Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (FULL)

 

             Hệ thống cũng không phải tủ chứa đồ vĩnh viễn cho Triệu Dật.  

             Vậy thì lấy ra thôi.  

             Triệu Dật đem toàn bộ vật phẩm rút ra, nhất thời bày đầy trên mặt thảm phòng khách.  

             Triệu Dật mở rương nhỏ đá quý ra, bên trong là một đống đá quý xanh xanh đỏ đỏ khoảng bốn năm mươi viên. Có viên lớn có viên nhỏ kích cỡ hình dạng không giống nhau, nhưng mà chất lượng đều tinh khiết và giá trị thì không nhỏ.  

             Dùng để chế tác các loại trang sức thực sự không tồi.  

             Xem ra sau này hắn muốn tặng quà sẽ không phải lo lắng không có lễ vật.  

             Triệu Dật đem tất cả đồ vật đáng giá bỏ vào trong két sắt lớn của hắn, những thứ khác thì đặt ở chỗ nên đặt.  

             Tính toán sơ qua, lần này giá trị của tất cả rương báu cộng lại ước chừng gần 200 triệu.  

             Lần này hắn chạy trốn tới Tam Á vốn là để tránh né nhân tình, lại không ngờ thu hoạch được cổ phần công ty và bất động sản ở nước ngoài. Còn có kỹ năng nói tiếng Hàn cùng với vô số vàng bạc châu báu.  

             Kiếm được thật nhiều tiền!  

             Sau khi cất giữ xong tất cả vật phẩm, Triệu Dật lái xe đến trường của Liễu Vũ Phi.  

             Triệu Dật: Đang học à?  

             Liễu Vũ Phi: Đúng vậy, anh trở về rồi à?  

             Triệu Dật: Em đang ở phòng học nào?  

             Liễu Vũ Phi: 7022, anh đến trường của em sao?  

             Triệu Dật: Hắc hắc, chờ đấy.  

             Liễu Vũ Phi đi bộ tới phòng 7022, đây là một phòng học lớn, bên trong có ít nhất hơn một trăm người đang học.  

             Triệu Dật từ cửa sổ phía sau nhìn một vòng rồi tìm thấy được Liễu Vũ Phi.  

             Vẫn là học sinh ngoan luôn ngồi ở hàng ghế đầu.  

             Triệu Dật nhân lúc thầy giáo xoay người viết bảng đã lén lẻn vào từ cửa sau phòng học, rồi ngồi ở hàng ghế sau.  

             Liễu Vũ Phi vẫn luôn chú ý đến động tĩnh cửa sau, vừa nhìn thấy Triệu Dật đã không kìm được vui mừng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn chợt hiện lên nụ cười khả ái.  

             Còn gì vui hơn việc được bạn trai đến thăm, lại còn ngồi học chung với mình?  

             Liễu Vũ Phi cầm lấy điện thoại di động và nhanh chóng gửi tin nhắn cho Triệu Dật.  

             Liễu Vũ Phi: Em không tiện đi ra ngoài, chờ một lát tiết học này sắp kết thúc rồi.  

             Triệu Dật: Không vội, em yên tâm học đi anh ở phía sau nhìn mỹ nữ.  

             Liễu Vũ Phi: Hừ, không được nhìn lung tung!  

             Triệu Dật: Mỹ nữ anh nói chính là em mà, anh nhìn vợ của anh có gì sai?  

             Liễu Vũ Phi: /Thẹn thùng/ coi như anh thông minh!  

             Triệu Dật mỉm cười với nữ sinh bên cạnh, sau đó cúi đầu chơi điện thoại di động.  

             Nữ sinh kia thấy Triệu Dật mỉm cười với mình, gương mặt chợt bừng đỏ lên mấy phần.  

             Nam sinh này thật sự rất đẹp trai!  

             Thật là khí chất.  

             Tim cô đập thình thịch…  

             Không chỉ có nữ sinh kia đỏ mặt, nam sinh chung quanh cũng đều quăng tới những ánh mắt chú ý.  

             Người này rất xa lạ hiển nhiên không phải người của khoa này, hẳn là ở khoa khác .  

             Là bạn trai của cô gái nào đây?  

             Chẳng bao lâu, tiết học đầu tiên kết thúc.  

             Dưới ánh mắt chú ý của mọi người, Liễu Vũ Phi bước chân nhẹ nhàng ôm sách đi tới bên cạnh Triệu Dật ngồi xuống, cười tủm tỉm hỏi: "Anh trở về khi nào”  

             "Buổi chiều."  

             Liễu Vũ Phi vừa nghe Triệu Dật  nói  vừa trở về thì đã tới tìm mình, trong lòng nhất thời vui sướng.  

             "Muốn đi bây giờ sao?"  

             Triệu Dật cười nói: "Em còn có một tiết học đúng chứ?”  

             Liễu Vũ Phi ừ một tiếng đáp: "Sợ anh nhàm chán, em có thể trốn tiết nha. ”  

             Triệu Dật cười nói: "Không cần vội, anh đợi em học xong. Lúc trước em cũng học cùng anh mấy ngày mà, anh cũng muốn cảm nhận việc này một chút. ”  

             Liễu Vũ Phi nhịn không được cười khẽ: "Được, chỉ cần anh không cảm thấy nhàm chán là được. ”  

             Triệu Dật lắc lắc di động trong tay đáp: "Anh chơi điện thoại di động là được. ”  

             “Được!”  

             Bạn học nam nữ chung quanh nhìn thấy một màn này nhất thời bừng tỉnh, thì ra nam sinh này chính là cậu bạn trai lái PORSCHE của Liễu Vũ Phi trong truyền thuyết kia sao.  

             Ánh mắt các nữ sinh lập tức sáng lên, vẻ mặt đầy hâm mộ, còn các nam sinh thì trong lòng có chút khó chịu nhưng lại không thể làm gì được.  

             Người ta đẹp trai như vậy, còn có tiền như thế, lấy cái gì để so sánh đây?  

             Theo lời Liễu Vũ Phi thì bạn trai và cô là đồng hương, hơn nữa đã khởi nghiệp mở công ty kiếm được không ít tiền. Chiếc McLaren Spider giá 3 triệu tệ  của cô chính là do bạn trai cô mua cho.  

             Chỉ cần một điều như vậy, cũng đã nghiền ép hầu như tất cả mọi người.  

             Thời đại học có thể bỏ ra ba triệu để mua xe cho bạn gái thì đó là loại nhân vật gì?  

             Có mỏ vàng trong nhà rồi!  

             Bạn cùng phòng của Liễu Vũ Phi là Ngô Lỵ tiến đến, cười nói: "Đại gia lại tới thăm bạn gái hả. ”  

             Triệu Dật cười nói: "Vừa mới đi xa một chuyến, mới trở về. ”  

             Ngô Lỵ cười nói: "Khó trách ngày Lễ tình nhân cũng không thấy Vũ Phi đi ra ngoài hẹn hò, thì ra là do cậu đi công tác. ”  

             Triệu Dật gật đầu đáp: "Đúng vậy, buổi chiều tôi mới bay trở về. ”  

             Tạm dừng một chút, Triệu Dật bổ sung: "Sau giờ học tôi mời ăn khuya, có muốn đi ăn cùng không? ”  

             Ánh mắt đám người Ngô Lỵ sáng lên: "Nếu như không chê bọn tôi làm bóng đèn, từ chối thì thật là bất kính rồi. ”  

             Triệu Dật  cười ha hả nói: "Chúng tôi là đôi vợ chồng già, không cần câu nệ như thế. ”  

             Liễu Vũ Phi vỗ tay Triệu Dật một cái: "Ai là vợ chồng già của anh..."  

             Tất cả mọi người đều cười rộ lên, chuyện ăn khuya cứ như vậy được quyết định.

Advertisement
';
Advertisement