Sáng sớm ngày thứ hai liền có một chiếc máy bay bay lên cao, tiến về hướng Châu Phi...
Mười mấy giờ sau, chiếc máy bay này liền đáp xuống một sân bay hẻo lánh tại Châu Phi. Bảy, tám người đi xuống từ máy bay, không dừng lại, lên thẳng ba chiếc xe, đi về phía Vu linh điện.
Lúc này, ở một tháp quan sát tại phi trường đó có một người thanh niên mang màu da châu Á hạ ống nhòm trong tay xuống, ánh mắt lộ vẻ nghiêm trọng, rút một chiếc điện thoại vệ tinh ra, bấm một dãy số.
- Tổ trưởng... Tôi phát hiện ra một mục tiêu khả nghi. Có bảy, tám người, trong đó có bốn người trang phục quái dị, hiện tại đã lên ba chiếc xe việt dã...
Trong xe việt dã, vốn bốn người đội mũ quái dị, rốt cục bỏ mũ xuống, lộ ra cái đầu đầy lông.
- Phù... Không ngờ thế giới trên mặt đất nóng như vậy!
Một người đầu hổ há to miệng, thở hổn hển hai cái, lại nhận một chai nước của một người trung niên đưa tới, uống ừng ực mấy hớp, lúc này mới híp mắt nhìn mặt trời nóng cháy ở bên ngoài một chút, trầm giọng nói:
- Đại khái lúc nào chúng ta mới có thể đến nơi?
- Lạc vương tử... Dự tính còn cần sáu, bảy giờ nữa mới đến...
Người trung niên cung kính trả lời.
- Còn lâu như vậy sao? Sao không dùng máy bay bay thẳng qua?
Nghe thấy lời này của người trung niên kia, Lạc vương tử bất mãn nhìn người này, nói.
Nghe thấy giọng điệu Lạc vương tử có vẻ không hài lòng, người trung niên vội vàng giải thích:
- Lạc vương tử... Chúng ta không thể xác nhận người trấn thủ có tiến hành theo dõi ở nơi này không. Nếu máy bay bay thẳng tới thì quá bắt mắt, lại không đủ an toàn!
- Đám trấn thủ đáng chết này chẳng lẽ còn the dõi ở cả chỗ này?
Nghe thấy mấy từ người trấn thủ, rõ ràng Lạc vương tử cảm thấy rất chán ghét.
- Đúng vậy... Đám trấn thủ này có ảnh hưởng rất hùng mạnh trên mặt đất... Cho dù là ở nơi này, bọn chúng vẫn có lực lượng tương đối lớn tồn tại!
Người trung niên trầm giọng giải thích:
- Cho nên chúng ta phải cố gắng ẩn dấu, làm việc cẩn thận...
- Nếu một khi bị đám người trấn thủ kia phát hiện, như vậy chúng ta ngồi máy bay đi rất nguy hiểm.. Đi trên mặt đất, ít nhất chúng ta còn có năng lực phòng ngự nhất định!
Nghe những lời này của người trung niên, Lạc vương tử gật đầu khẽ...
Xe đã đi với tốc độ cả trăm km/h, lao nhanh về phía hoang nguyên, vẫn chưa hề có dấu hiệu dừng lại...
Mà lúc này, một chiếc trực thăng cũng đang đuổi theo hướng mấy chiếc xe...
- Trước mắt chưa phát hiện ra mục tiêu... Chúng ta đang tiếp tục tìm kiếm...
Một thành viên ngoại viện, võ trang hạng nặng của Thiên Y viện giờ đang báo cáo vào bộ đàm.
- Nhất định phải tìm được đội xe kia... Xác nhận thân phận đối phương... Cũng phải duy trì cảnh giới... Một khi đối phương phản kháng, lập tức phá hủy!
Trong điện thoại truyền tới tiếng nói lạnh lẽo:
- Nhớ chú ý an toàn. Một khi phát hiện vấn đề, đội hỗ trợ sẽ tới rất nhanh thôi...
- Vâng!
Nửa giờ sau, rốt cục máy bay phát hiện ra đội xe đang lao nhanh...
- Đội xe phía dưới chú ý... Lập tức dừng lại. Mọi người xuống xe để kiểm tra!
Khi máy bay tới gần, nhìn đội xe ở ngay phía trước, tiếng thông báo phát qua loa phóng thanh vang lên ầm ĩ.
Dường như đội xe phía trước đã nghe thấy tiếng cảnh cáo, sau đó chậm rãi ngừng lại.
Nhìn đội xe dừng lại, mọi người trên trực thăng mới thở phào nhẹ nhõm...
- Mọi người xuống xe, tiếp nhận kiểm tra!
Thành viên ngoại viện cầm loa trong tay, trầm giọng quát lần nữa.
Nghe thấy mệnh lệnh này, cửa xe phía dưới bắt đầu mở ra, lục tục có người đi xuống.
Nhìn những người đó ngẩng đầu đi từ xe xuống, tất cả mọi người trên máy bay đều thở phào nhẹ nhõm. Thành viên ngoại viện kia trầm giọng nói với đồng đội ngồi cạnh mình:
- Trương Cường, cậu xuống tiến hành kiểm tra... xác nhận không có vấn đề gì thì để cho bọn họ đi!
- Vâng!
Lúc này, thành viên ngoại viện kia đứng dậy, đi tới trước cửa khoang máy bay trực thăng, theo dây thừng tụt nhanh xuống phía dưới.
Chẳng qua gã còn mới tụt tới giữa không trung, đột nhiên trong tai liền truyền tới tiếng kêu to hoảng sợ....
Ngay sau đó, mấy tiếng súng bắn tên lửa gào thét vang lên...
Đảo mắt nhìn lại, gã liền thấy ở đội xe phía trước có ba lồng lửa bùng lên, đang gào thét bay về phía này.
Trong nháy mắt, trên trực thắng tỏa ra vô số điểm sáng thu hút tên lửa, đồng thời bản thân máy bay cũng né tránh khẩn cấp, cố gắng tránh ba quả tên lửa loại nhỏ này...
Nhưng trong tiếng kêu kinh hãi của mọi người, cánh phía đuôi của trực thăng vẫn trúng một quả đạn, nổ tung trong nháy mắt.
Trực thăng mất đi cánh đuối trong không trung, vẽ lên một đường lửa, nhanh chóng rơi xuống.
Những người trong đội xe vừa đi xuống xe lại nhanh chóng lên xe, tiếp tục phóng nhanh về phía trước.
Trực thăng đâm sầm uống hoang nguyên, bùng lên một đám lửa lớn. Trương Cường vừa rơi xuống mặt đất, khóe miệng tràn ra một dòng máu tươi, cố sức đứng lên khỏi mặt đất, nhìn ngọn lửa lớn đang bùng cháy kia, gào to vào bộ đào:
- Trực thăng bị tập kích rơi rồi... Hỏa lực của đối phương rất mạnh, đã có phòng bị trước...
Nghe tiếng rống truyền tới từ trong bộ đào, sắc mặt Tổng phụ trách ngoại viện Thiên Y viện tại bộ lạc Vu Sư xanh mét trong nháy mắt, trầm giọng phẫn nộ quát:
- Phái ra phân đội số 1 và số 2 đuổi tới trước... Phân đội thứ ba đóng lại duy trì đề phòng, phòng ngừa kế điệu hổ ly sơ của đối phương!
Vị phụ trách này cất tiếng hô, mấy chiếc trực thăng nhanh chóng cất cánh, bay về hướng kia...
Xác nhận cấp dưới đã đi rồi, vị phụ trách kia hít sâu hai hơi xong, cầm điện thoại vệ tinh, bắt đầu tiến hành báo cáo với tổng bộ Thiên Y viện...
Sau hai giờ sau, phân đội truy kích lại báo cáo lần nữa...
- Toàn bộ xe cộ của quân địch đã bị phá hủy, đánh gục hai thành viên Thiên Y viện và một gà tộc nhân Hồ tộc thuộc Thiên Y viện. Nhưng những người còn lại đã bỏ chạy vào khu vực Vu linh điện...
Sắc mặt Từ Khải Liễu rất khó coi, ngồi trong phòng họp, nhìn rất nhiều thành viên Viện ủy hội xung quanh, trầm giọng nói:
- Hiện tại phía bên Tuyệt y đường đã hộ tống yêu tộc tiến vào Vu linh điện. Việc này rất có khả năng sẽ mang lại trợ giúp lớn đối với yêu tộc dưới mặt đất...
- Chúng ta phải cảnh giác chuyện bộ lạc Vu Sư cung cấp trợ giúp cho yêu tộc!
Sắc mặt Lưu Mộc Dương cũng rất nghiêm trọng, trầm giọng nói:
- Lần này Tuyệt y đường hộ tống đám yêu tộc này đi tới bộ lạc Vu Sư, như vậy ít nhất có thể xác định hai sự việc!
- Thứ nhất, quả thật yêu tộc nắm giữ con đường thứ hai thông từ thế giới dưới lòng đất lên mặt đất! Thứ hai, nếu yêu tộc đã có hành động như vậy, ít nhất có thể chứng minh rằng bọn chúng nắm chắc có thể khiến bộ lạc Vu Sư trợ giúp chúng, nếu không thì cũng không có khả năng mạo hiểm như vậy!
- Mặc dù bộ lạc Vu Sư ở mãi tại Châu Phi xa xôi... Nhưng căn cứ vào tư liệu tình báo cho thấy, khi hai đại vu sư Ba Lạp Cổ và Quát Quát Cổ tuần du cả đại lục Hoa Hạ, rất có khả năng xác nhận được việc Vu sư củ bộ lạc Vu Sư có khả năng duy trì thực lực tại đại lục Hoa Hạ hay không!
- Xem xét từ tình hình lúc đó, hai người bọn họ phải làm gì để bảo trì thực lực của mình... Chắc hẳn có liên quan tới Thú Thần Bát!
Nói tới đây, Lưu Mộc Dương thoáng trầm ngâm một chút, nói:
- Căn cứ vào phân tích của ban tình báo, Vu sư của bộ lạc Vu Sư cũng có thể phát huy được thực lực chân chính... Chuyện này có thể nhận ra từ việc hai vị Đại vu sư ở thế giới dưới lòng đất lần này. Trước mắt, không thể khẳng định được có nằm trong phạm vi tác dụng của Thú Thần Bát hay không...
- Nhưng... Phạm vi tác dụng ít nhất cũng đạt bán kính năm trăm cây số...
Nghe Lưu Mộc Dương nói vậy, sắc mặt rất nhiều vị thành viên Viện ủy hội ở đây đều tái nhợt trong nháy mắt.
Bộ lạc Vu Sư vẫn bị vây khốn ở Châu Phi cả trăm ngàn năm qua, đó là bởi khi bọn họ rời khỏi Châu Phi, uy lực các loại thuật pháp đều giảm hẳn, căn bản không thể chống lại người khác.
Nếu thật sự bọn họ có thể phát huy thực lực tại đại lục Hoa Hạ, như vậy cũng tương đối phiền toái rồi.
- Nhưng Thú Thần Bát hiện đang được thường ủy Giang mang theo xuống thế giới dưới lòng đất, chẳng lẽ cũng vẫn có thể phát
huy tác dụng sao?
Chu Hạo Bình ngồi bên, trầm giọng hỏi.
Từ Khải Liễu chậm rãi gật đầu, đáp:
- Thế giới dưới lòng đất kia cách một tầng mặt đất cũng chỉ khoảng một ngàn mét, Thú Thần Bát hẳn vẫn có thể phát huy tác dụng... Cho nên trong ngàn dặm quanh Long Sơn hẳn cũng có thể để bộ lạc Vu Sư phát huy lực lượng của mình...
Sắc mặt rất nhiều vị thành viên Viện ủy hội đều trở nên khó coi trong nháy mắt.