Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Dương Thiên lại bắt đầu công cuộc săn bắt của mình.

Hắn dựa vào máy móc tìm kiếm và Tiểu Quang nên khả năng gặp phải nguy hiểm rất thấp.

Dương Thiên liên tục chống lại những cường giả cấp Lĩnh chủ của dị tộc để mài giũa khả năng của mình.

...

“Sơ hồn giả nhân loại!” Một cường giả cấp Lĩnh chủ sơ cấp của tộc Cơ giới giận dữ hét lên.

Rầm!

Thân hình anh ta lập tức tự bạo.

...

“Chỉ dựa vào ngươi cũng muốn nô dịch linh hồn ta?” Một cường giả cấp Lĩnh chủ của Trùng tộc giận dữ hét lên.

...

Thời gian trôi qua rất nhanh, từng ngày từng ngày trôi qua, số lần chiến đấu của Dương Thiên cũng càng lúc càng nhiều.

Trong khoảng thời gian này, hắn tất nhiên cũng gặp phải nguy hiểm, nhưng Dương Thiên luôn dựa vào linh hồn cường đại của mình mà tránh thoát. Dù sao hắn cũng luôn là người lựa chọn động thủ hay không, hắn luôn lựa chọn những đối thủ là cường giả cấp Lĩnh chủ trung kỳ.

Nếu hắn phát hiện ra cường giả cấp Lĩnh chủ hậu kỳ thì sẽ nhanh chóng rời đi.

Trừ khi những cường giả cấp Lĩnh chủ hậu kỳ đó có thể có được máy móc tìm kiếm mạnh mẽ hơn của hắn thì hắn mới có khả năng gặp phải nguy hiểm.

Còn về phần địa bàn mà các cường giả cấp Lĩnh chủ chiếm được thì Dương Thiên nhất định sẽ không đến đó. Dựa vào thực lực hiện tại của hắn thì mặc dù linh hồn đã gấp 40 lần, nhưng khả năng ảnh hưởng đến người khác cũng có hạn.

Khi thực lực đạt đến một trình tự nhất định thì có thể thông qua thực lực cường đại của bản thân để hóa giải khống chế linh hồn.

Nhưng mà, muốn hoàn toàn hóa giải công kích linh hồn của Dương Thiên thì thực lực nhất định phải đạt tới cấp Lĩnh chủ đỉnh phong.

...

Nháy mắt lại hai mươi năm nữa trôi qua.

Thế là Dương Thiên đã ở lục địa Viêm Tâm suốt ba mươi năm.

Trong khu vực của Dương Thiên, ở đại bản doanh của hắn, từ bên trong đến bên ngoài, cứ cách một đoạn lại có một vị cường giả cấp Hắc động đỉnh phong ẩn nấp ở đó, cứ như vậy kéo dài hơn 20 tỷ kilomet.

Số lượng cường giả cấp Hắc động đỉnh phong đã lên tới con số 500 người, số lượng phải gọi là vô cùng khủng bố. Bọn họ lúc nào cũng cảnh giác quan sát bốn phía, cho dù chỉ là một động tĩnh nhỏ cũng có thể phát hiện ra. Cho dù là phi thuyền có tốc độ gấp 70 lần vận tốc ánh sáng thì cũng nhanh chóng bị phát hiện.

Đây đều là những cường giả cấp Hắc Động đỉnh phong bị Dương Thiên nô dịch linh hồn.

Lúc này Dương Thiên đang ngồi ở một khu vực, dung hợp tinh thạch cự linh thú.

Trong hai mươi năm qua, tốc độ tiến bộ của hắn nhanh đến chóng mặt, có thể dung hợp được một số lượng lớn tinh thạch cự linh thú.

Những luồng sát khí không ngừng đánh sâu vào trong thân thể Dương Thiên, áp bách linh hồn hắn.

Từ từ, thân thể Dương Thiên bắt đầu run rẩy, điều này chứng tỏ khả năng khả năng hấp thụ tinh thạch cự linh thú của hắn đã đạt đến cực hạn.

“Răng rắc!”

Viên tinh thạch cự linh thú trong tay Dương Thiên bị hắn bóp nát.

Hắn chậm rãi mở mắt ra, trên người mơ hồ vang lên tiếng gầm gừ của cự thú. Một khí thế khổng lồ tản ra từ trên người Dương Thiên.

“Hai mươi năm, mình lại dung hợp được thêm 45 viên tinh thạch cự linh thú, thực lực hiện tại của mình cũng gấp 33 lần cường giả cấp Hắc động đỉnh phong!”

Dương Thiên cảm thụ thực lực của mình, khóe miệng lộ ra ý cười.

Trong hai mươi năm qua hắn luôn không ngừng chiến đấu và lĩnh ngộ pháp tắc, thực lực ban đầu gấp 24 lần cường giả cấp Hắc động đỉnh phong dần dần thành gấp 30 lần. Bây giờ hắn dung hợp thêm 42 viên tinh thạch cự linh thú nữa, thực lực lại gấp 33 lần!

Vút vút!

Một thanh chiến đao có hình thức bình thường xuất hiện trong tay Dương Thiên. Hắn nhanh chóng bổ một đao xuống.

Đao mang màu đỏ như một ngôi sao băng, lập tức biến mất ở phương xa.

Nơi xa, có một ngọn núi cao tới mấy ngàn mét, nham thạch trên đó cứng cáp vô cùng, thậm chí đến cả cường giả cấp Hắc động đỉnh phong cũng chỉ có thể miễn cưỡng phá được một lớp ngoài cùng của nó.

Ngọn núi này chắc chắn là một mạch khoáng vô cùng quý giá của nơi này.

Dương Thiên giống như sao băng lao tới, trực tiếp xuyên thẳng vào trong núi.

Ngọn núi vĩ đại không có động tĩnh gì, nhưng ngay một giây sau đó, một tiếng nổ lớn vang lên.

Rầm!

Ngọn lửa khổng lồ bay vút lên bầu trời, nham thạch bắn tung tóe, trên mỗi mảnh nham thạch đều có lửa. Một ngọn núi hùng vĩ như thế, cứ như vậy chìm trong biển lửa.

Một phút sau, ngọn lửa biến mất, ngọn núi cao mấy ngàn mét hoàn toàn mất đi dấu vết tồn tại, chỉ lưu lại một lớp bột phấn màu đen.

“Đao Hắc phệ của mình có sức công kích đạt tới 180 lần!” Dương Thiên cảm thụ được đao Hắc phệ hỗ trợ cho thực lực của mình rất nhiều.

“Trọng bảo đỉnh cấp có thể khiến cho một phương diện nào đó của mình tăng lên nhanh chóng, phạm vi từ khoảng 51 lần đến 100 lần. Vượt qua 100 lần thì không còn nằm trong phạm trù trọng bảo nữa.”

Lúc này, đao Hắc phệ của Dương Thiên đã cắn nuốt không ít trọng bảo công kích, lực công kích hoàn toàn vượt qua trọng bảo công kích đỉnh cấp, đạt tới một trình độ kinh người.

Tuy nhiên, sau khi đao Hắc phệ cắn nuốt càng nhiều trọng bảo công kích thì tác dụng của những trọng bảo này đối với đao Hắc phệ lại giảm đi đáng kể. Không biết là bởi vì bí văn lặp lại hay là vì nguyên nhân gì khác.

Advertisement
';
Advertisement