Bá Chủ Là Tôi

Tạ Trì cũng không nhớ rõ rốt cuộc mình đã xem fancam của Kim Mê bao nhiêu lần rồi nữa. Thế nên anh cũng đã quen với một số động tác và vẻ mặt của cô trên sân khấu.

Mà đoạn fancam này của Mạnh Xán Nhiên lại khiến anh cảm nhận được sự quen thuộc này.

Thấy anh xem một hồi rồi nhíu chặt mày, vẻ mặt Kim Mê cũng thay đổi theo: "Biểu cảm của anh là sao đấy hả? Tôi nhảy dở vậy à?"

Ta Trì mím môi trả điện thoại di động lại cho cô: "Gia Quả, xuống đây."

Gia Quả nhảy từ trên sô pha xuống rồi bị Tạ Trì dẫn đi. Kim Mê bĩu môi nhìn theo bóng lưng anh rồi cũng xoay người lên tầng.

Sau một đêm lên men, hôm sau, fancam trên sân khấu của Kim Mê nhảy thẳng lên hot search. Ngay cả những tài khoản marketing bình thường luôn chế giễu cô cũng đăng phần hát giọng thật của cô lên giật tít [Mạnh Xán Nhiên điên* thật rồi].

*Ngôn ngữ mạng, hay thường dùng trong các trường hợp fan khen thần tượng của họ như “X đẹp điên/phát điên lên rồi” để chỉ sự kinh ngạc, trầm trồ trước tài năng của thần tượng.

Những người hóng chuyện vui trên mạng tưởng người này cố ý giật tít câu view mỉa mai Mạnh Xán Nhiên, không ngờ nhấn vào xem rồi mới biết Mạnh Xán Nhiên điên thật!

"Má ơi mới chưa đầy nửa tháng cái sân khấu này của cô ta đã hạ tôi trong một nốt nhạc ư. Cô ta sống lại à??"

"Mạnh Xán Nhiên mở miệng hát thật kìa, không diễn kịch câm nữa [che mặt], đáng sợ hơn là còn hát hay nữa chứ [che mặt]."

"Cho nên trước kia cô ta cố ý đầu độc người xem??"

"Trịnh Mỹ Việt nên cảm ơn chị này vì hay làm trò đi, nếu không thì người nổi tiếng nhất nhóm đã không đến lượt Trịnh Mỹ Việt rồi [ngoáy mũi]"

"Bớt đạp đầu người này tâng bốc người kia đi nhé. Cô ta giỏi hơn Mỹ Việt trong mơ thì có [mỉm cười]."

"Fan của Trịnh Mỹ Việt nóng m.á.u rồi kìa [đầu chó]. Người đăng bài cũng đã nói là Mạnh Xán Nhiên hát hay hơn Trịnh Mỹ Việt rồi mà."

"Tên đăng bài là khuôn vàng thước ngọc hay sao mà nói cái gì thì là cái đó vậy? Tôi nói người này nhận tiền lên bài đấy rồi sao? [mỉm cười]."

"Cười c.h.ế.t mất dù gì thì admin cũng làm trong ngành âm nhạc mà. Hồi trước người này cũng đã nói là cách cất lời của Trịnh Mỹ Việt có vấn đề rồi đấy thôi?"

"Tôi chả quan tâm, trời sập có mặt của Mạnh Xán Nhiên đỡ rồi. Sao đến hôm nay tôi mới phát hiện ra cô này xinh vậy nhỉ?"

"Nhìn hơi giống Kim Mê. Cô ta bắt chước cách trang điểm mắt của Kim Mê à?"

"Ha ha ha ha seeder của Mạnh Xán Nhiên đừng có nhảy nhót mất mặt xấu hổ ở đây nữa, còn dám đụng chạm cả Kim Mê nữa cơ à? Chúng mày tưởng Kim Mê không có fan hả?"

"Đương nhiên Kim Mê có fan rồi, có điều một bộ phận fan của Trịnh Mỹ Việt bớt giả vờ đi. Mấy người có thể hát nổi một bài hát của Kim Mê à? [hóng hớt]"

Cư dân mạng đã đập phím cãi nhau ỏm tỏi mấy ngày rồi nhưng Kim Mê lại chẳng hay biết gì. Lúc này cô đang dắt Gia Quả ra ngoài chạy bộ buổi sáng. Hôm qua Kim Mê và Gia Quả tiếp xúc hòa thuận nên hôm nay một người một chó chạy bộ cực kỳ hài hoà.

Lúc Kim Mê về đến biệt thự thì Tạ Trì đang đứng trước quầy bar trong nhà pha cà phê. Cô đi ngang qua tiện thể liếc nhìn một cái, thấy trên bàn bày một đống đồ, từ cối xay cà phê, bình đun nước nóng, cân điện tử, cốc đong, thìa đong, cọ đến cốc lọc, trông như đang trong phòng thí nghiệm vậy.

"Anh chuyên nghiệp ghê ha." Cô không khỏi cảm thán: "Pha cho tôi một tách với."

Tạ Trì ngước mắt lên nhìn Kim Mê một cái nhưng không nói gì. Tối qua sau khi về phòng, anh lại mở đống video của Kim Mê mình lưu trong máy ra xem lại một lần nữa.

Anh đã tạo riêng cho Kim Mê một folder riêng, bên trong có phim, video biểu diễn, video phỏng vấn, quảng cáo, còn có cả ảnh tạp chí của cô nữa. Số lượng này đặt đại vào fanclub nào cũng đủ để trở thành fan cứng.

Trừ những thứ này ra thì trong máy tính còn một folder bị mã hoá nữa, bên trong chứa tất cả tài liệu liên quan đến cái c.h.ế.t của Kim Mê.

Tạ Trì vốn đã có tật khó ngủ rồi, đêm qua lại còn đến mức mất ngủ luôn. Thật ra thì trong trạng thái này anh không nên uống cà phê mới đúng, chỉ là anh không thể không uống được, nếu không sẽ không thể nào tập trung được tinh thần.

Thế nên Tạ Trì chỉ có thể bò dậy tự pha cà phê cho mình, cũng uống như uống rượu độc giải khát.

Thấy anh không nói gì, Kim Mê không hề cảm thấy xấu hổ vì bị lơ đẹp. Cô xì với anh một tiếng rồi quay về phòng mình tắm rửa.

Pha cà phê xong, Tạ Trì bưng tách ra ngồi xuống trước bàn ăn. Lúc Kim Mê đi xuống thì anh đang ngồi ăn sáng. Cô hơi bất ngờ đi tới hỏi: "Hôm nay anh không cần đi làm à?"

Tạ Trì bưng cà phê lên nhấp một ngụm rồi mới trả lời: "Hôm nay là thứ bảy nên không cần tới công ty."

"... Ồ." Kim Mê kéo ghế ra ngồi xuống đối diện anh.

Dì Chu nhìn hai người ngồi với nhau mà ngớ người. Chẳng phải trước giờ cậu chủ và mợ chủ đều ngồi tách riêng ra ăn cơm à? Sao hôm nay lại ngồi chung rồi??

Kim Mê thấy bà ấy đứng đực ra đó bèn quay sang nhìn: "Dì Chu, bữa sáng của tôi chưa xong ạ?"

"Không phải không phải, đã chuẩn bị xong rồi, mợ chủ chờ một chút." Dì Chu vội vàng đi vào trong bưng bữa sáng lên cho Kim Mê, không quan tâm đến việc cô và Tạ Trì có ngồi chung một bàn ăn cơm hay không nữa.

Kim Mê vừa xoay người lại đã nhìn thấy Tạ Trì ngồi đối diện. Không thể phủ nhận rằng dáng người tên này rất đẹp, chỉ ngồi đó ăn sáng thôi cũng thấy vui mắt rồi.

Cô quyết định tha thứ cho việc anh không pha cà phê cho mình. Trai đẹp hơi xấu tính chút cũng là bình thường.

Nhận ra Kim Mê cứ nhìn mình mãi, có một khoảnh khắc nào đó Tạ Trì chợt hơi mất tự nhiên. Anh đặt tách cà phê trong tay xuống rồi nhìn cô: "Chẳng phải cô muốn uống cà phê à? Tự rót đi."

"Hả?" Kim Mê không kịp phản ứng.

Tạ Trì lại nói: "Chẳng lẽ cô cả Mạnh còn muốn tôi tự mình rót cà phê cho cô nữa à?"

"..." Cũng không phải là không được. Kim Mê nghĩ vậy nhưng vẫn tự đứng dậy đi rót cà phê.

Số cà phê còn dư lại trong bình vừa đủ một ly.

Advertisement
';
Advertisement