần Tinh hoàng cũng không làm gì được hắn.
Trừ khi tốc độ của bọn họ nhanh hơn Quang Tốc hoàng thì mới có cơ hội lấy được cơ duyên trên người hắn.
Đương nhiên, điều càng quang trọng hơn là những cường giả hoàng cảnh vô địch đạt đến trình độ như bây giờ đã có được rất nhiều cơ duyên, hơn nữa lại còn được cường giả trong tộc coi trọng, thậm chí còn được các cường giả trên cấp Viên mãn chỉ điểm.
Thế nên bọn họ cũng không quá hứng thú với cơ duyên của Dương Thiên.
Bọn họ chỉ còn cách một bước nữa là có thể hoàn toàn đột phá lên cảnh giới Viên mãn. Nhưng hiểu là một chuyện, còn đột phá lại là chuyện khác, bọn họ chỉ còn thiếu một tia linh quang cuối cùng.
Đây cũng là trở ngại lớn nhất để cường giả hoàng cảnh vô địch đột phá đến cấp Viên mãn. Một tia linh quang này có thể nháy mắt là đến, nhưng cũng có thể là chờ cả đời cũng không đến.
“Hừ!” Thần Tinh hoàng hừ lạnh một tiếng. Ông ta biết, bọn họ không thể nào giữ chân được Dương Thiên.
Ông ta và Mạc Dực hoàng liên thủ với nhau mới có khả năng đánh chết Dương Thiên. Nhưng bây giờ Trọng Vẫn hoàng lại đột nhiên xuất hiện trợ giúp Dương Thiên, thế thì bọn họ chắc chắn sẽ thất bại.
Vút!
Thần Tinh hoàng và Mạc Dực hoàng bay trở về tộc quần của mình.
“Hai vị cường giả hoàng cảnh vô địch Thần Tinh hoàng và Mạc Dực hoàng từ bỏ rồi?”
“Chuyện bình thường thôi mà, Trọng Vẫn hoàng đột nhiên ra tay, hai người bọn họ không thể nào tiếp tục đối phó với Quang Tốc hoàng được nữa.”
“Đánh chết Liệt Vẫn hoàng, dưới sự ra tay của cường giả hoàng cảnh vô địch Thần Tinh hoàng mà vẫn lấy được bảo vật của Liệt Vẫn hoàng. Lần này chính là trận chiến nghịch thiên của Quang Tốc hoàng nhân loại!”
“Giới Hạch Huyền lại xuất hiện thêm một vị cường giả có thực lực gần bằng hoàng cảnh vô địch, hơn nữa trình độ của hắn còn có thể địch nổi cường giả hoàng cảnh vô địch chân chính.”
“Thực lực của tộc quần Nhân loại càng ngày càng cường đại rồi.”
...
Các cường giả của các tộc quần bàn tán sôi nổi. Mọi người nhìn về phía thanh niên cầm chiến đao màu đen đứng bên cạnh Trọng Vẫn hoàng, tróng mắt cũng lộ ra vẻ kinh sợ.
Trong chiến trường Hư Vô, cho dù cường giả đó có thân phận hay địa vị như thế nào đều không có tác dụng, mọi chuyện đều phải dựa vào thực lực của mình.
Thực lực không bằng người khác thì làm chuyện gì cũng phải cẩn thận.
Cường giả cấp Viên mãn không vào được chiến trường Hư Vô, thế nên đây chính là sân chơi của cường giả hoàng cảnh vô địch.
Dương Thiên thông qua máy móc tìm kiếm biết được đã có rất nhiều cường giả cướp được bảo vật.
“Lần này mình tới để tranh cướp 1000 trọng bảo đỉnh cấp, không ngờ lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.” Dương Thiên thở dài, nhưng trong lòng lại rất sung sướng.
Dương Thiên than thở nhưng trong lòng lại vô cùng hưng phấn, không ngờ sau khi lĩnh ngộ một chút dung hợp pháp tắc hệ phong và pháp tắc không gian thì thực lực của hắn đã có những cải thiện to lớn như vậy.
50 năm trước, hắn dựa vào tốc độ và sương mù Tuyết Duyên, còn bây giờ, hắn lại dùng thực lực khiến cho các cường giả hoàng cảnh đỉnh phong phải run sợ.
Thực lực gần tới hoàng cảnh vô địch, thủ đoạn che giấu sương mù Tuyết Duyên và tốc độ gấp bốn lần tốc độ ánh sáng, thậm chí còn có thể đánh chết Liệt Vẫn hoàng; cường giả hoàng cảnh vô địch cũng phải liên thủ hai người mới có thể đối phó hắn.
Thực lực như thế này, Dương Thiên đã có thể đứng trong top 100 cường giả mạnh nhất của giới Hạch Huyền rồi.
Nói cách khác, bây giờ, giữa vô số cường giả hoàng cảnh ở giới Hạch Huyền, thực lực của Dương Thiên có thể nằm trong top 100.
“Không thể chọn Quang Tốc hoàng nhân loại!”
“Thực lực hiện tại của hắn đã cường đại đến mức này, tốc độ lại nhanh, hắn còn khó đối phó hơn cả Thần Tinh hoàng. Chỉ cần không bị lĩnh vực của Thần Tinh hoàng trói buộc thì hắn sẽ có cơ hội chạy trốn; nếu cường giả khác bị Quang Tốc hoàng trói buộc thì chắc chắn khó mà thoát nổi.”
...
Các cường giả hoàng cảnh đỉnh phong của các tộc đàn đều nhìn về phía Dương Thiên, ánh mắt tràn đầy vẻ kiêng kỵ.
Nhìn thấy Thần Tinh hoàng và Mạc Dực hoàng rời đi, Dương Thiên và Trọng Vẫn hoàng cũng nhanh chóng quay về trận doanh của Nhân tộc.
“Quang Tốc hoàng! Thực lực của ngươi quá mạnh!”
“Quang Tốc hoàng!”
...
Ngay lập tức có rất nhiều cường giả hoàng cảnh Nhân tộc tới chào hỏi Dương Thiên.
Tinh Lạc hoàng nhìn về phía Dương Thiên, sau đó lại nhìn nhóm người Huyết Vân hoàng một cái, lắc đầu cười khổ.
Thực lực hiện tại của Dương Thiên đã hoàn toàn vượt qua bọn họ. Lúc mới thành lập liên minh thì bọn họ còn nói thực lực của Dương Thiên là yếu nhất, chỉ cần an tâm cướp bảo vật là được, bây giờ nghĩ lại thực đúng là một trò cười.