Chương 557: Lộ ra chút tài sản với Tống Dịch Minh
Triệu Dật cười lớn nói: “Đối với tôi tham gia hay không cũng không thành vấn đề. Anh Minh! Nếu như tôi tham gia thì anh có lợi gì không?”
Tống Dịch Minh thẳng thắn nói: “Có lẽ cũng không có lợi ích gì to lớn, có chăng thì tôi sẽ được xem trọng hơn. Nếu như cậu thể hiện tốt, chắc chắn tôi cũng sẽ được tiếng thơm theo cậu.”
Triệu Dật suy nghĩ một lúc, việc này suy cho cùng cũng không có hại gì đến hắn, cũng không đến mức có thể bị lộ ra việc số vốn đăng ký công ty chỉ có 300.000 nhân dân tệ. Hắn kiếm được bao nhiêu tiền chỉ có bản thân hắn mới biết, nên cũng không sợ người ta nhìn thấu….
Huống chi cuộc thi này cũng chỉ là những người nhỏ đấu với nhau, chủ yếu là tìm ra nhân tài trong tương lai. Nếu như có một hai cái bất ngờ thì cũng tốt.
Triệu Dật quyết định giữ mặt mũi cho Tống Dịch Minh lần này, dù gì hắn cũng là giáo viên phụ trách lớp. Mặc dù hắn không tham gia cũng không sao, nhưng để duy trì một mối quan hệ tốt thì cũng được.
“Được! Nhưng nói trước, tôi chỉ là người hỗ trợ, giúp đỡ, cổ vũ, phụ đạo cho người chính thôi. Không thể để tôi đi mở lớp dạy đầu tư cổ phiếu được. Hơn nữa, thứ này tôi cũng đang nghiên cứu, ai dám nói đã hiểu rõ chứ?”
Tống Dịch Minh thở phào nhẹ nhõm, cười nói: “Được! Cảm ơn cậu đã giúp tôi lần này!”
Triệu Dật cười nói: “Anh Minh! Đừng khách sáo! Người một nhà cả.”
Tống Dịch Minh nghĩ ra điều gì đó: “Phải rồi! Trong phiếu đăng ký tư liệu tham gia, có đề cập đến việc đăng ký quy mô tài sản của công ty… Cái này?”
Triệu Dật cười nói: “Quy mô tài sản của công ty khai thác phần mềm máy tính kia là bao nhiêu?”
Tống Dịch Minh tự nhiên mở tài liệu ra xem: “Tài sản của công ty bọn họ bây giờ là 4 triệu nhân dân tệ.”
Triệu Dật cười nói: “4 triệu sao? Cũng không tệ nha! Xem ra bọn họ khai thác phần mềm rất tốt, nếu không sẽ không bán được nhiều đến vậy. Đăng ký giúp tôi 3 triệu đi.”
Tống Dịch Minh thấy Triệu Dật nói chuyện một cách nhẹ nhàng như vậy, rõ ràng là muốn nhường bên kia, không khỏi tò mò hỏi: “Này! Triệu Dật! Có thể nói cho tôi biết công ty của cậu bây giờ lớn đến mức nào không?”
Triệu Dật mỉm cười, quyết định tiết lộ một chút: “Bộ phim “Chuyện lạ ngôi nhà cổ” được công chiếu vào Giáng sinh năm ngoái là do tôi đầu tư, với số tiền là 3 triệu, chiếm 75% cổ phần. Sau này phòng vé thu lại khoảng 50 triệu….”
Tống Dịch Minh cũng biết một chút về cách ăn chia của phòng vé, lập tức hai mắt trợn tròn. 50 triệu! Vậy chẳng phải phòng vé sẽ chia 25 triệu, 75% là hơn 18 triệu sao?
Mẹ kiếp!
Như vậy là quá khủng khiếp!
Chuyện này hắn đã nghe Triệu Dật nói qua vào hôm uống rượu ở trường học. Hắn cũng biết công ty Triệu Dật chủ yếu là đầu tư cổ phiếu, phim ảnh cũng chỉ là đầu tư để giải trí mà thôi!
Chỉ đầu tư phim ảnh với mục đích giải trí mà đã kiếm lời hơn 15 triệu. Vậy đầu tư nghiêm túc vào cổ phiếu sẽ kiếm được bao nhiêu?
Mất vài giây Tống Dịch Minh mới hết mơ hồ, cười khổ nói: “Quả nhiên từ đầu tôi đã cảm thấy cậu là người không đơn giản, nhưng lại không nghĩ cậu lại là người tài giỏi đến thế. Cậu năm nay mới là sinh viên năm nhất, nhưng đã là triệu phú thậm chí có thể là tỷ phú. Vì thường ngày cậu quá khiêm tốn nên mọi người chỉ biết cậu là ông chủ của một cửa hàng thức ăn nhanh…”
Triệu Dật mỉm cười: “Như vậy không tốt sao? Tôi thậm chí còn gửi xe ở khu chung cư đối diện trường học, chẳng phải là để mọi người không phát hiện ra sao?”
Tống Dịch Minh sửng sốt một lúc, cười nói: “Quả nhiên khiêm tốn! Xe gì vậy? Có tốt không?”
Triệu Dật cười nói: “Một chiếc Porsche và một chiếc Ferrari.”
Ánh mắt Tống Dịch Minh sáng lên, đúng vậy, đây mới là đại gia đích thực, một vị thần thực sự nha!
Tống Dịch Minh đưa ngón cái lên: “Xuất sắc! Ha ha! Hiện tại cậu thể hiện một thái độ khiêm tốn, nhưng sau này chắc chắn sẽ không thể khiêm tốn được nữa. Tôi sẽ đi khoe với mọi người, tôi đã dạy được một học sinh rất tài giỏi!”
Triệu Dật đưa điếu thuốc trong tay đâm thân cây, rồi tiện tay ném nó vào thùng rác bên cạnh, sau đó quàng tay qua vai Tống Dịch Minh cười nói: “Vui vẻ thôi, còn phải cùng nhau đi chơi thật vui vẻ, ở trên cao có nghĩa lý gì chứ? Đi thôi! Anh Minh! Chúng ta quay về tiếp tục uống rượu!”
“Được!”
Đi được vài bước, Tống Dịch Minh có chút nghi ngờ hỏi: “Phùng Tiếu Tiếu có thật chỉ là bạn cậu không? Không phải bạn gái sao?”
Triệu Dật trả lời dứt khoát: “Đúng vậy!”
Tống Dịch Minh nhìn Triệu Dật cười nói: “Tôi lại không nghĩ vậy!”
Triệu Dật cười nói: “Chúng tôi chỉ là bạn thân, tôi không biết cô ấy là ca sĩ cho đến khi cô ấy nổi tiếng. Vì vậy tôi cũng không cần phải đối xử với cô ấy như một ca sĩ.”
Đối với Tống Dịch Minh, chuyện tiền bạc có thể lộ ra một chút, nhưng quan hệ thật sự với Phùng Tiếu Tiếu thì mấy đứa bạn cùng phòng biết là được rồi. Còn những người khác thì thôi, dù sao tin tức từ miệng truyền đi chính là nhanh nhất.
Có thể bớt bao nhiêu rắc rối thì hay bấy nhiêu.
Phiền phức của mình đã đủ nhiều rồi.
Tống Dịch Minh thấy Triệu Dật không thừa nhận thì cũng không muốn hỏi nhiều, chẳng qua lại dặn dò lần nữa: “Thời gian diễn đàn diễn ra là mùng 5 và mùng 6 tháng ba, biết cậu bận rồi nhưng nhớ dành thời gian ra trước đó, đừng đến lúc đấy lại bận...”
Triệu Dật cười nói: “Được, anh cứ sắp xếp, tôi sẽ thu xếp tốt!”
Hai người trở lại phòng, không nói chuyện này nữa, an tâm uống rượu và chém gió.
Mọi người vui vẻ ra về.