Bá Chủ Là Tôi

Sợ nhất là bầu không khí đột nhiên im ru như ve sầu mùa đông.

 

Nhìn sắc mặt của Triệu Nghệ Nam, Kim Mê những tưởng cô ấy muốn xé xác bản hợp đồng mới vừa ký ra làm đôi.

 

Để đề phòng Triệu Nghệ Nam sẽ thực hiện hành vi vượt kiểm soát ấy, Kim Mê nhanh tay lẹ mắt bảo vệ hợp đồng thật kỹ: "Cái đó, mặc dù tụi em kết hôn nhưng cũng sắp ly hôn rồi!"

 

Triệu Nghệ Nam: "..."

 

Cô ấy cứ ngỡ gần đây chỉ có mình tất bật với việc ly hôn, hoá ra ở đâu cũng vậy à?

 

"Kết hôn từ khi nào? Chồng cô là ai? Có phải người trong giới không? Tại sao lại ly dị? Còn ai biết nữa không?" Triệu Nghệ Nam liến thoắng, tuôn một loạt câu hỏi. Kim Mê câm nín một hồi rồi từ từ giải thích đầu đuôi câu chuyện với cô ấy.

 

"Bọn em kết hôn được hơn nửa năm rồi, nói chung là trước khi em tham gia trại huấn luyện. Hôn nhân của bọn em chỉ là một cuộc hôn nhân hỗ trợ lẫn nhau mà thôi. Anh ấy muốn có được sự ủng hộ của bà nội, em muốn có người giúp em có cơ hội ra mắt, bây giờ cả hai đều đã đạt được mục đích, đương nhiên có thể ly dị được rồi."

 

Triệu Nghệ Nam nhìn cô với vẻ thăm dò như thể đang kiểm tra xem cô có nói thật không: "Không phải vì chuyện cô và Thẩm Thịnh Tinh thật à?"

 

"... Em, em và Thẩm Thịnh Tinh thì có chuyện gì chứ? Bạn gái của anh ta là Trịnh Mỹ Việt cơ mà!" Nếu có thì cũng là Mạnh Xán Nhiên và anh ta có gì đó với nhau, liên quan gì tới Kim Mê cô chứ?

 

Câu chuyện tình yêu của Thẩm Thịnh Tinh và Trịnh Mỹ được đưa tin rầm rộ trên mạng xã hội như vậy, Triệu Nghệ Nam cũng từng được nghe kể. Cô ấy không gặng hỏi chuyện này nữa, hỏi sang vấn đề khác: "Chồng cô tên gì?"

 

"Tạ Trì, một người bình thường, không nằm trong giới giải trí." Kim Mê nói: "Chỉ có người trong hai nhà chúng em mới biết chuyện kết hôn thôi, quản lý của em cũng không biết."

 

Triệu Nghệ Nam hừ lạnh, mở miệng nói: "Chứ gì nữa? Họ mà biết chuyện thì sau khi cô hủy hợp đồng, thể nào họ cũng tung tin tức này lên toàn mạng xã hội, để xem cô còn làm được gì?"

 

Kim Mê: "..."

 

Thành thật mà nói, cô hơi nhớ Triệu Nghệ Nam của lúc trước.

 

"Chồng cô có công khai quan hệ của hai người không?"

 

"Hả?" Từ trước đến nay, Kim Mê thật sự chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này: "Chắc hẳn anh ấy còn không muốn công khai hơn em nữa."

 

Triệu Nghệ Nam: "..."

 

Mặc dù biết đây là cuộc hôn nhân thương mại nhưng có cần phải ghẻ lạnh nhau như vậy không?

 

"Hai người sống chung với nhau hay sao?"

 

"... Vâng, cơ mà đó là một khu biệt thự cao cấp, hệ thống an ninh ở đó nghiêm ngặt hơn cả nơi này, paparazzi chắc chắn không trà trộn vào được."

 

"Không phải vấn đề này, cô chắc chắn phải có một trợ lý bên cạnh để lo việc đưa đón cô trong cuộc sống thường ngày." Triệu Nghệ Nam hơi nhức đầu: "Còn chuyện kết hôn của cô thì càng ít người càng tốt, đó là điều dĩ nhiên rồi."

 

Kim Mê thầm nghĩ trong bụng, quả thật trợ lý mới tuyển không dễ tin cậy như Triệu Nghệ Nam: "Hiện tại tài xế của em là người được Tạ Trì cắt cử cho em, chắc chắn ông ấy sẽ không tiết lộ đâu, trợ lý thì chỉ cần cho cô ấy biết địa chỉ phòng làm việc là được."

 

"Bây giờ chỉ đành làm vậy thôi, tạm thời công việc của cô chưa nhiều, trợ lý từ từ tìm cũng được." Dứt lời, Triệu Nghệ Nam hỏi thêm một câu nữa: "Cô nói tài xế đưa đón cô là người của Tạ Trì, vậy ông tài xế đó có báo cáo hành tung của cô cho Tạ Trì mỗi ngày không?"

 

"... Em nghĩ chắc Tạ Trì không rỗi hơi như vậy đâu." Một tổng giám đốc kiếm được trăm triệu mỗi giây như anh không nhất thiết phải lãng phí thời gian vào chuyện này. Hơn nữa, với mối quan hệ lúc trước của anh với Mạnh Xán Nhiên, có khi hai người không nói với nhau câu nào mười ngày nửa tháng cũng được nữa là.

 

"Vậy được rồi, hôm nay tới đây thôi,  khi nào có thời gian cô sửa sang lại chồng tài liệu của cô rồi đưa cho tôi một bản, để tôi dễ chuẩn bị trước."

 

"Vâng..."

 

"Khi nào liên hệ với phòng làm việc xong, tôi sẽ thông báo cho cô đi chụp hình. Mấy ngày nay cô cũng đừng ngồi không, ở nhà tập thể dục nhiều hơn đi. Tôi xem video trước của cô rồi, mới nhảy có ba phút mà đã thở hồng hộc rồi." Triệu Nghệ Nam giao nhiệm vụ cho Kim Mê xong xuôi mới rời khỏi phòng làm việc. Song, đi được nửa đường thì cô ấy lại nhắn tin bảo cô gửi video tập thể dục cho mình mỗi ngày, không cho cô lười biếng.

 

Hôm nay, Kim Mê hồi tưởng lại sự hãi hùng mà “ách áp bức” của chị Nam đem lại cho mình.

 

Cô ngồi trên xe, gửi nhãn dán cười toe toét cho cô ấy rồi ngước lên nhìn tài xế đang ngồi lái xe ở phía trước. Cô khá tin tưởng người được Tạ Trì cử đến chỗ mình, có điều quả thật Tạ Trì là chủ của ông ấy, có lẽ Tạ Trì sẽ không nắm lộ trình mỗi ngày của mình rõ như lòng bàn tay đâu nhỉ?

 

"Tài xế Lý, tôi hỏi ông câu này." Kim Mê nhìn gáy tài xế, cười hỏi: "Ông có báo cáo lộ trình mỗi ngày của tôi cho tổng giám đốc Tạ không?"

 

Dường như tài xế ngẩn ra một lát mới trả lời: "Chỉ khi tổng giám đốc Tạ căn dặn, hoặc tổng giám đốc Tạ  nói tôi chở mợ chủ đến nơi nào nhưng giữa chừng mợ muốn đổi đường thôi."

 

"Ồ… Vậy tổng giám đốc Tạ của ông có quan tâm mỗi ngày tôi đi đâu không?"

 

"..." Lần này thời gian im lặng của tài xế dài hơn lần trước đó thấy rõ. Ông ấy chỉ là một tài xế thôi mà, tại sao phải đối mặt với câu hỏi đáng sợ này chứ?

 

"Ông đừng căng thẳng quá, tôi chỉ hỏi cho biết thôi.” Kim Mê tiếp tục hỏi: "Bình thường anh ấy có hỏi ông về lộ trình của tôi không?"

 

"Cậu ấy cũng không dặn."

 

"Vậy ông cũng đừng báo cáo chuyện hôm nay tôi đi nghĩa trang công cộng cho anh ấy biết nhé."

 

"Vâng, thưa mợ chủ."

 

Sau khi rời khỏi biệt thự Kim Hải, Kim Mê không về nhà mà ra nghĩa trang công cộng Vọng Long ở ngoại ô. Mặc dù tài xế có phần bất ngờ nhưng cũng không hỏi gì, trái lại Kim Mê mới là người vặn hỏi ông ấy khá lâu.

Advertisement
';
Advertisement