Dương Thiên mỉm cười nhìn về phía người nhà của mình, lúc này nhân số của nhà họ Dương đã gần một trăm người.
Mới chỉ hơn một trăm năm mà đã phát triển đến tình trạng này rồi, nếu như chờ thêm một ngàn năm thì nhân khẩu của nhà họ Dương chắc chắn sẽ đạt tới một con số vô cùng kinh người.
“Không biết nhà họ Dương chúng ta có thể nào trở thành một đại gia tộc không nhỉ?” Dương Thiên nghĩ thầm: “Còn cả trái đất nữa, không biết khi nào mới có thể phát triển thành một tộc quần cường đại?”
Ở trong tộc quần nhân tộc, có một số gia tộc vô cùng cường đại, ví dụ như gia tộc Huyền Vân có cường giả phía trên cấp Viên mãn; hoặc là một vài tộc quần có thực lực cường đại, cấp bậc gien rất cao, các cường giả xuất hiện với xác suất kinh người, ví dụ như người Tinh Linh.
Số lượng cường giả của thế lực này thậm chí còn vượt xa cả Vũ Trụ quốc.
Tất nhiên đây chỉ là số lượng cường giả vượt xa, còn chất lượng cường giả thì lại không bằng.
Vũ Trụ quốc có diện tích rộng lớn, số lượng dân cư cũng kinh người, thế nên cường giả lúc nào cũng thiếu. Nhưng số lượng cường giả của bọn họ lại không ít người cấp Tinh chủ, cấp Hắc động... Những người này nói không chừng có thể có được cơ duyên to lớn, sau đó cường thế quật khởi.
Hơn nữa, khả năng sinh sản của nhân loại rất đáng kinh ngạc, ở Vũ Trụ quốc, dân số không ngừng gia tăng. Cho dù xác suất có được thiên tài có nhỏ đến đâu thì cũng có thể xuất hiện, sau đó được các tộc quần nhân loại bồi dưỡng.
Những thiên tài này cho dù không đạt tới cấp Lĩnh chủ thì cũng rất dễ dàng đột phá tới cấp Hắc động.
Các thành viên nhà họ Dương tụ tập với nhau một ngày đêm, đến ngày hôm sau thì phải rời đi, bọn họ ai cũng có việc cần phải hoàn thành. Hơn bảy trăm khối hành tinh có sự sống đều do người của nhà họ Dương thống trị.
Tất nhiên là nhóm người Dương Gia Quốc, Thẩm Tân Lan, Dương San vẫn chưa rời đi.
Chờ khi mọi người ra về gần hết, Dương Thiên mới nhìn về phía Vương Nhã Lộ, gương mặt lộ vẻ áy náy: “Nhã Lộ, vất vả cho em quá.”
Bản thân hắn luôn lang bạt ở bên ngoài, Dương An cũng luôn ở bên ngoài mạo hiểm chứ ít khi ở Trái đất. Dương Gia Quốc, Thẩm Tân Lan tuổi tác đã cao, không quản lý được nhiều chuyện. Tất cả mọi chuyện lớn nhỏ trong nhà đều do Vương Nhã Lộ xử lý.
“Không sao đâu.” Vương Nhã Lộ lắc đầu. Cô ở Trái đất mặc dù hơi vất vả một chút, nhưng ít nhất thì không nguy hiểm đến tính mạng. Cô biết Dương Thiên ở bên ngoài phải đối mặt với những nguy hiểm rất lớn.
Dương Thiên áy náy vô cùng, nhưng hắn cũng chẳng còn cách nào khác. Bây giờ thời gian cấp bách, hắn phải nhanh chóng đề cao thực lực của bản thân, như vậy thì sau này mới không phải hối hận.
“Anh Tiểu Thiên, đây là những chữ bí ẩn mà em tìm thấy ở trong bí cảnh kia.” Vương Nhã Lộ giơ một tờ giấy ra, bên trên là những chữ cái vô cùng kì dị, hơn nữa những chữ này vô cùng mơ hồ.
Khi Dương Thiên nhìn thấy những chữ này thì Long phượng nguyên châu trong đầu hắn khẽ rung động một chút.
“Bí cảnh đó nằm ở một vùng đáy biển sâu trong khu vực Thái Bình Dương, ngoại trừ những cường giả cấp Tinh chủ đỉnh phong thì những người khác không thể đặt chân đến đó được.” Vương Nhã Lộ nói cho Dương Thiên biết những gì mình nắm được.
Cô cũng không thể đặt chân tới đó, nhưng Vương Nhã Lộ biết tầm quan trọng của bí cảnh này nên đã lập tức phái mấy chục nô lệ cấp Tinh chủ đỉnh phong trấn thủ nơi đó.
Dương Thiên nhìn cô gái trước mặt, gật đầu nói: “Anh đến đó xem một chút.”
...
Thái Bình Dương bao la rộng lớn, lúc này có một bóng người đang di chuyển dưới đáy biển. Mỗi khi nước biển cảm ứng được người này thì lập tức tách ra hai bên tạo hành một con đường.
“Dưới đáy biển có khá nhiều hung thú.” Dương Thiên bay nhanh về phía trước, thỉnh thoảng lại phát hiện ra mấy con hung thú cường đại đang bơi lội dưới đáy biển.
Thậm chí hắn còn có thể cảm nhận được vài con yêu thú cấp Tinh vực đang bơi dưới đáy biển.
Cho dù đã trải qua nhiều năm phát triển như vậy, nhưng số người trên Trái đất có thể đột phá đến cấp Tinh vực cũng không nhiều, bởi vì muốn đột phá cần một là tài nguyên, hai là thiên phú.
Thế nên bọn họ khó có thể khám phá đáy biển, không ai biết dưới đáy biển lại xuất hiện nhiều hung thú cường đại như vậy. Lúc trước chỉ một con hung thú cấp một Tinh vực đã khiến Trái đất suýt chút nữa bị cự thú hải dương thống trị.
Tuy nhiên, lúc này Trái đất có rất nhiều nô lệ cấp Tinh chủ, không cần phải lo lắng chuyện hung thú cấp Tinh Vực nữa.
Những con hung thú cấp Tinh vực này cũng nhìn thấy Dương Thiên, nhưng thân hình khổng lồ của bọn chúng lại không dám động đậy mà cứ nằm im tại chỗ. Chúng nó có thể cảm nhận được trên người Dương Thiên có một luồng khí tức khiến người ta phải sợ hãi.
Loại khí tức này mạnh mẽ hơn bọn chúng rất nhiều.
“Tới rồi.” Dương Thiên dựa theo vị trí Vương Nhã Lộ cung cấp, cuối cùng cũng đi tới một khu vực.
“Chủ nhân.” Ở nơi đó, hơn mười nô lệ cấp Tinh chủ nhìn thấy Dương Thiên thì lập tức cung kính chào hỏi. Ở phía sau bọn họ còn có một cánh cửa kỳ dị đang tỏa ra ánh sáng mơ hồ.
Dương Thiên vẫy vẫy tay, nhìn về phía cánh cửa đó.
Đây là nơi mà các nô lệ trong lúc tìm kiếm vô tình phát hiện ra, vẫn luôn tồn tại đến tận bây giờ.
Trên mặt Dương Thiên lộ rõ vẻ mong chờ, không chút do dự bay vào.