Cường Giả Hàng Lâm Ở Đô Thị - Dương Thiên (full)

Dương Thiên thu khải giáp Thần Vẫn vào trong Long phượng nguyên châu, sau đó lại quay về phía nguyên thạch pháp tắc hệ kim.

“Tiểu Quang.” Dương Thiên gọi.

Vút!

Một con rắn biển nhỏ, chỉ dài khoảng 40 centimet nằm cuộn trên vai Dương Thiên.

Tiểu Quang vừa xuất hiện thì đã nhìn thấy được nguyên thạch pháp tắc hệ kim ở trước mắt mình. Hai mắt nó lập tức sáng bừng lên.

“Đồ ăn!” Trên người Tiểu Quang xuất hiện một luồng sáng, sau đó bao trùm lấy nguyên thạch pháp tắc hệ kim.

Cuối cùng, nguyên thạch pháp tắc hệ kim chậm rãi đi tới trước mặt Tiểu Quang, dung nhập vào trong thân thể của nó.

Sau khi dung nhập, khí thế trên người Tiểu Quang lập tức suy yếu đi, sau đó thân thể nhỏ bé của nó trực tiếp ngã lăn ra đất.

“Tiểu Quang!” Dương Thiên nhìn thấy thì tái mét mặt mũi, hắn vội vàng vươn tay đỡ lấy Tiểu Quang.

“Tiểu Quang, mày làm sao thế?” Dương Thiên lo lắng hỏi, trạng thái hiện tại của Tiểu Quang không ổn chút nào.

“Chủ nhân, tôi buồn ngủ quá.” Tiểu Quang nâng mắt nhìn Dương Thiên, giọng nói đầy sự mệt mỏi.

Xoẹt xoẹt!

Thân thể nhỏ bé của nó cố gắng đứng lên, sau đó lại biến thành một luồng ánh sáng. Tiểu Quang nhanh chóng bay vào trong Long phượng nguyên châu của Dương Thiên rồi nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.

Ánh sáng màu vàng trên người nó nhấp nháy liên tục, hơi thở của Tiểu Quang thấp đến cực điểm, thân thể giống như đang xảy ra một sự biến hóa kỳ dị.

“Bí Tân đại nhân, sao Tiểu Quang lại biến thành như thế này?” Dương Thiên lo lắng hỏi.

“Không cần phải lo lắng, sinh vật vô thuộc tính trưởng thành rất chậm, bảo vật như nguyên thạch pháp tắc hệ kim sẽ có tác dụng khiến nó trưởng thành nhanh hơn, giống như lột xác vậy. Giai đoạn hiện tại của Tiểu Quang đang là giai đoạn lột xác, chờ kết thúc lột xác thì sẽ khôi phục thôi, ngươi không cần lo lắng.” Bí Tân đại nhân nói.

Dương Thiên gật đầu, nhưng trong lòng vẫn lo lắng như cũ.

“Bây giờ ngươi đã lấy được thần châu không gian và nguyên châu hệ kim rồi, hơn nữa ta cũng đã cho ngươi hai món bảo vật. Dương Thiên, ngươi cũng nên đi rồi.” Bí Tân đại nhân nói.

Dương Thiên im lặng một chút, hắn nhờ có Bí Tân đại nhân mà nhận được cơ duyên lớn như vậy. Hắn biết những nguyên châu pháp tắc lưu lại trong bí cảnh này chắc chắn có lý do, nhưng bây giờ thực lực của hắn còn yếu nên không dám tìm hiểu sâu.

“Bí Tân đại nhân, sau này nếu như thực lực của ta trở nên mạnh mẽ, nếu như ngài có chuyện gì cần ta giúp thì cứ nói. Dương Thiên này nhất định sẽ không từ chối!” Dương Thiên kiên định nói.

Bí Tân nhìn thanh niên trước mắt, vẻ lạnh nhạt trong mắt cũng giảm bớt đi một chút. Ông ta nói: “Dương Thiên, chờ đến ngày đó rồi nói sau, hy vọng sau này chúng ta vẫn còn cơ hội gặp lại.”

Bí Tân đại nhân tỏa ra khí thế mạnh mẽ, sau đó linh hồn khổng lồ trực tiếp bao vây lấy Dương Thiên, đưa hắn ra ngoài.

Bên trong cung điện đổ nát chỉ còn lại một khuôn mặt khổng lồ.

Vút vút!

Một con cự thú màu xám đột nhiên xuất hiện.

“Hôi đại nhân.” Bí Tân nhìn cự thú nói.

“Nếu thần châu không gian và nguyên châu hệ kim đã được người đến lấy thì cũng nên đóng cửa bí cảnh này lại rồi, như vậy thì thời gian tồn tại có thể lâu hơn một chút.” Cự thú màu xám nói thẳng.

Bí Tân khẽ thở dài, tay phải vung lên một cái. Không gian đột nhiên rung chuyển, bóng dáng hai người hoàn toàn biến mất.

...

Dương Thiên đến gần căn cứ ban đầu của Liên minh chúng thần, nhìn cánh cửa bí cảnh biến mất thì không nói nên lời.

Lúc này, cho dù hắn phóng ra 120 lần năng lực linh hồn thì cũng không có cách nào cảm nhận được cánh cửa của bí cảnh.

“Lúc trước Bí Linh đại nhân cũng đang chờ đợi, bây giờ Bí Tân đại nhân cũng thế, bọn họ đang chờ đợi cái gì? Tất cả những nguyên châu pháp tắc này đều do Ngưng Tuyết lưu lại sao?” Dương Thiên hơi nhíu mày.

Những bí cảnh trên trái đất còn bí ẩn hơn những bí cảnh mà Dương Thiên từng thấy ở thần quốc Nhân loại.

“Không nghĩ nữa, chờ khi thực lực của mình trở nên cường đại thì một ngày nào đó sẽ biết được thôi.” Dương Thiên khẽ vung tay lên, sau đó trong tay hắn lập tức xuất hiện hai hạt châu kỳ dị.

Đây chính là thu hoạch lớn nhất của hắn trong bí cảnh.

“Đi về trước đã, chờ tạo ra linh hồn phân thân của thần châu không gian và linh hồn phân thân của nguyên châu hệ kim rồi nói tiếp.” Dương Thiên suy nghĩ, sau đó nhanh chóng bay về phía huyện A.

...

Dương Thiên yên lặng ngồi khoanh chân lại, trong tay hắn xuất hiện một hạt châu màu vàng và một hạt châu trong suốt không màu.

Đây là nguyên châu hệ kim và tụ tinh châu vô thuộc tính của hắn.

Bùm!

Một luồng linh hồn khổng lồ phát ra, Dương Thiên điều khiến nguyên châu hệ kim và Tụ tinh châu vô thuộc tính va chạm vào nhau. Dần dần, viên Tụ tinh châu vô thuộc tính kia lại xuất hiện một vết nứt.

Dương Thiên không hề dừng lại mà tiếp tục áp sát tới. Cuối cùng, viên Tụ tinh châu vô thuộc tính kia hoàn toàn vỡ nát, rơi xuống dưới mặt đất, ở trong không trung bỗng xuất hiện một lớp màng mỏng. Đây chính là do Tụ tinh châu vô thuộc tính bị vỡ lưu lại.

Vẻ mặt Dương Thiên vô cùng bình tĩnh, khống chế lớp màng mỏng, chậm rãi tiếp cận nguyên châu hệ kim.

Lớp màng mỏng sau khi Tụ tinh châu vô thuộc tính vỡ ra lưu lại tiếp xúc với nguyên châu hệ kim thì bắt đầu chậm rãi chìm xuống. Tiếp đó, nó nhanh chóng bao vây lấy nguyên châu hệ kim, thông qua nguyên châu hệ kim mà tiến vào bên trong, nhanh chóng biến mất không chút dấu vết.

Lớp màng mỏng không màu và nguyên châu hệ kim đã dung hợp với nhau một cách vô cùng hoàn mỹ.

Advertisement
';
Advertisement