Bá Chủ Là Tôi

Có dân cư mạng nói rằng Trịnh Mỹ Việt cố ý làm vậy để hại người khác, tất nhiên là người hâm mộ của cô ta cảm thấy không vui nên lập tức tranh cãi với người này. Có thể là dư luận lên men quá nhanh nên Trịnh Mỹ Việt không thể không đích thân ra mặt, đăng bài thanh minh lên Weibo, nói rằng mình đã nhìn thấy Mạnh Xán Nhiên nhảy bài nhảy nhóm đó, cô có tiến bộ rất lớn nên cô ta mới cố tình nói cô nhảy bài này để cảm ơn người hâm mộ.

Kim Mê nhìn bài thanh minh của cô ta, không nhịn được bật cười, sáng sớm hôm qua cô mới luyện tập điệu nhảy này thì Trịnh Mỹ Việt thấy được ở đâu chứ?

Nhưng mà Vương Đông Ni cũng chủ động nhắn tin cho cô, bảo cô phối hợp với lời giải thích Trịnh Mỹ Việt. Dù sao thì cả hai người đều là người của Vương Đông Ni, Kim Mê cũng không muốn trở mặt nên vẫn chuyển tiếp bài thanh minh trên Weibo của Trịnh Mỹ Việt.

Bên phía cô đang diễn ra màn kịch cung đấu thì điện thoại di động bỗng nhiên nhận được một tin nhắn Wechat ngắn, Kim Mê đọc xong nội dung thì kinh hãi kéo Tạ Trì ở bên cạnh: “Tạ Trì!”

Tạ Trì đang nhắm mắt nghỉ ngơi thì bị cô vừa kéo vừa kêu như vậy, chỉ có thể miễn cưỡng mở mắt ra: “Cái gì?”

Kim Mê giơ điện thoại lên, nhìn anh nói: “Tôi nhận được một tin nhắn, anh ta nói mình là Tần Thủy Hoàng, bảo tôi chuyển cho anh ta một khoản tiền để giúp anh ta hồi sinh các tượng binh mã và thống trị thế giới, sau khi chuyện này thành công anh ta sẽ phong tôi làm Vương gia.”

Tạ Trì: “...”

Anh nhìn Kim Mê bằng ánh mắt nhìn xa trông rộng: “Đây là lừa đảo viễn thông.”

Kim Mê ngẩn người: “Lừa đảo viễn thông là cái gì?”

Tạ Trì: “...”

Anh lấy điện thoại di động ra, liên tục gửi ba video về lừa đảo viễn thông cho Kim Mê. Kim Mê xem lần lượt từng cái, cảm thấy tam quan bị thách thức: “Ghê vậy sao? Vậy là bây giờ món nghề của mấy tên trộm đều đã bị thất truyền rồi đúng không? Các anh hoàn toàn không cần tiền mặt nữa à?”

Cô mới tỉnh lại vài ngày nên chưa bao giờ gặp phải lúc cần tiêu tiền, cô cũng rất muốn thử quét mã QR để trả tiền!

Tạ Trì mím môi, chân thành đề nghị: “Tải app chống lừa đảo của quốc gia đi, trông cô giống như nhóm người có nguy cơ bị lừa đảo cao vậy.”

Kim Mê: “...”

Mặc dù trong lòng mắng chửi Tạ Trì nhưng cô vẫn thành thật cài đặt app. Sau khi đăng ký xong, cô lại bấm vào tin nhắn mà Tần Thủy Hoàng gửi đến kia, bắt đầu nhắn tin trả lời.

Sau khi Tạ Trì nhìn thấy, anh khẽ cau mày hỏi cô: “Cô đang làm gì vậy? Không phải là cô thật sự chuyển tiền cho anh ta chứ?”

“Tất nhiên là không phải.” Kim Mê gửi tin nhắn đi thì giơ điện thoại di động lên trước mặt Tạ Trì: “Anh nhìn nè!”

Trong khung chat, cô trả lời lại một tin nhắn cho kẻ lừa đảo…

Tôi là Kim Mê, bị kẻ gian hãm hại nên ôm hận mà chết, đời này sống lại, tôi nhất định phải tìm ra sự thật để bắt kẻ đã hãm hại tôi phải trả giá đắt! Năm nay tôi năm mươi tuổi, hãy lắng nghe kế hoạch báo thù của tôi.

Đây là một trò đùa phổ biến trên mạng nhưng sau khi Tạ Trì xem xong, ánh mắt anh lập tức lạnh đi: “Cô không phải là người hâm mộ của Kim Mê sao, sao lại đem cái c.h.ế.t của cô ấy ra làm trò đùa?”

“Tôi có đùa đâu?” Kim Mê lấy điện thoại di động lại, tặc lưỡi: “Cô ấy vốn là bị hãm hại mà, một ngày nào đó tôi sẽ lấy lại sự trong sạch cho cô ấy!”

Tạ Trì mím môi, im lặng một hồi rồi nói với tài xế ở phía trước: “Dừng xe.”

Tài xế dừng xe lại, Tạ Trì mở cửa xe ra rồi bước xuống: “Đưa cô ấy về nhà đi.”

Kim Mê nhìn theo bóng lưng anh đi xa dần, cũng bắt đầu phát cáu. Anh đột nhiên nổi giận cái gì chứ? Đa sầu đa cảm đến vậy sao?

“Thôi, không đi thì không đi.” Cô nhìn tài xế đằng trước, nói với anh ta: “Không cần phải quan tâm đến anh ấy, lái xe đi.”

Tài xế không thể làm gì khác ngoài khởi động xe và đưa Kim Mê về nhà theo lời dặn của Tạ Trì. Tâm trạng của Kim Mê vốn đang không tốt, trên đường còn đột nhiên nhận được điện thoại của Vương Đông Ni khiến tâm trạng cô càng sa sút hơn: “Chị Đông Ni, có chuyện gì vậy? Không phải là tôi đã chuyển tiếp Weibo rồi sao?”

“Không phải chuyện này.” Giọng Vương Đông Ni nóng nảy hơn bao giờ hết: “Có người công khai chuyện Mỹ Việt và Thẩm Thịnh Tinh đang yêu nhau, chuyện này có liên quan gì đến cô không?”

Advertisement
';
Advertisement