Binh Vương Thần Bí - Truyền Kỳ Binh Vương - Giang Khương (FULL)

- Siêu cấp đẹp trai, siêu cấp có tiền.   

Nhìn chiếc Bentley lao vút đi, hai cô gái mang theo ánh mắt say mê, ôm mặt bắt đầu mơ mộng.   

Giang Nguyệt Minh đưa tay gỡ cặp mắt kính vứt sang một bên, sau đó cầm lấy chai nước, ngửa đầu uống một hớp, lúc này mới lãnh đạm nói:   

- Chuyến đi đến Kim Lăng này ngược lại có chút thú vị.   

Bên trong xe hoàn toàn yên tĩnh, không ai đáp lời Giang Nguyệt Minh, nhưng Giang đại công tử giống như không để ý, tiếp tục nói:   

- Thanh Mộc, anh đoán xem vừa nãy tôi đã gặp ai?   

- Ai?   

Một giọng nói lạnh như băng truyền đến.   

- Giang Khương...   

Nhắc đến cái tên này, ánh mắt của Giang Nguyệt Minh lóe lên thần sắc cổ quái.   

- Sao?   

- Hắn không tệ.   

Giang Nguyệt Minh chậm rãi nói.   

- Rất tốt?   

Thanh âm lạnh như băng rốt cuộc cũng có sắc thái cảm tình hơn:   

- Có thể để cho cậu nói không tệ, vậy thì thật sự không tệ rồi.   

- Quả thật không tệ.   

Khóe miệng Giang Nguyệt Minh nhếch lên, ánh mắt hiện lên sự kinh ngạc:   

- Trong tình huống Tế Thế Đỉnh không hoàn chỉnh vẫn có thể luyện ra được đan dược siêu phẩm, hãy tăng cười giám sát hắn lên thêm một bậc.   

Nghe lời này, Thanh Mộc im lặng một chút, sau đó nói:   

- Chuyện này không phải chuyện đùa, cần hướng lão gia báo cáo.   

- Đi đi.   

Giang Nguyệt Minh nhẹ gật đầu:   

- Chuyện đã đến nước này, tin rằng cha của tôi cũng đã để ý đến, cũng nên để ông ấy xử lý. Chuyện có lớn đến cỡ nào, bọn họ cũng phải xử lý. Tôi cũng muốn nhìn xem, nếu tôi không xử lý, ba của tôi có bảo mẹ tôi đánh tôi không.   

Nói đến đây, gương mặt Giang Nguyệt Minh lại hiện lên vẻ cổ quái:   

- Nhưng Giang Khương đúng là có chút thú vị. Tôi muốn đấu một trận với hắn, xem rốt cuộc hắn mạnh hay tôi mạnh.   

Thanh Mộc lại im lặng.   

- Thiếu chủ, hôm nay cậu có chút kỳ quái.   

- Kỳ quái?   

Nghe Thanh Mộc nói, Giang Nguyệt Minh hơi sửng sốt, sau đó lại đưa tay cầm bình nước hớp một hớp, cau mày nói:   

- Không có.   

Vặn chặt nắp chai nước, Giang Nguyệt Minh trầm giọng nói:   

- Tin tức từ Lỗ Song Giang đã không còn, tuyến tin tức khác tình huống như thế nào rồi?   

- Không có vấn đề gì.   

Thanh Mộc đáp:   

- Tuyến khác đều là y sư phổ thông, y sư nhị phẩm. Nhưng bây giờ lại không cách nào liên lạc. Một khi liên lạc, rất dễ dàng xảy ra vấn đề.   

- Được, cứ như vậy đi. Chờ lão đầu tử của tôi ra ngoài, xem ý kiến của ông ấy như thế nào. Bây giờ đan dược siêu phẩm đã có, chúng ta nên chơi thôi.   

Trở lại Thiên Y Viện, để Phan Hiểu Hiểu và Tuyên Tử Nguyệt trở về phòng, Giang Khương bước đến phòng làm việc của Từ Khải Liễu.   

Mấy ngày qua, ngày nào Từ Khải Liễu cũng bận rộn vô cùng. Khi Giang Khương đến, Từ Khải Liễu vẫn còn trong phòng phê duyệt văn kiện.   

Thấy Giang Khương bước vào, Từ Khải Liễu ngẩng đầu lên, sau đó đặt bút xuống. Bà hiểu rõ tính cách của Giang Khương. Nếu không phải có chuyện quan trọng, tuyệt đối không đến phòng làm việc tìm bà.   

Bây giờ, chuyện quan trọng đối với Giang Khương cũng không phải là chuyện bình thường đối với Thiên Y Viện. Cho nên Từ Khải Liễu cũng không đối đãi như những người khác, nhìn Giang Khương, cười hỏi:   

- Uống trà nhé?   

Giang Khương cũng không khách sáo, tự mình rót cho mình một tách trà, thuận tay châm thêm nước cho tách trà trên bàn của Từ Khải Liễu.   

- Con vừa mới gặp Giang Nguyệt Minh.   

Bưng tách trà, nhẹ nhàng ngửi mùi thơm bốc lên, hài lòng nhấp một ngụm, lúc này mới nhìn Từ Khải Liễu, chậm rãi nói.   

- Giang Nguyệt Minh?   

Từ Khải Liễu thoáng chần chừ một chút, rồi hỏi:   

- Con vừa mới gặp được?   

- Vâng, ở sông Tần Hoài.   

Giang Khương gật đầu:   

- Y đi một mình, hẳn là tình cờ thôi. Hai người tụi con trò chuyện một chút.   

Từ Khải Liễu muốn cầm điện thoại lên, nhưng tay giật giật rồi thở ra một hơi, nhìn Giang Khương, cười hỏi:   

- Như thế nào?   

- Không tệ.   

Đối với lời nhận xét cho nhau, cả hai đều đưa ra lời đánh giá giống nhau như đúc.   

- Không tệ?   

Lông mày Từ Khải Liễu cau lại, sắc mặt trong nháy mắt ngưng trọng hai phần.   

Nhìn sắc mặt của Từ Khải Liễu, Giang Khương cười khổ:   

- Tuổi còn nhỏ hơn con, rất đẹp trai, Thiên giai, tính cách không tệ.   

Chỉ mấy chữ ngắn ngủi, nhưng lại khiến cho sắc mặt của Từ Khải Liễu biến đổi lần nữa.   

Giang Khương tiếp tục nói:   

- Y biết con, thậm chí còn biết con đã luyện được đan dược siêu phẩm. Nhưng con không xác định là y đã biết chúng ta biết y rồi hay không.   

Trầm ngâm một hồi, Từ Khải Liễu hỏi tiếp:   

- Còn có cái gì nữa không?   

- Không có.   

Giang Khương lắc đầu, đặt tách trà xuống, đứng dậy bước đến bên cạnh Từ Khải Liễu, đưa tay rút lấy một tờ giấy rồi cầm một cây bút chì.   

Xoẹt xoẹt trên tờ giấy mấy cái, Giang Khương thả tờ giấy xuống trước mặt Từ Khải Liễu:   

- Những gì con biết đều ở đây.   

Nhìn Giang Khương xoay người bước ra ngoài, rồi lại nhìn tờ giấy trên bàn.   

Ánh mắt Từ Khải Liễu trong nháy mắt trợn to hai phần, ngẩng đầu nhìn ra cửa, lúc này mới thở dài:   

- Tiểu tử này càng ngày càng khiến người ta phải kinh ngạc.   

Lập tức cầm điện thoại trên bàn:   

- Lão Liêu, ông sang đây một chút.   

Thời gian rất nhanh trôi qua mấy ngày, Giang Khương ngược lại cũng không nhàn rỗi. Mấy ngày nay, hắn đã nghiên cứu cẩn thận tài liệu luyện chế đan dược siêu phẩm. Trước mắt, tài liệu luyện chế đan dược siêu phẩm quả thật không ít. Nhưng tuyệt đại đa số đều phải cần đến Tế Thế Đỉnh.   

Không cần Tế Thế Đỉnh cũng có mấy loại, nhưng nguyên liệu dùng để luyện chế lại không nhiều. Một loại nhiều nhất cũng chỉ có  

bốn phần, thậm chí có loại chỉ còn lại một phần.   

Đối với những loại đan dược như vậy, Giang Khương tạm thời không có đi sâu. Dẫu sao nguyên liệu quá ít, nếu tỷ lệ thành đan không tăng lên quá cao, chưa đến thời điểm nhất định, hoàn toàn không cần thiết.   

Cho nên, hắn dồn hết lực chú ý đặt lên những đan dược cần Tế Thế Đỉnh luyện chế. Nguyên liệu dùng để luyện chế còn lại không ít. Trước mắt, trừ Không Thanh Đan, Thanh Vân Đan, còn có Dương Minh Đan, Long Dương Đan, Luyện Cốt Đan, Khai Tuệ Đan...   

Bây giờ, ba ngày hắn mới luyện chế một lò đan dược siêu phẩm. Nguyên liệu đan dược siêu phẩm chỉ có bấy nhiêu, nếu trong mấy tháng hắn đã luyện hết thì chủ đỉnh Tế Thế Đỉnh như hắn sẽ trở nên nhàn rỗi. Hơn nữa, luyện đan dược siêu phẩm cũng không phải chuyện đùa. Tuy nói tỷ lệ thành đan của hắn đã lên đến năm thành, nhưng luyện chế đan dược siêu phẩm quá mức tổn hao tinh thần, hoàn toàn không đáng để hắn phải khổ cực như vậy.   

Mấy ngày qua, hắn đã luyện chế hai lò Không Thanh Đan, một lò Thanh Vân Đan. Không Thanh Đan có công dụng đặc biệt nhưng lại không có tác dụng với người tu luyện. Còn nói về đan dược bổ khí, Thanh Vân Đan chính là đan dược bổ khí, mà còn là luyện khí cực phẩm.   

Cho nên, hắn tiếp tục dành thời gian luyện chế Thanh Vân Đan lần ba.   

Luyện ba lò, thành công một lò, thất bại hai lò, nhưng Giang Khương biết rõ, trong đó có một lò hắn chỉ luyện có một nửa, len lén thu lại cất làm của riêng cho mình.   

Vận khí coi như không tệ. Lò mà hắn lén lấy cũng đã luyện thành công. Có trong tay chín viên đan dược Thanh Vân Đan cực phẩm, đây đối với hắn mà nói, là cực kỳ quan trọng khi muốn đột phá đuôi cuối cùng.   

Dẫu sao, tích trữ năng lượng bây giờ rất khó. Hơn nữa, đến thời điểm đột phá cuối cùng, nếu không có đan dược bổ sung năng lượng, chỉ sợ sẽ không dễ dàng. Mà trên hết, đan dược bổ trí cũng có tác dụng quan trọng trong việc cường hóa cơ thể.   

Bây giờ, hút lấy linh khí từ bên ngoài đã trở nên không đủ với Giang Khương. Tốc độ này của hắn, nếu so với người bình thường thì đã là kinh khủng rồi. Nhưng đối với hắn, rõ ràng là không đủ.   

Cho nên, sau khi hắn luyện chế Thanh Vân Đan, hắn đã dồn hết sự chú ý vào Luyện Cốt Đan và Khai Tuệ đan. Hiệu quả của Luyện Cốt Đan rất tốt, tương tự với Luyện Hình Đan.   

Nhưng hiệu quả lại mạnh hơn Luyện Hình Đan rất nhiều. Luyện Hình Đan chủ yếu dùng để cường hóa cơ thể, nhưng Luyện Cốt Đan chủ yếu nhằm vào cường hóa xương cốt.   

Cường hóa kinh mạch có tác dụng trợ giúp luyện khí cực lớn, đặc biệt đối với người tu luyện Thiên giai trở lên, hiệu quả lại càng tốt. Đối với những người tu luyện Thiên giai mà nói, khi kinh mạch được cường hóa đến một trình độ nhất định, xương cốt lại càng quan trọng hơn.   

Nếu không, cũng không có người nội khí cường đại nhưng xương cốt lại không đủ mạnh, thực lực cũng bị hạn chế nghiêm trọng.   

Cho nên, Luyện Cốt Đan chính là nhằm vào xương cốt. Nhưng rất ít người nguyện ý đem đan dược trân quý như vậy cho người tu luyện ngoại môn. Tác dụng của Luyện Cốt Đan đối với Giang Khương lại càng không cần phải nói.   

Mấy ngày qua, Giang Khương cảm thấy, khi đuôi chín hoàn thành, có thể sẽ sinh ra biến hóa vô cùng lớn. Tố chất bản thân hắn cũng sẽ có ảnh hưởng rất lớn.   

Để đạt đến hiệu quả tốt nhất, hắn nhất định phải chuẩn bị Luyện Cốt Đan, rèn luyện cơ thể của mình đến mức cao nhất.
Advertisement
';
Advertisement