- Giang Khương!
Giang Khương nghe thấy tiếng kêu mang theo chút lo lắng liền quay đầu nhìn về phía Eve cách đó không xa, sau đó liền nhìn sang chỗ cô đang chỉ.
Sau khi Giang Khương thuận mắt nhìn sang thì sắc mặt lập tức thay đổi, nhanh chóng nhìn xung quanh, quả quyết trầm giọng quát lên:
- Cảnh giới cấp 1, tất cả mọi người theo đường cũ lui ba mươi mét, bày phòng bị!
Nghe Giang Khương quát lên, tất cả mọi người đều không hiểu rõ nội tình nhưng cũng không chút chần chừ, lập tức quay đầu chạy, ngay cả Lý y sư trên vách đá lúc này cũng không để ý đến việc hái Hồng Vân Quả, lập tức xoay người nhảy xuống, chạy theo đại đội.
Ngay cả thành viên bên Tuyệt Y Đường cũng chỉ chần chừ một thoáng rồi đuổi sát theo sau. Ở nơi nguy hiểm thế này, nghe theo chỉ huy thống nhất tuyệt đối sẽ không sai.
Tất cả mọi người lui ra một vách đá lõm xuống sau ba chục mét, nhanh chóng bày ra trận thế, bày ra phòng tuyến. Giang Khương đứng ở hàng thứ hai, nhìn một tổ thành viên Thiên Y viện và một tổ thành viên Thiên Y viện đứng phía trước đã cùng bày xong phòng tuyến thứ nhất, hài lòng gật đầu.
Hoàng Văn Hiên làm công tác đề phòng rất tốt. Khi vừa rút lui bày bố phòng bị, ông ta chỉ huy tất cả thành viên Thiên Y viện chiếm cứ hơn phân nửa bên trái, lặng lẽ để lại một đường bên phải cho thành viên Tuyệt Y Đường chạy tới sau, vừa vặn để họ bù vào bên phải, hơn nữa vừa hay để cho một nửa người của họ tham gia phòng tuyến phòng ngự, một nửa tham gia phòng tuyến phòng ngự thứ hai.
Như vậy thì hoàn toàn không cần lo lắng lát nữa sau khi chiến đấu, người của Thiên Y viện đột nhiên trở mặt, ở trong quấy rối.
Chiến đấu đúng là tới rất đột nhiên, sau khi phòng tuyến được xây dựng hơn 10 giây, trong tầm mắt mọi người liền nhìn thấy mười mấy bóng đen nhanh chóng xông về phía phòng tuyến.
- Bầy Ma lang.
Sắc mặt lão Vương đứng bên cạnh Giang Khương lập tức trắng bệch, sau đó hít một hơi thật sâu. Ông cầm trường đao trong tay đưa lên, trầm giọng quát to:
- Người của Thiên Y viện, hàng thứ hai thứ ba đổi sang bạo kích súng!
- Vâng!
Một tiếng quát vang lên, thành viên hàng thứ hai thứ ba cắm trường đao lại sau lưng. Sau đó đưa tay rút súng ra. Điều này khiến cho sắc mặt thành viên của Thiên Y viện đều biến sắc. Trong thế giới phong động không phải không thể dùng vũ khí nóng sao?
Có điều lúc này họ không thể nghĩ nhiều, bầy Ma lang kia đã đánh tới.
Chỉ thấy thành viên phòng thủ hàng thứ nhất của Thiên Y viện đột nhiên khụy người xuống, bày ra tư thế phòng ngự; rồi sau đó thành viên phòng thủ hàng thứ hai tay lần lượt run lên, sau đó tạch một tiếng, âm thanh đạn lên nòng.
- Đoàng!
Sau một tiếng nổ vang lên, đạn bay về phía bầy Ma lang đang xông tới. Mấy con ma lang xông lên trước tiên liền gừ một tiếng lăn lộn trên đất.
Sau khi thành viên hàng thứ hai bắn ra phát súng này liền nhanh chóng lui ra sau một bước, thành viên hàng thứ ba nhanh chóng tiến lên trước một bước, vượt qua thành viên hàng thứ hai, cũng bắn ra một phát súng.
- Đoàng!
Phát súng thứ hai bắn ra, trên mười con cự lang trong bầy Ma lang hét thảm lăn lộn trên đất, trong phút chốc nhân số của bầy sói đã giảm 1/3.
Lúc này, bầy sói cũng đã xông đến trước mặt mọi người.
- Vù!
Các thành viên hàng trước của Thiên Y viện lúc này đã thủ sẵn thế, đồng loạt quơ đao bổ tới, chém cho mấy con cự lang nhào tới ngã trên đất.
Thành viên Thiên Y viện bên cạnh lúc này rõ ràng hơi không theo kịp tiết tấu, cũng không có khí thế bậc này. Họ liền lao tới dây dưa với cực lang rồi sau đó tổ thứ hai phía sau của họ chỉ có thể xông lên bù lại vị trí, giúp họ bức lui cự lang. Nếu không một khi phòng tuyến bị đột phá, như vậy toàn bộ tuyến phòng ngự sẽ hoàn toàn rối loạn.
Cũng may, bầy sói này vốn có gần ba mươi con. Giờ vừa đến gần đã bị bên Thiên Y viện trực tiếp hạ mười con, hơn nữa khí thế ban đầu cũng từ đó bị át chế gần phân nửa, cuối cùng đã phòng ngự được cả bầy sói.
Còn thành viên hàng thứ hai của Thiên Y viện lúc này cũng nhẹ nhàng hơn. Họ nâng súng trong tay lên, lách qua khe hở, bắn một phát. Với khoảng cách gần như vậy, trên căn bản đều bắn trúng mục tiêu. Có điều sau sau mười mấy giây thì hơn phân nữa Ma lang đều nằm trên mặt đất, cho dù không chết cũng trọng thương không thể tạo ra uy hiếp gì nữa.
Trong nháy mắt, áp lực của hàng phòng ngự thứ nhất bỗng nhiên giảm bớt. Một vài Ma lang bị trúng đòn đầu tiên thương thế khá nhẹ cũng giãy dụa bò lên công kích nhưng khí thế ban đầu đã hết rồi.
Còn lại chừng mười con Ma lang dĩ nhiên không thể tạo thành uy hiếp gì. Người của Thiên Y viện nhét súng lại vào bao súng sau lưng, tiện tay rút trường đao ra, lao thẳng lên bắt đầu vây công.
Khoảng một hai phút thì toàn bộ bầy Ma lang đã bị tiêu diệt không còn một mống. Mấy con trọng thương chưa chết cũng bị bổ thêm một đao để tránh lưu lại hậu hoạn.
Lý Nguyên Bân đứng đó không động đậy nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì sắc mặt sau khi biến đổi một chút, cuối cùng liền bước lên trước.
- Giang Khương, các cậu trang bị súng gì? Trong thế giới phong động này không phải không thể sử dụng súng ống sao?
Giang Khương nhìn ánh mắt thăm dò của Lý Nguyên Bân khẽ mỉm cười, nói:
- Đúng vậy, vì lực trường và phúc xạ trường kỳ lạ nơi này thực sự không thể nào dùng súng ống bình thường và súng ống năng lượng đắt tiền. Nhưng loại súng shotgun nạp đạn kiểu bơm độ này trực tiếp bắn ra đạn tốc độ cao, tốc độ lúc mới bắn ra cực cao, cho dù bị ảnh hưởng nhất định của lực trường và năng lượng phúc xạ, nhưng trong phạm vi hai đến ba chục thước vẫn có thể đảm bảo lực sát thương và độ chuẩn xác tương đối cao. Còn trong năm mét thì lực sát thương gần như giữ nguyên 100%.
- Dĩ nhiên sau ba mươi mét, thì cũng sẽ chịu ảnh hưởng của nhân tố lực trường mất đi sự chuẩn xác đồng thời dần mất tốc độ.
Nói tới đây, Giang Khương nhún vai một cái, nói:
- Cho nên, cái gọi là bạo kích súng của chúng tôi chỉ có thể sử dụng cận chiến!
Lý Nguyên Bân nghe Giang Khương giải thích thì trong mắt lập tức phiền muộn, chậm rãi gật đầu một cái,không nói thêm gì, chỉ trực tiếp quay về.
Có điều Giang Khương có thể cảm nhận được, thứ đồ chơi này gây ra đả kích hơi lớn cho Lý Nguyên Bân.
Dĩ nhiên điều này cũng rất bình thường. Mặc dù năm đó đồng chí Lý Nguyên Bân đã ở đây một thời gian, nhưng dẫu sao năm đó cũng không phải nhân sĩ thực chiến, hơn nữa cũng không có kinh nghiệm đặc biệt. Chẳng qua lão chỉ cảm thấy nơi này có lực trường khác thường, hơn nữa năng lượng phúc xạ trường cũng khác thường. Khẩu súng mang theo phòng thân năm đó không có bất kỳ tác dụng gì cho nên mới luôn có suy nghĩ như vậy.
Nhưng Thiên Y viện thì khác, đội tiền trạm đặc biệt cử đi này đã chuẩn bị chu đáo, đem theo rất nhiều máy móc, tiến hành tham trắc và suy đoán cặn kẽ môi trường bên trong, cho nên mới nhằm vào đó luyện chế ra lô bạo kích súng này, cung cấp cho đội thám hiểm này sử dụng.
Có điều Giang Khương cũng hơi tiếc, ban nãy do bên Lý y sư phát hiện ra Hồng Vân Quả, mình chú ý bên đó, không để ý kỹ xem rốt cuộc Lý Nguyên Bân đã động tay động chân như thế nào mà dẫn được bầy Ma lang này tới.
Trận chiến lần này vì chuẩn bị khá đầy đủ, hơn nữa rõ ràng bầy Ma lang đã chịu thiệt vì Bạo kích súng. Đám Ma lang sống trong thế giới phong động thông minh hơn chó bên ngoài nhưng có khi nào gặp phải vũ khí nóng đâu. Trong lúc không phòng bị, chết hết toàn quân cũng không phải chuyện kỳ quái.