“Ha ha, Dương Thiên, sao ngươi lại phát hiện ra một bảo vật quý giá như vậy?” Càn Nguyên hoàng cười nói, đôi cánh này đã thuộc về Công ty Lỗ sâu ảo bọn họ, Càn Nguyên hoàng vô cùng vui vẻ.
“Chắc là do may mắn hơn người khác một chút mà thôi.” Dương Thiên cười nói.
Lúc trước Càn Nguyên hoàng cũng giúp hắn tranh thủ không biết bao nhiêu lợi ích, Dương Thiên cũng biết chuyện này.
“Ừ, ngươi đúng là may mắn lắm đấy, nói không chừng còn có thể phát hiện ra thêm được nhiều bảo vật trân quý khác ở phế tích Quang Diễn này.” Càn Nguyên hoàng cười nói.
Dương Thiên cười khổ, làm gì có chuyện dễ dàng như thế chứ.
“Được rồi, Dương Thiên, ngươi cứ ở đây tiếp tục tìm kiếm đi, ta phải về rồi. Có chuyện gì ngươi cứ trực tiếp tìm ta là được.” Càn Nguyên hoàng cười nói.
Dương Thiên gật đầu.
Sau cùng, nơi này chỉ còn lại một mình Dương Thiên. Vẻ mặt hắn vô cùng bình tĩnh, không biết đang suy nghĩ cái gì.
“Đinh!”
Đồng hồ của Dương Thiên bỗng vang lên một tiếng, hắn nhìn thấy người gọi thì gương mặt lập tức lộ ra vẻ kinh hỉ, nhanh chóng ấn nhận.
Thần chủ Hư Tuyệt xuất hiện trước mặt Dương Thiên.
“Sư phụ, phần thưởng là gì ạ?” Ánh mắt Dương Thiên lộ rõ vẻ hào hứng và chờ đợi. Ở trước mặt thần chủ Hư Tuyệt, hắn không cần phải che giấu gì cả.
“Ha ha, Dương Thiên, lần này Công ty Lỗ sâu ảo chúng ta có thể có được đôi cánh khổng lồ màu đen đó hoàn toàn là nhờ vào ngươi. Phần thưởng đã được định rồi, bây giờ vi sư sẽ trao thưởng cho ngươi.” Thần chủ Hư Tuyệt cười nói.
Ngay sau đó, thần chủ Hư Tuyệt ấn lên đồng hồ của mình, đồng hồ của Dương Thiên cũng lập tức kêu ting ting.
Dương Thiên cúi xuống nhìn, sau đó ngẩn cả người. Tài khoản trên đồng hồ của hắn lập tức tăng lên hai tỷ điểm tích lũy!
“Dương Thiên, giá trị của đôi cánh của thú Quang Diễn vương giả khẳng định còn vượt xa số điểm tích lũy này, nhưng thi hài hoàn chỉnh của nó nằm trong tay nhân tộc chúng ta, còn cả đôi cánh lần lột xác đầu tiên nữa, thế nên lần phát hiện này của ngươi nếu tính giá trị chung thì hơi thấp một chút.” Thần chủ Hư Tuyệt giải thích.
Ông ta lo lắng Dương Thiên sẽ cảm thấy số điểm tích lũy này quá ít.
“Con hiểu mà, sư phụ. Số điểm tích lũy này đã quá nhiều rồi.” Dương Thiên lắc đầu, trong lòng vô cùng vui vẻ.
Hai tỷ điểm tích lũy đã là nhiều hơn cả tài sản của cường giả cấp Lĩnh chủ đỉnh phong rồi. Chỉ có cường giả cấp Lĩnh chủ vương cảnh trở lên mới có thể có được số điểm tích lũy đó.
Tất nhiên Dương Thiên biết giá trị của đôi cánh khổng lồ đó còn lớn hơn con số này vô số lần, nhưng chuyện này đối với hắn mà nói đã là một thu hoạch ngoài ý muốn rồi.
Có nhiều điểm tích lũy như vậy, Dương Thiên có thể thoải mái tu luyện mà không phải lo lắng đến chuyện thiếu điểm tích lũy nữa rồi.
“Cảm ơn sư phụ.” Dương Thiên nói lời cảm ơn.
Chuyện này nếu như không có thần chủ Hư Tuyệt thì chắc bây giờ hắn chỉ có thể nhận được mười triệu điểm tích phân.
“Dương Thiên, chút điểm số này với ta mà nói chẳng là gì, nhưng với ngươi trong giai đoạn này chắc chắn là một con số khổng lồ. Sư phụ hi vọng ngươi có thể sử dụng chúng thật tốt, nâng cao thực lực của bản thân, trở nên càng ngày càng mạnh mẽ.” Thần chủ Hư Tuyệt nói.
“Vâng, sư phụ.” Dương Thiên cung kính nói.
“Ừm.” Thần chủ Hư Tuyệt gật đầu, sau đó bóng dáng nhanh chóng biến mất.
“Ha ha.” Dương Thiên cười lớn.
Hai tỷ điểm tích lũy có thể đối được hai trọng bảo trung cấp. Tài phú của hắn lúc này thậm chí đã vượt qua cả cường giả cấp Lĩnh chủ đỉnh phong Đan Lăng.
Mặc dù Dương Thiên không muốn phải thông báo chuyện đôi cánh khổng lồ kia ra, nhưng trong lòng hắn cũng không hối hận.
“Mặc dù đôi cánh đó có nhiều tác dụng với mình, nhưng những tác dụng đó phải tương lai mới xuất hiện, còn bây giờ việc mình cần chính là nâng cao thực lực. Có hai tỷ điểm tích lũy này, mình có thể làm được rất nhiều chuyện.” Khóe miệng Dương Thiên lộ rõ vẻ tươi cười.
Hắn cảm thấy rất vui vẻ, Dưng Thiên đã ở trong phế tích Quang Diễn sáu mươi năm rồi, cuối cùng cũng thu được một thành quả khổng lồ.
Phương diện pháp tắc của hắn có những tiến bộ rất đáng kinh ngạc, pháp tắc hệ thủy đều đã đạt đến trình độ cấp Hắc động trung kỳ, pháp tắc hệ hỏa thậm chí chỉ cách cấp Hắc động hậu kỳ một khoảng ngắn, còn pháp tắc hệ phong và hệ lôi đều vượt qua cấp Hắc động sơ kỳ, lĩnh vực thời gian thì đạt tới hơn 30.000 mét.
Ngoại trừ những chuyện này, Dương Thiên còn phát hiện ra thi hài của thú Quang Diễn vương giả, đạt được hai tỷ điểm tích lũy, còn thu thập được máu của thi hài thú Quang Diễn, chuẩn bị cho phân thân thứ ba của mình.
Nếu như so sánh thì sáu triệu điểm tích lũy đúng là bé nhỏ đến mức không đáng nhắc tới.
“Bây giờ mình đã có được hai tỷ điểm tích phân, chỉ cần đột phá đến cấp Hắc động là có thể nhanh chóng đổi được một lượng tài nguyên khổng lồ để cường đại thực lực của mình!” Dương Thiên thẩm nghĩ, càng thêm kiên định hơn.
Cho dù thiên phú của hắn có cường đại đến đâu thì bây giờ hắn vẫn chỉ là một kẻ yếu.
Trong mắt nhóm người Húc Hồn, Huyền Vân, hắn bé nhỏ đến mức không đáng nhắc đến. Ngay cả nhóm người Kim Nguyệt hoàng cũng không thèm để hắn vào mắt.