Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (FULL)

Chương 571: Tặng quà gì đây  

             Ký hợp đồng và đưa tiền.  

             Chuyện quản lý, đương nhiên sẽ có giám đốc của công ty đầu tư Phi Dật là Đới Lương ra mặt.  

             Cái gì?  

             Đới Lương không hiểu sao?  

             Vậy thì dùng tiền để tìm hiểu, dù sao cũng chỉ là giám sát việc sử dụng vốn, chú ý dự án nghiên cứu và tiến độ nghiên cứu một chút là được.  

             Công ty đầu tư bỏ tiền thì cũng cần có người đóng vai trò giám sát thật tốt, chỉ cần không để những người được đầu tư cầm tiền đã lập tức tiêu xài phung phí mà không làm việc là được rồi.  

             Sau khi hoàn thành điều này, triển lãm cũng đã trôi qua bảy hoặc tám ngày.  

             Triệu Dật thậm chí cũng không tự mình đi đến thành phố mà đem chuyện khảo sát cùng đàm phán giao cho Đới Lương, độ thiện cảm của Đới Lương là 98, hoàn toàn là người đáng tin cậy.  

             Huynh đệ, trung thành, không bao giờ phản bội!  

             Cho dù người khác có cho nhiều hơn nữa cũng đều vô ích!  

             Về phần Mã Dương khi rời khỏi Giang Châu, Triệu Dật quét độ hảo cảm của anh ta một chút, đã đạt tới 78. Đây đã là giới hạn của bạn tốt, cũng không thành vấn đề.  

             Dù sao đối với Mã Dương mà nói, hắn chỉ muốn yên ổn tiếp tục nghiên cứu, những thứ khác đều không quan trọng.  

             Triệu Dật đầu tư để hắn có thể tiếp tục nghiên cứu, hơn nữa có tiền lương ổn định, không cần lo lắng lại bị cắt đứt vốn, tương lai còn có lợi nhuận thì làm sao có thể không vui, làm sao có thể không có hảo cảm đối với Triệu Dật?  

             Triệu Dật tham gia diễn đàn khởi nghiệp của thanh niên toàn quốc này vốn là để cấp thể diện cho Tống Dịch Minh mà đầu tư năm mươi triệu. Chuyện như vậy vẫn có chút dọa người, cho nên ai cũng không biết việc này.  

             Dù sao Triệu Dật cũng tiêu tốn hai triệu đầu tư cho Chu Đình, xem như có thể giao phó được.  

             Triệu Dật tính toán thời gian, lúc này đã là ngày 14 tháng 3, sinh nhật Tần Băng Lạc là ngày 22 tháng 3. Cô ấy nói sinh nhật của cô ấy trong nhà sẽ tổ chức tiệc, hy vọng có thể nhìn thấy hắn xuất hiện, dường như còn có ý nói không cần một biển hoa.  

             Chuyện này tất nhiên là phải đi một chuyến, nếu không đoán chừng Tần Băng Lạc nhất định sẽ tức giận.  

             Tôi đều biết chuyện anh theo đuổi những người phụ nữ khác, có nhiều mối tình tôi cũng không nói gì nhưng anh ngay cả sinh nhật tôi cũng không đến được sao?  

             Triệu Dật bắt đầu cân nhắc tặng quà sinh nhật gì cho Tần Băng Lạc.  

             Trước tết chính mình đã sử dụng tư cách VIP đặt mua một chiếc đồng hồ Patek Philippe nữ phiên bản kỷ niệm giới hạn, tặng Tần Băng Lạc làm quà năm mới. Đây cũng chính là điều bất ngờ mà mình nói với cô ấy lúc trước, trở về Thượng Hải mới có thể nhận được.  

             Đúng rồi, lúc trước mở rương kho báu thuyền đắm lấy được một cái vòng tay ngọc bích giá trị không nhỏ, đoán chừng cũng phải đáng giá ba bốn triệu, vậy tặng cái vòng tay ngọc bích này là được rồi.  

             Có cái vòng tay ngọc bích này làm quà tặng, lại vì cô ấy mà tự mình chơi một khúc dương cầm “Thư gửi Elise” cũng không tệ?  

             Triệu Dật đang nghĩ đến chuyện sinh nhật Tần Băng Lạc, điện thoại di động lại có tin nhắn nhắc nhở.  

             Triệu Dật mở ra xem, là tin nhắn của Kiều Na trong nhóm ba người có hắn, Khổng Hi và Kiều Na.  

             Kiều Na gửi một bức ảnh đồng hồ Patek Philippe.  

             Trước đó Triệu Dật đã đặt trước cho Kiều Na. Ngay khi có hàng, Triệu Dật đã thanh toán sau đó bảo bên kia đem đồng hồ gửi cho Kiều Na, Kiều Na hiển nhiên là vừa mới lấy được đồng hồ.  

             Kiều Na: @Triệu Dật, đồng hồ đã nhận được, rất đẹp, tôi rất hạnh phúc, cảm ơn cậu!  

             Triệu Dật: Hả?  

             Kiều Na: Anh trai! Chụt chụt!  

             Triệu Dật: Cái này còn tạm được, ngoan nghe lời, anh mua kẹo cho!  

             Kiều Na: Tiền tôi chuyển cho cậu, cậu xem một chút.  

             Triệu Dật: Anh nói là tặng em, em còn không muốn, em cho rằng có thể chạy trốn khỏi việc gọi tôi là “anh” cả đời hay sao? Em xem, Tiểu Hi Hi cũng đều chấp nhận rồi kìa!  

             Triệu Dật rõ ràng tuổi nhỏ nhất, nhưng bởi vì Khổng Hi cùng Kiều Na trêu chọc Triệu Dật, muốn hắn xưng hai người làm chị. Kết quả toàn bộ thất bại, tất cả trở thành em của Triệu Dật.  

             Thứ nhất là Triệu Dật cảm thấy trêu chọc các cô rất thú vị. Thứ hai, có ai không muốn được hai đại mỹ nữ dùng giọng nói ngọt ngào gọi mình là anh đâu chứ?  

             Người chiến thắng trong cuộc sống sẽ luôn luôn có rất nhiều em gái tốt!  

             Kiều Na: Tôi không phục! Biết bản lĩnh của cậu lớn, nhưng tôi cũng sẽ không dễ dàng khuất phục như vậy, dù sao cũng phải giãy dụa một chút!  

             Triệu Dật: Em cũng không phải không phục, đây là chuyện sớm muộn thì hà cớ phải giãy dụa gì chứ?  

             Kiều Na: @Khổng Hi, chị Hi mau ra ngoài và đánh cậu ta đi, quá kiêu ngạo mà!  

             Khổng Hi: Đã nhận được đồng hồ rồi sao, anh trai thực sự là thần thông quảng đại đó nha.  

             Người phụ nữ Khổng Hi này cũng thật kỳ lạ, tuy rằng thân là nữ tổng giám đốc băng sơn lạnh lùng, xinh đẹp đến không tưởng, dáng người cũng tốt vô lý. Có thể nói là người đẹp lại còn giàu có, nhưng mà cũng rất giữ chữ tín.  

             Sau khi đánh cuộc với Triệu Dật thua, Khổng Hi thật sự tự mình gọi Triệu Dật là anh, kể cả khi nói chuyện phiếm cũng đều là trực tiếp gọi là anh Triệu Dật mà không phải xưng tên.  

             Giữ lời, không quỵt nợ!  

             Triệu Dật: Đó là điều bắt buộc, bạn nhỏ Na Na còn rất quật cường, không chịu cúi đầu đây này.

Advertisement
';
Advertisement