Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

“Thành công rồi?” Ý thức của Dương Thiên chìm vào trong nguyên châu hệ kim, sau đó có một lực hút khổng lồ ập tới. Trong mắt Dương Thiên tràn đầy vẻ vui mừng, hắn trực tiếp đưa linh hồn của mình vào trong đó.

Chờ khi cường độ linh hồn của Dương Thiên chỉ còn lại khoảng mười lần thì hắn mới ngừng lại. Dương Thiên bắt đầu vận chuyển Luyện Thể Quyết để khôi phục linh hồn của mình.

Một lúc sau, Dương Thiên lại bắt đầu đưa linh hồn của mình vào bên trong nguyên châu hệ kim.

Cuối cùng, tất cả mọi chuyện đều kết thúc. Bên trong nguyên châu hệ kim, một dao động linh hồn cường đại truyền đến, một pháp tắc hệ kim hoàn chỉnh hiện ra trước mắt Dương Thiên.

“Phân thân linh hồn nguyên châu hệ kim của mình đã hình thành rồi!”

Dương Thiên tràn đầy vui vẻ, trong nguyên châu hệ kim, linh hồn của phân thân của hắn hoàn toàn độc lập với chủ thể, hơn nữa còn đang không ngừng lĩnh ngộ pháp tắc hệ kim.

Hắn không dừng lại, tay phải khẽ vung lên, lại lấy ra hai hạt châu nữa. Đây là một viên thần châu không gian và một viên Tụ tinh châu vô thuộc tính khác của hắn.

...

Thời gian trôi qua rất nhanh, Dương Thiên ngồi xếp bằng, trong tay cầm thần châu không gian. Linh hồn của hắn không ngừng tán loạn, cuối cùng Dương Thiên mới chịu dừng lại.

“Phân thân linh hồn thần châu không gian của mình cũng hình thành rồi!” Dương Thiên mỉm cười.

Bây giờ Dương Thiên đã gom đủ bảy viên nguyên châu pháp tắc, hơn nữa còn kết hợp với Tụ tinh châu vô thuộc tính để hình thành được bảy phân thân linh hồn bảy hệ pháp tắc, cũng lĩnh ngộ bảy hệ pháp tắc.

Lúc này mặc dù hắn vẫn còn nhỏ yếu nhưng căn cơ đã vượt qua không ít người. Từ ngày Dương Thiên có được nguyên châu pháp tắc là đã chứng minh con đường của hắn sẽ tiến xa hơn những người khác.

Nhưng mà, pháp tắc không gian và pháp tắc hệ kim của Dương Thiên vẫn còn rất yếu.

“Pháp tắc hệ kim của mình từ khi lĩnh ngộ trong nơi truyền thừa của tộc Cốt Linh đến nay cũng được mấy tháng, đã đạt tới cấp Tinh chủ. Nhưng pháp tắc không gian lại chưa có bất cứ lĩnh ngộ nào, muốn đạt tới trình độ như pháp tắc thời gian rất khó!”

Dương Thiên lắc đầu, hắn lĩnh ngộ pháp tắc hơn một trăm năm mới đạt được trình độ như ngày hôm nay. Nếu muốn pháp tắc không gian và pháp tắc hệ kim đạt tới trình độ này thì không biết phải cần bao nhiêu thời gian.

Nhưng Dương Thiên cũng không thèm để ý, bây giờ pháp tắc không gian và pháp tắc hệ kim gần như không có tác dụng gì với hắn cho lắm, hắn cũng không trông mong hai pháp tắc này có thể lập tức nâng cao thực lực của mình.

Vút vút!

Thần châu không gian và nguyên châu hệ kim tiến vào trong Long phượng nguyên châu của Dương Thiên, được đặt song song với năm nguyên châu pháp tắc khác ở trong.

Dương Thiên lại ngồi xếp bằng dưới đất, bắt đầu khôi phục linh hồn của mình.

Trải qua một thời gian nữa, cuối cùng Dương Thiên mới hoàn toàn khôi phục lại.

Vì để linh hồn có thể khôi phục tới trạng thái tốt nhất, Dương Thiên liền dùng một mảnh lá Kim nguyên.

“Thực lực hiện tại của mình đã hoàn toàn vượt qua cấp Hắc động đỉnh phong, chờ khi phân thân thú Quang Diễn của mình được hình thành thì mình sẽ lập tức đến Công ty Lỗ sâu ảo, sau đó chuẩn bị cho việc đột phá lên cấp Hắc Động!”

Thực lực tăng lên rất nhiều, trong lòng Dương Thiên cũng càng thêm tự tin.

Hắn trực tiếp đi ra ngoài, bây giờ cách thời gian hắn tiến vào chiến trường Vực Ngoại càng ngày càng gần, Dương Thiên cũng cố gắng ở bên gia đình nhiều hơn.

...

Trên đường phố, Dương Thiên và Vương Nhã Lộ nhàn nhã đi dạo, cảnh tượng nơi này vô cùng quen mắt, chính là nơi hắn học đại học.

“Em có còn nhớ lúc chúng ta ở đại học An không?” Dương Thiên khẽ cười nói.

Vương Nhã Lộ gật đầu, trong mắt cô tràn đầy vẻ mặt thỏa mãn.

Lúc trước cô và Dương Thiên chỉ là sinh viên của đại học An, cả hai đều trẻ người non dạ, thế mà chớp mắt đã hơn một trăm năm trôi qua, cảnh còn người mất. Rất nhiều bạn học đến giờ đã hoàn toàn mất liên lạc.

Một trăm năm có khi đã là cả một đời người, bây giờ bao nhiêu hồi ức ùa về, trong lòng cả hai người đều dâng lên cảm xúc khó tả.

“Lúc trước em chỉ là một con vịt con xấu xí.” Vương Nhã Lộ nói. Đúng vậy, lúc đó cô ở đại học An không gọi là xinh đẹp nhất, tính cách cũng bình thường.

“Lúc trước anh cũng không được mọi người để ý.” Dương Thiên cười.

Lúc Dương Thiên mới tới đại học An vẫn là một tên béo ú, hơn nữa thời gian hắn ở trường học cũng ngắn.

Vương Nhã Lộ nhìn người bên cạnh, trên mặt mang theo ý cười.

Hai người chậm rãi đi về phía trước, giống như không có điểm cuối.

“Hả?” Dương Thiên bỗng nhiên dừng bước, sắc mặt hơi chấn động.

“Anh Tiểu Thiên, có chuyện gì thế?” Vương Nhã Lộ hỏi.

“Không có việc gì.” Dương Thiên lắc đầu, nhưng ánh mắt lại lộ ra một tia vui vẻ.

Ngay giây phút vừa rồi, phân thân thú Quang Diễn của hắn đã được sinh ra rồi!

Bên trong bí cảnh ở sao Hỏa, Dương Thiên đứng thẳng, nhìn quả trứng màu đỏ trước mặt.

“Răng rắc!”

Quả trứng lập tức nứt ra, sau đó một con thú nhỏ khoảng chừng nửa mét chui ra ngoài.

Con thú nhỏ này thoạt nhìn trông rất kỳ quái, trên người nó không có vảy hay lông lá gì cả, cả người trụi lủi, trên đầu có một chiếc sừng, còn sau lưng có hai cánh chim.

“Gào!”

Một tiếng gầm vang lên, âm thanh non nớt không có chút uy lực nào.

“Đây là phân thân thú Quang Diễn của mình?” Dương Thiên hơi mỉm cười.

Hắn cảm nhận được một thân thể khác của mình, nhưng thân thể này lại vô cùng nhỏ yếu.

Dương Thiên vung tay lên, sau đó trong tay hắn xuất hiện hàng loạt những loại linh quả quý hiếm, con thú nhỏ kia nhìn thấy thì lập tức lộ ra vẻ vui sướng.

Nó nhảy lên, bắt đầu ăn ngấu nghiến.

Advertisement
';
Advertisement