Binh Vương Thần Bí - Truyền Kỳ Binh Vương - Giang Khương (FULL)

So với sự cẩn thận của Giang Khương, lúc này Lý Nguyên Bân vẫn thản nhiên, biểu hiện không thèm quan tâm, tùy ý đi bên cạnh hắn, hoàn toàn không lo lắng đến nguy hiểm.   

             Mặc dù lão Vương đã xác nhận trong phạm vi mười cây số sẽ không có nguy hiểm, nhưng với lực tinh thần nhạy bén của Giang Khương, cũng không phát hiện được bất kỳ khí tức nguy hiểm nào xung quanh.   

             Ngẩng đầu nhìn tiểu đội dò đường đằng trước, thấy bọn họ vẫn tiếp tục tiến về phía trước, hiển nhiên cũng không phát hiện tình huống bất thường. Tuy vậy, Giang Khương cũng không dám có chút lơ là.   

             Nếu chỉ ứng đối với nguy hiểm bên trong phong động Long Sơn, hắn ngược lại không cần cẩn thận như vậy. Nhưng bên cạnh hắn lại là đám người Lý Nguyên Bân, chẳng khác nào một quả bom hẹn giờ không biết nổ lúc nào. Vì thế Giang Khương không dám có bất kỳ buông lỏng.   

             Nhưng cũng may, đoạn đường này như lão Vương đã nói, cũng không có tình huống lạ thường xảy ra.   

             - Ủy viên thường vụ Giang, bây giờ chúng ta đã đi được tám cây số, có thể đã có những độc trùng cấp thấp xuất hiện.   

             Lão Vương bước đến phía trước, thấp giọng báo cáo với Giang Khương.   

             Giang Khương gật đầu, tỏ ý đã biết.   

             Lão Vương, người hướng dẫn kiêm lĩnh đội tổ 3, lập tức nhấn tai nghe, thấp giọng nói:   

             - Đội tiên phong chú ý, bây giờ sắp tiến vào khu vực phòng bị, tất cả mọi người đề cao cảnh giác.   

             Mệnh lệnh truyền xuống, tốc độ của đội tiên phong đằng trước rõ ràng chậm lại. Lúc này, đèn dò đường đang được bật ở chế độ cao nhất cũng giảm xuống mức độ trung bình, để tránh ánh sáng quá nhiều và tầm bắn quá xa, chọc ra mấy loại nguy hiểm không cần thiết.   

             Bước chân của mọi người cũng nhẹ nhàng hơn, không còn nặng nề như lúc ban đầu nữa.   

             - Mọi người cẩn thận, vừa thấy một con rít chui vào bên trong khe đá dài chừng 20cm. Tốc độ khá nhanh, chú ý hoàn cảnh xung quanh.   

             Đội ngũ đằng trước truyền đến lời cảnh báo, biểu hiện lần hành động này đã chân chính bắt đầu, chính thức tiếp xúc với thế giới phong động.   

             Mọi người cẩn thận từng bước bước về phía trước. Ban đầu chỉ là hang động rộng chừng ba bốn thước, dần dần càng lúc càng rộng hơn. Khi rộng chừng năm sáu thước, sắc mặt lão Vương dần dần ngưng trọng, nhìn màn hình trên cổ tay của mình, nói:   

             - Ủy viên thường vụ Giang, bây giờ chúng ta đã đi được mười hai cây số, ở đây đã bắt đầu xuất hiện những sinh vật mang tính nguy hiểm tương đối cao.   

             Giang Khương chậm rãi gật đầu, đưa tay nhìn màn hình trên tay mình, xác nhận lối đi này cách cửa không xa, hơn nữa vừa nãy đội ngũ tiên phong đã giết chết ba con nhện to bằng quả bưởi và một con rít dài hơn một thước, đúng là đã cách thế giới phong động Long Sơn càng lúc càng gần.   

             - Tăng mức độ phòng thủ lên cấp hai.   

             Lão Vương truyền đạt mệnh lệnh, tất cả mọi người đều đã đưa tay rút vũ khí của mình, là trường đao được Thiên Y Viện đặc biệt luyện chế hoặc mã đao cán dài, dè dặt đi về phía trước.   

             Giang Khương nhẹ nhàng vung đao, chém đứt đầu một con rắn trên vách đá bên trái. Sau khi cẩn thận tránh được máu của nó, hắn nhìn mọi người, hỏi:   

             - Đã đến cửa ra chưa?   

             - Ủy viên thường vụ Giang, phía trước chính là cửa ra khỏi nham động. Sau khi bước ra khỏi nham động chính là thế giới của phong động Long Sơn.   

             Quay đầu nhìn Lý Nguyên Bân bên cạnh nãy giờ không lên tiếng, Giang Khương chậm rãi nói:   

             - Y sư Nguyên Bân, bây giờ chúng ta đã đến cửa của thế giới phong động, ông có ý kiến gì không?   

             - Trực tiếp tiến vào đi.   

             Lúc này, Lý Nguyên Bân khó mà che giấu được sự hưng phấn trong lòng, nhìn nơi mà đội tiên phong đang tụ tập, trầm giọng nói.   

             - Được.   

             Giang Khương gật đầu, cũng không nói nhiều, bước nhanh đến cửa hang kế tiếp.   

             Cửa vào thế giới phong động rất rộng lớn, cao chừng bảy tám thước, rộng chừng năm sáu thước. Nhưng cửa ra vào này lại bị một tảng đá nham thạch to lớn che lại, nhưng vẫn chừa lại một lỗ hổng rộng chừng hai thước, cao không quá năm thước, mà lỗ hổng này lại bị dây leo và cây mây phủ kín.   

             Nhưng mọi người cũng biết, bên ngoài cửa ra này chính là một tuyệt bích cao chừng mấy chục thước, vừa vặn che chắn cho cánh cửa này, phòng ngừa một số xà trùng đi vào. Bên trong thế giới phong động, đa số sinh vật đều không phát hiện được cửa ra này. Nếu không, trăm ngàn năm qua, cấm địa phong động Long Sơn cho dù có Thiên Y Viện trấn thủ ngày đêm, chỉ sợ cũng đã sớm bại lộ trước mặt thế nhân rồi.   

             Lúc này, đội ngũ tiên phong đã cầm vũ khí trên tay, mặt đầy cảnh giác đứng ngay cửa, cẩn thận đề phòng tình huống bên ngoài.   

             Tất cả mọi người đều im lặng bước đi. Thấy Giang Khương đã đến gần, ai nấy đều chờ mệnh lệnh của hắn.   

             - Thám thính tình huống bên ngoài.   

             Mặc dù sớm biết bên ngoài là tuyệt bích nhưng vẫn muốn xác nhận lại lần nữa, sau đó cẩn thận tiến vào.   

             - Vâng.   

             Một người trong đội ngũ tiên phong móc một cây dài có đầu thăm dò nhô lên, sau đó cầm một màn hình điều khiển, ra hiệu cho đồng đội bên cạnh.   

             Rất nhanh, người động đội kia liền cẩn thận đưa cây thăm dò xuyên qua đám dây leo và cây mây, bắt đầu điều khiển nó quan sát hoàn cảnh chung quanh.   

             Bên ngoài sáng hơn không ít, nhưng không phải là ánh sáng giống ban ngày mà xen lẫn chút hoàng hôn.   

             Không bao lâu sau, thành viên dò xét ngẩng đầu nhìn Giang Khương, nói:   

             - Ủy viên thường vụ Giang, cách năm sáu chục thước bên ngoài phát hiện có luồng thân nhiệt lạ. Căn cứ theo biểu hiện, đó là thân nhiệt của một động vật tương tự chó hoặc mèo, dài hơn một thước.   

             Giang Khương gật đầu một cái, thoáng chút trầm ngâm, sau đó nói:   

             - Chờ một chút xem nó có rời đi không. Nếu không, chuẩn bị dụng cụ gây mê, tận lực hạ sự cố phát sinh ngoài ý muốn đến mức thấp nhất.   

             - Vâng.   

             Tất cả mọi người đều biết, trước khi chưa biết rõ về hoàn cảnh bên trong phong động Long Sơn, nên tránh máu tanh xuất hiện. Nơi này có rất nhiều sinh vật rất nhạy cảm với máu. Một khi có mùi máu, rất có thể sẽ dẫn đến không ít “thợ săn”.   

             Đội ngũ Giang Khương vừa mới tiến vào thế giới phong động Long Sơn, dĩ nhiên là phải cố gắng giảm bớt các loại nguy hiểm xuất hiện, động tĩnh càng nhỏ càng tốt.   

             Nhưng đợi hơn mười phút, vị thành viên kia thấp giọng nói:   

             - Ủy viên thường ủy Giang, con vật kia vẫn không rời đi.   

             - Được, sử dụng thuốc gây mê cường độ cao, không một tiếng động giải quyết đối phương.

Advertisement
';
Advertisement