Bá Chủ Là Tôi

Thực ra mọi chuyện rất là đơn giản, hôm nay Tưởng Thư Hàm và Lục Thiên gặp nhau tại hồ nước nhân tạo của trường, có điều hai cô cậu lại bị các học sinh khác chụp ảnh và đăng lên diễn đàn, kèm theo lời khẳng định là bọn họ đang hẹn hò ở đó.

Bởi vì Lục Thiên cũng là một cậu chàng đẹp trai có chút tiếng tăm trong trường nên bài đăng nhanh chóng trở nên phổ biến và thậm chí còn khiến giáo viên phải chú ý.

Học sinh yêu sớm chính là một điều tối kỵ ở trường, nhất là khi cả hai đều là học sinh lớp 11, thời điểm này còn cách kỳ thi đại học được bao lâu chứ? Các giáo viên cực kỳ lo lắng, cho nên cũng đã gọi điện cho phụ huynh của hai học sinh.

"Cậu nói là các cậu không hẹn hò ở đó, vậy thì tại sao lại phải hẹn nhau gặp mặt ở hồ nước nhân tạo?" Hạ Thiên vẫn cứ mãi canh cánh chuyện này trong lòng: "Con trai sẽ chỉ làm ảnh hưởng đến tốc độ làm bài của cậu mà thôi, tớ đã chịu đủ nỗi khổ đó rồi!”

Tưởng Thư Hàm: "..."

Kim Mê cũng cảm thấy hơi kỳ lạ: “Nếu như chỉ là hiểu lầm thì hai đứa cứ việc giải thích rõ ràng với giáo viên là được rồi, tại sao lại còn phải làm ầm ĩ tới nỗi phải mời phụ huynh đến vậy?”

Tưởng Thư Hàm mím môi, nhìn Hà Thiên đứng bên cạnh rồi nói: "Nếu như tớ nói với cậu rồi, cậu không có được nổi giận đâu đó."

Hạ Thiên rộng lượng mà đáp: “Cậu cứ nói trước đi đã, nói xong rồi tớ sẽ quyết định xem có cần phải tức giận với cậu hay không.”

"..." Tưởng Thư Hàm im lặng một lát rồi mới lên tiếng: "Lục Thiên hẹn tớ đi đến hồ nước nhân tạo là để tỏ tình với tớ ở đó..."

“Cậu nói cái gì cơ?” Hạ Thiên nâng cao âm lượng.

Tốc độ nói chuyện của Tưởng Thư Hàm cực kỳ nhanh: “Nhưng mà tớ đã từ chối cậu ta rồi! Sau đó, khi thầy Cao hỏi về chuyện này, chắc là cậu ta sợ bị mắng, cho nên trước khi tớ kịp nói gì thì cậu ta đã đổ hết trách nhiệm lên đầu tớ rồi, còn bảo rằng là do tớ hẹn cậu ta tới hồ nước nhân tạo để tỏ tình!”

Hạ Thiên sửng sốt một chút, tựa như là bị đánh một cái vào đầu: "Không thể nào, dáng dấp của Lục Thiên đẹp trai ngời ngời như thế, làm sao có thể là loại người như vậy được!"

"Cậu ta chính là loại người như vậy đó!" Lúc ấy, Tưởng Thư Hàm cũng là kinh ngạc đến ngây ngốc cả người, không ngờ được rằng lại sẽ bị cậu ta cắn ngược một cái. Cô bé đã giải thích ngay với giáo viên lúc đó rồi nhưng mặc kệ là ai tỏ tình với ai thì vẫn phải mời ba mẹ tới trường.

"Vậy lời mà em nói với mẹ em ở cổng trường là có ý gì?" Kim Mê đã nghe thấy hết tất cả khi Tưởng Thư Hàm và Triệu Nghệ Nam cãi nhau ở trước cổng trường. Mặc dù trong suốt những năm qua, Triệu Nghệ Nam vẫn luôn liên lạc với mẹ của cô, nhưng mà cũng sẽ không tiết lộ cuộc sống riêng tư của mình cho bà ấy biết, cho nên mẹ của cô cũng không biết rõ rốt cuộc, mấy năm nay, Triệu Nghệ Nam đã sống như thế nào.

Lúc Kim Mê đặt ra câu hỏi này, Tưởng Thư Hàm khựng lại, không đáp lời nữa. Kim Mê lại nhấp mở tấm ảnh chụp của Tạ Trì rồi thở dài: "Nếu như các em đã không muốn nói thì thôi, hãy quên đi."

“…” Hạ Thiên đứng ở một bên lập tức nắm lấy tay cô: “Chị, đừng như thế mà, chuyện gì của gia đình Thư Hàm em cũng đều biết hết, để em nói cho chị nghe!”

"Hạ Thiên!" Tưởng Thư Hàm không thể tin được mà nhìn cô bạn của mình, kéo cánh tay đang giữ lấy tay cô ra: "Không cần cậu, tớ sẽ tự mình nói!"

Kim Mê: "..."

Cô đã nói từ lâu rồi, rằng với khuôn mặt đó của Tạ Trì, ai nhìn vào rồi mà lại không muốn yêu sớm cùng anh chứ.

"Chị nói chị là bạn của mẹ em, vậy thì chị có biết trước kia, bà ấy đã từng làm nghề gì không?" Tưởng Thư Hàm nhìn Kim Mê và hỏi một câu.

Kim Mê nói: “Người quản lý của Kim Mê, chị biết rõ chuyện này nhất.”

"..." Tuy rằng không biết tại sao cô lại biết rõ nhất, nhưng Tưởng Thư Hàm vẫn gật đầu: "Khi đó, Kim Mê rất là nổi tiếng, mẹ em là người quản lý của cô ấy nên cũng kiếm được một ít tiền. Sau đó, Kim Mê lại gặp chuyện không may, mẹ em cũng rút lui khỏi giới giải trí và gặp được ba em. Hai người họ hùn vốn để mở một công ty nhỏ, làm ăn cũng không tệ lắm, chỉ có điều sau đó, mẹ em có thai và sinh con nên dần dần rút khỏi công ty và trở thành một bà nội trợ của gia đình."

“Tiếp đó, ba em đã ngoại tình?”

Tưởng Thư Hàm mím môi, gật đầu nói tiếp: “Dạ, người phụ nữ đó còn được ông ấy nhận vào làm trong công ty, Tưởng Văn Kiệt cực kỳ thích cô ta bởi vì cô ta sẽ không quản lý thằng bé quá nhiều. Rõ ràng là mẹ em biết hết mọi chuyện, nhưng mà lại cứ giả vờ như không biết, nói cái gì mà Văn Kiệt vẫn còn nhỏ rồi nói em sắp phải đi thi vào đại học rồi, toàn bộ đều chỉ là viện cớ cho việc bà ấy chỉ là một người nhát gan mà thôi! Em nghĩ là chẳng bao lâu nữa, chắc Tào Lệ Na cũng sẽ sớm chuyển vào nhà em ở luôn đấy!”

Advertisement
';
Advertisement