Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người - Triệu Dật (FULL)

“Các bạn học, chú ý chú ý....”  

             Giáo viên vừa đi ra khỏi cửa, Triệu Dật liền đi lên phía trên bục giảng, lấy thước gõ bàn một cái thu hút sự chú ý của mọi người.  

             “Các bạn học, chúng ta đến từ năm sông bốn biển. Sau này sẽ thành một tập thể cũng chính là người một nhà, nhưng nhìn tình trạng lớp học hiện tại, tôi cảm thấy đau lòng quá!”  

             Tất cả mọi người đều nhìn hắn, vẻ mặt đều ngơ ngác. Chỉ có mấy cái tên khốn của phòng ngủ 303 là nháy mắt ra hiệu, Sở Lê Lê thấy thế cũng che miệng cười khẽ.  

             Triệu Dật đưa ngón tay chỉ về một phía, làm ra dáng vẻ không hài lòng nói: “Xem lại các cậu một chút đi, nữ sinh thì tụ tập tại một bên trận doanh, nam sinh cũng tụ lại một bên trận doanh có ranh giới rõ ràng. Tôi còn tưởng là nhà Chu và nhà Hán chuẩn bị đánh nhau.  

             Tất cả mọi người lập tức lấy lại tinh thần, lập tức cười vang đứng lên.  

             Có nữ sinh cười nói: “Triệu Dật! Hoan nghênh cậu tới ngồi cùng chúng tôi.”  

             Nữ sinh cả lớp lập tức cười ha ha.  

             “Đúng vậy! Cậu chắn hẳn sẽ làm gương cho mọi người!”  

             Một cô nàng thì thẹn thùng, nhìn thấy đàn ông là muốn tránh. Còn một đám con gái thì chính là trâu bò, đàn ông nhìn thấy chỉ muốn tránh.  

             Triệu Dật đau khổ đưa ngón tay chỉ về cô nàng đang cười vui vẻ nhất trong nhóm nữ sinh nói: “Lo trước cái lo của thiên hạ, vui sau cái vui của thiên hạ. Chuyện tốt thế này, xem như là ủy viên giải trí của lớp, tôi đành phải khiêm tốn một chút mới được nha.”  

             Sau khi cười đùa một lúc, Triệu Dật bắt đầu nói đến chuyện chính: “Xem như là người trong ban cán sự lớp, tôi cảm thấy cần thiết phải chỉnh đốn lại tình hình này. Vì vậy, tôi đã bàn bạc cùng lớp trưởng chuẩn bị thứ bảy này làm một hoạt động cho lớp học chúng ta. Buổi chiều thì đi xem phim, buổi tối cùng nhau ăn một buổi lẩu liên hoan.”  

             “Tốt!”  

             “Anh Dật đúng là trâu bò!”  

             “Ủng hộ!”  

             Ngồi ở hàng ghế trước có một nữ sinh xinh xắn, sắc mặt có chút do dự, dơ tay hỏi: “Có thể xin nghỉ không?”  

             Triệu Dật cười nói: “Không cần vội vàng, trước hết chờ tôi nói xong đã.”  

             Triệu Dật gõ bàn một cái để cho toàn lớp yên tĩnh rồi nói: “Hoạt động lần này là có yêu cầu. Lúc xem phim, vì phòng ngừa xảy ra việc phân chia trận doanh như lúc này, sẽ có hại đến sự đoàn kết của lớp. Cho nên chúng tôi quyết định! Đem số lẻ cùng số chẵn tách ra để tiến hành bốc thăm, khi đó số lẻ thì là chỗ ngồi của bên nam, số chẵn là của nữ. Lúc ăn lẩu cũng nhất thiết phải ngồi theo kiểu này, ví dụ như số 1 cùng ngồi với số 2. Khi xem phim ngồi chung, ăn lẩu cũng nhất thiết phải ngồi chung một bàn......”  

             Triệu Dật vừa nói xong, cả phòng học lập tức tràn đầy tiếng sói tru cùng tiếng huýt sáo. Còn các nữ sinh thì thẹn thùng cười, nhưng mà cũng không có ai phản đối.  

             “Xem phim thì chúng ta sẽ xem ngay tại câu lạc bộ điện ảnh của trường để tiết kiệm chi phí, năm nhân dân tệ một người. Tiền này sẽ trích từ bên trong quỹ lớp chúng ta. Vì vậy, những người không đi sẽ bị thiệt thòi, càng quan trọng hơn chính là buổi tối tiền lẩu liên hoan sẽ được miễn phí!”  

             Mọi người nhất thời đều kinh ngạc.  

             “Miễn phí?”  

             “Làm sao lại miễn phí vậy?”  

             Triệu Dật cười nói: “Vì không để hoạt động liên hoan lần này tạo thành áp lực kinh tế đối với mọi người, tôi cùng lớp trưởng đã chạy đi tìm rất nhiều tiệm lẩu. Cuối cùng ở cách trường học không xa có một cái tiệm lẩu đã đồng ý tài trợ. Bọn hắn sẽ cung cấp cho chúng ta một bữa lẩu miễn phí. Việc chúng ta cần làm chính là thông qua bạn bè, các diễn đàn trong trường học quảng cáo cho tiệm đó. À quên nữa, bữa ăn này không tốn tiền, rượu đều có thể uống thoải mái, ăn thịt thoải mái. Nhưng mà chỉ có một yêu cầu, đó chính là không cho phép để lãng phí.”  

             Mấy chục người đều reo hò dữ dội trong lớp học.  

             “Oa, Anh Dật tuyệt vời!”  

     “Lớp trưởng tuyệt vời!”  

             “Thật lợi hại!”  

             “Oa, có lẩu ăn miễn phí sao, đúng là quá sung sướng rồi!”  

             “Lẩu Giang Châu nghe nói rất nổi tiếng, tôi có tới một lần mà cũng chưa từng được ăn ở đó. Không ngờ là lần đầu tiên lại có thể đến ăn miễn phí, lớp chúng ta thật lợi hại!”  

             Triệu Dật gõ gõ cái bàn: “Lần thứ nhất hoạt động lớp, không chấp nhận xin phép nghỉ. Trừ khi là có chuyện đặc biệt khẩn cấp, còn không thì đều phải cố gắng tham dự.”  

             Lần này, tất cả mọi người đều ủng hộ và tham dự, ngay cả cô nàng vừa rồi hỏi thăm có thể xin nghỉ phép nghỉ cũng đều không có nói nữa.  

             “Tôi đã nói xong, tan họp!”  

Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement