Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

“Dựa vào thực lực hiện tại của mình đã có thể hoàn toàn đối phó được với cường giả cấp Lĩnh chủ của Yêu tộc.” Dương Thiên trực tiếp tiến lên.

Vị cường giả cấp Lĩnh chủ của yêu tộc này mặc dù có thực lực cường đại, nhưng không đủ để làm Dương Thiên bị thương.

“Nhân loại.” Sắc mặt của yêu thú đi tuần tra vô cùng xấu xí, thực lực của anh ta đã phát huy ở mức độ lớn nhất, thế mà thanh niên nhân loại trước mắt lại không chịu kém cạnh một chút nào.

“Ha ha, không dựa vào linh hồn mà hoàn toàn dựa vào chiến đấu, mình lại càng hiểu biết thêm về pháp tắc hệ hỏa rồi.” Dương Thiên vô cùng hưng phấn.

Lúc trước, mỗi lần chiến đấu đều là hắn phóng thích linh hồn để ảnh hưởng đến đối phương. Trong chiến đấu nói chung, mặc dù phóng thích linh hồn không ảnh hưởng gì đến sức chiến đấu của hắn, nhưng lại ảnh hưởng đến lĩnh ngộ của hắn.

Hiện tại, linh hồn của Dương Thiên gấp 40 lần mới có thể hoàn toàn lĩnh ngộ pháp tắc hệ hỏa. Hắn vừa chiến đấu vừa nghĩ.

Trong hư không, những tia sáng chiếu rọi bốn phía, hai bóng người không ngừng di chuyển, thậm chí còn không nhìn rõ được hai bóng người này.

Thực lực đạt tới cấp Lĩnh chủ thì tốc độ đã ở một cảnh giới vô cùng kinh người. Chỉ trong nháy mắt, hai bóng người đã biến mất ở cuối chân trời.

“Bùm!”

Lại một trận va chạm mãnh liệt vang lên, hai thân thể trực tiếp tiếp xúc với nhau.

Đao Hắc Phệ của Dương Thiên chém thẳng lên chân của người tuần tra kia.

Hình thể của hai người hoàn toàn đối lập nhau, nhưng cả hai đều bay ngược ra sau hàng vạn kilomet.

“Nhân loại, cứ đánh tiếp như thế này cũng không có tác dụng gì, hai chúng ta không ai có thể làm ai bị thương được đâu, không thể buông tha cho nhau được à?” Cường giả đi tuần tra nói.

Chiến đấu giằng co hơn một tiếng, thực lực đạt tới cấp Lĩnh chủ, lại ngang sức nhau thì rất khó đánh chết nhau. Bởi vì cường giả cấp Lĩnh chủ có khả năng khôi phục nhanh đến kinh người.

Hai người bọn họ đúng là một chín một mười.

Cường giả đi tuần tra này cũng cảm thấy thanh niên trước mặt rất khó đối phó. Vừa rồi, Dương Thiên bổ một đao lên chân anh ta, mặc dù không khiến thân thể anh ta bị thương, nhưng cũng đủ để khiến khí huyết quay cuồng.

Dương Thiên đứng thẳng trên hư không, chiến đao màu đen trong tay khẽ vung lên, hờ hững nói: “Còn chưa chắc chắn đâu.”

Rầm!

Hắn vừa nói xong thì lập tức phát ra một sức mạnh linh hồn khổng lồ, nháy mắt đánh lên người Yêu thú tuần tra kia.

“Linh hồn cường đại đến như thế? Ngươi là Sơ hồn giả của lục địa Viêm Tâm!” Người tuần tra nhìn Dương Thiên, ánh mắt lộ rõ vẻ kinh hãi.

Mười năm qua, Dương Thiên đã chiến đấu hơn một trăm lần.

Tuy rằng lục địa Viêm Tâm rất rộng lớn, nhưng tốc độ truyền tin của những dị tộc này cũng vô cùng nhanh chóng.

Rất nhiều cường giả cấp Lĩnh chủ đã từng giao đấu với Dương Thiên, đều biết được linh hồn của hắn rất mạnh mẽ.

Thế nên tin tức về Dương Thiên cũng nhanh chóng được truyền ra ngoài.

Những ai nghe ngóng được nhiều thông tin đều biết trên lục địa Viêm Tâm mới xuất hiện một cường giả cấp Lĩnh chủ vô cùng khó chơi. Mặc dù thực lực của người này chỉ mời là cấp Lĩnh chủ sơ kỳ, nhưng linh hồn lại mạnh mẽ đến mức có thể ép cho những cường giả cấp Lĩnh chủ sơ kỳ khác phải tự bạo.

Bọn họ gọi vị cường giả nhân loại có linh hồn mạnh mẽ này là Sơ hồn giả.

Yêu thú đi tuần tra tất nhiên cũng từng nghe được tin tức này, nhưng lại không biết tướng mạo của Dương Thiên ra sao. Hơn nữa, lục địa Viêm Tâm này đông đúc như vậy, những người có tướng mạo tương tự nhau rất nhiều, hầu như người nào cũng có trọng bảo công kích hoặc là trọng bảo phòng ngự.

Bây giờ yêu thú đi tuần tra đã cảm nhận được linh hồn của Dương Thiên, thế là nhận ra ngay lập tức.

Sắc mặt Dương Thiên không thay đổi, nhận ra hắn thì có sao chứ? Linh hồn khổng lồ của Dương Thiên lập tức tiến vào trong thức hải của đối phương.

“Trấn áp!” Dương Thiên hét lên.

Hắn muốn trấn áp đối phương, sau đó tiến hành nô dịch linh hồn.

“Sơ hồn giả nhân loại, ta không thể nào bị ngươi nô dịch linh hồn đâu.” Cường giả kia cũng hét lớn.

Gương mặt anh ta tràn đầy vẻ tuyệt vọng. Anh ta cố gắng chống cự lại Dương Thiên, gần như là dùng hết phân nửa lực lượng của mình. Anh ta cũng biết mình không có cách nào thoát khỏi tay Dương Thiên, anh ta sắp chết rồi.

“Bạo!” Yêu thú đi tuần tra giận dữ hét lên, thân thể lập tức trướng to ra, sau đó nổ tung.

Sau khi mọi thứ lắng xuống, mặt đất đều là mảnh vụn thi thể của yêu thú đi tuần tra. Trong hư không xuất hiện một chiếc nhẫn không gian và bốn chiếc móng màu trắng, chắc đây là móng của yêu thú vừa rồi.

Dương Thiên khẽ vung tay, bốn chiếc móng lập tức xuất hiện dưới chân của phân thân thú Quang Diễn.

Dương Thiên nhìn yêu thú vừa mới tự bạo trước mắt mình, trong lòng không cảm thấy đáng tiếc gì cả, hơn nữa còn có một chút vui vẻ.

“Thực lực của mình đã mạnh hơn trước rất nhiều, mặc dù vẫn chưa thể áp chế được đối phương nhưng đúng là đã mạnh hơn rất nhiều. Chờ khi thực lực của mình mạnh mẽ hơn một chút nữa, chắc chắn có thể trấn áp được.” Dương Thiên khẽ cười.

Thực lực của hắn lúc này vẫn còn yếu, nhưng Dương Thiên cảm thấy ngày mình có thể khống chế cường giả cấp Lĩnh chủ không còn xa nữa.

“Đi thôi! Tiếp tục săn bắt những dị tộc khác!” Phi thuyền của Dương Thiên nhanh chóng bay tới một khu vực khác.

Advertisement
';
Advertisement