Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (FULL)

Chương 740: Cùng đi leo núi  

             Dù sao Triệu Dật cũng có thể lực siêu khỏe mạnh, lại còn có khả năng kiếm được nhiều tiền, vậy thì còn gì để lo lắng nữa cơ chứ. Cả đời này mặc kệ là xảy ra chuyện gì thì ít nhất cũng không phải lo lắng chuyện cơm áo gạo tiền.  

             Suy nghĩ theo chiều hướng thực tế thì mọi việc đều rất ổn.  

             Còn nhìn từ góc độ tình yêu mà nói, vốn dĩ trong tình yêu không tồn tại thứ gọi là công bằng tuyệt đối. Hoặc là người nam, hoặc là người nữ, một trong hai người phải chấp nhận hy sinh nhiều một chút để giữ gìn mối quan hệ. Người ưu tú như Triệu Dật vừa đẹp trai vừa có khí chất, ngay cả khi hắn không có tiền thì vẫn có vô số nữ nhân một lòng một dạ yêu thương hắn…  

             Vì yêu mà cùng tồn tại!  

             …  

             “Chúng ta có thể trực tiếp leo núi Long Cát từ bên trong của trường em, chỗ đó có một con đường lên núi, đi thẳng lên đó sẽ đến đỉnh núi. Không chỉ có thể leo núi, trên đó còn có một ngôi chùa có thể thắp hương…”  

             “Ừm, vậy chúng ta cứ đi theo tuyến đường anh nói.”  

             “Được, vậy trực tiếp lái xe đến bên trong cùng của trường, nơi đó có một bãi đậu xe.”  

             “Được!”  

             Cuối tuần, ước hẹn leo núi của Triệu Dật, Liễu Vũ Phi và Tô Nhã cuối cùng cũng được thực hiện.  

             Triệu Dật trực tiếp lái xe vào sâu bên trong trường, dừng xe ở chỗ trống trong bãi đỗ sau đó ba người lần lượt xuống xe.  

             Triệu Dật mang theo một cái túi nhỏ trên lưng, cái túi này là của Liễu Vũ Phi mang theo.  

             Điều là những thứ cần thiết cho leo núi.  

             Nước, đồ ăn nhẹ, khăn giấy…  

             Cho dù nam không cần thì nữ cũng muốn mà.  

             Khi leo núi, đàn ông phải có trách nhiệm mang ba lô đúng không?  

             Ba người leo lên bậc thang đá theo còn đường nhỏ. Con đường nhỏ dốc đứng, đối với Triệu dật thì đây chỉ là làm nóng người, nhưng đối với Tô Nhã và Liễu Vũ Phi thân thể yếu ớt do thiếu rèn luyện mà nói thì cũng có chút khó khăn.  

             Liễu Vũ Phi còn tốt, thắng ở tuổi trẻ, có sức sống thanh xuân, thể lực tuy không tính là mạnh nhưng cũng đang là tuổi trẻ vì vậy vẫn còn ổn.  

             Nhưng Tô Nhã lại kém hơn nhiều, mặc cho dáng người được chăm sóc tốt như thế nào thì chung quy tuổi cũng không còn nhỏ. Ngày thường hoặc là lái xe, hoặc là ngồi văn phòng, cũng không đi tập thể dục gì đó, cơ thể có thể tốt đến đâu được chứ?  

             Đường lên núi Long Cát tuy đã được làm sẵn bậc thang nhưng lại dốc đứng vô cùng. Sau khi ba người leo lên núi, sắc mặt Tô Nhã và Liễu Vũ Phi đều ửng đỏ, đổ đầy mồ hôi.  

             “Đã lâu không leo núi, xem ra quả thực là thiếu rèn luyện rồi.”  

             Tô Nhã lấy khăn giấy ra lau mồ hôi trên mặt, có chút cảm khái nói: “Ngọn núi này cũng không dốc đứng, leo lên như vậy mồ hôi trên lưng chảy ra thấm cả vào áo.”  

             Liễu Vũ Phi cười nói: “Mẹ, để con lau cho mẹ, bằng không trên núi có gió, mồ hôi thấm vào áo rất dễ bị cảm lạnh…”  

             Tô Nhã nhìn thoáng qua Triệu Dật, vẻ mặt có chút do dự.  

             Triệu Dật cười, cất bước đi tới phía trước hai người, để cho hai người có không gian.  

             Liễu Vũ Phi giúp Tô Nhã lau mồ hôi, cười nói: “Mẹ, dáng người của mẹ tốt thật đấy, không có chút mỡ thừa nào trên bụng, mẹ bảo dưỡng như thế nào hay vậy?”  

             Tô Nhã cười nói: “Ngày thường không có việc gì thì tập Yoga, ăn ít đi là tốt rồi.”  

             Liễu Vũ Phi thè lưỡi: “Ăn ít thì sao con có thể chịu được, con thích ăn mọi loại đồ ngon đến vậy.”  

             Một hương nước hoa nhàn nhạt xông vào cánh mũi Triệu Dật, nhất thời trong lòng hắn có vài phần khác thường.

Advertisement
';
Advertisement