Bá Chủ Là Tôi

Nhưng hôm nay đã khác ngày xưa, bây giờ hai người đều thuộc cùng một đoàn làm phim, hơn nữa đạo diễn đã từng nói với cô ấy, Mạnh Xán Nhiên là người đã đề cử cô ấy với đoàn phim. Mặc dù có những lời sẽ khiến mấy em gái trẻ tuổi không thích nghe cho lắm nhưng cô ấy vẫn muốn nhắc nhở mấy câu: “Nếu hai người chỉ chơi đùa với nhau thì cứ coi như tôi chưa nói gì hết, nhưng mà cô đừng bao giờ thật lòng với cậu ấy, không thì sau này người chịu thiệt thòi chỉ có mình cô thôi.”

 

Kim Mê: “…”

 

Cô hiểu rồi, Vưu Tuyết cho rằng Tạ Trì là đại gia chống lưng cho cô.

 

“Tôi thấy anh chàng đẹp trai đó cũng chẳng mấy quan tâm đến cô đâu, chỉ cho cô mấy công việc kiểu này thì thật sự… Cô suy nghĩ lại cho kỹ đi.”

 

“…” Kim Mê sửa soạn lại cảm xúc của mình từ mớ suy nghĩ hỗn độn trong đầu, quay sang hỏi Vưu Tuyết: “Có khi nào… Anh ấy chỉ là… một người bạn mà tôi gọi đến đây chơi thôi không?”

 

Vưu Tuyết khoanh tay trước ngực, nghiêng đầu lườm cô một phát: “Bạn? Ý cô là trai bao hả?”

 

Kim Mê: “…”

 

Tôi không có nói thế đâu nhé! Cô đừng để sếp Tạ nghe thấy câu này!

 

“Đừng đùa nữa, tốt xấu gì chị đây cũng từng đoạt danh hiệu Nữ diễn viên điện ảnh xuất sắc nhất, có kiểu đại gia nào mà tôi chưa từng thấy? Anh chàng đẹp trai rời khỏi phòng của cô hồi sáng, vừa thấy đã biết là sếp tổng nào đó, mặc dù trông hơi trẻ tuổi nhưng khí thế rõ rành rành ra đấy. Cơ mà tôi vẫn giữ nguyên câu nói cũ, hai người chơi đùa với nhau thôi thì không sao, đừng có rung động thật lòng với người ta, mấy ông chủ giàu có kiểu đó đều không có trái tim đâu.”

 

Đúng lúc Vưu Tuyết vừa dứt lời thì cửa thang máy cũng mở ra, cô ấy bước ra thang máy một cách tiêu sái, chỉ để lại bóng lưng cho Kim Mê.

 

Sau khi cửa thang máy khép lại, Kim Mê lại ấn nút mở cửa, bước ra ngoài với vẻ mặt câm nín, không biết nên nói gì bây giờ.

 

Chị Vưu Tuyết không hổ là người phụ nữ sống lâu hơn mình hai mươi năm, hiểu biết nhiều thật đấy.

 

Chẳng qua khi biết Vưu Tuyết không có ác ý, cô cũng yên tâm hơn rồi. Sau này nếu sếp Tạ vẫn muốn đến đoàn làm phim thì cô sẽ không bao giờ đồng ý nữa đâu.

 

Cô vô thức rời khỏi khách sạn, thấy xe của Triệu Nghệ Nam đã đỗ bên ngoài, cuối cùng cũng tỉnh táo tinh thần.

 

Bao nhiêu năm rồi, mỗi khi thấy chị Nam, cô vẫn có cảm khác phấn chấn như thấy giáo viên chủ nhiệm của mình!

 

Cô chui vào xe rồi đóng cửa lại, tựa lưng vào ghế dựa. Triệu Nghệ Nam vừa khởi động xe vừa hỏi cô: “Sao tự nhiên cô lại cho Tiểu Châu nghỉ?”

 

Kim Mê trả lời: “Dù gì con gái nhà người ta cũng đã làm việc quần quật suốt nửa tháng, không cho cô ấy nghỉ thì cô ấy sẽ c.h.ế.t vì kiệt sức trên trường quay mất.”

 

Triệu Nghệ Nam ngồi ghế trước lái xe liếc nhìn cô thông qua gương chiếu hậu: “Nói thật.” Đọc Full Tại Truyenfull.vn

 

“…” Kim Mê biết ngay mà, chị Nam nhà họ hai mươi năm như một ngày, mắt vẫn sáng như đuốc: “Hôm nay Tạ Trì đi công tác ở nước ngoài nên hôm qua anh ấy đến khách sạn thăm em.”

 

Triệu Nghệ Nam: “…”

 

Cô ấy cảm thấy sếp Tạ không phải chỉ đơn giản là “thăm” Kim Mê thì có! Nếu chỉ muốn thăm thì cứ gọi điện thoại video là được!

 

“Có nhầm không vậy?” Triệu Nghệ Nam càng ngày càng không hiểu mối quan hệ giữa hai người này: “Tôi nhớ rõ ràng hồi trước cô đã nói với tôi, cô với cậu ấy sắp ly hôn rồi mà?”

 

“Ừm… Đúng là thế thật.” Triệu Nghệ Nam vừa nói như vậy, chính Kim Mê cũng thấy hơi là lạ. Lần trước cô nhắc đến chuyện này với Tạ Trì là lúc cô vừa ra viện, Tạ Trì nói đã đưa đơn thỏa thuận ly hôn cho luật sư sửa lại, rốt cuộc sửa cái gì mà mãi đến bây giờ vẫn chưa sửa xong?

 

“Chắc anh ấy bận việc quá nên tạm thời không thể nào theo dõi vụ này được.” Kim Mê nghĩ ra một lời giải thích mà mình cảm thấy hợp lý nhất: “Chờ anh ấy đi công tác về, em thử hỏi anh ấy lại lần nữa xem sao.”

 

Triệu Nghệ Nam: “…”

 

Hỏi gì mà hỏi? Cô ấy cảm thấy hai người này không phải thật lòng muốn ly hôn thì có.

 

“Bây giờ sự nghiệp của cô mới bắt đầu, tốt nhất cô hãy che giấu ông chồng ‘tầm thường’ không thuộc giới giải trí của mình cho kỹ đi.” Triệu Nghệ Nam chưa bao giờ muốn nhúng tay vào vấn đề tình cảm của nghệ sĩ trong tay mình nhưng hiện tại, Mạnh Xán Nhiên vẫn chưa có chỗ đứng vững vàng trong giới giải trí, không thể chịu được sóng to gió lớn: “Thế mà hai người còn dám gặp nhau ở khách sạn, chẳng lẽ sốt ruột đến mức đó?”

 

Kim Mê: “…”

 

Nếu cô nói rằng cô và sếp Tạ chỉ đơn giản là ngủ chung giường chứ không làm gì hết, chắc không ai thèm tin đâu nhỉ?

 

“Chị yên tâm, khách sạn mà bọn em thuê phòng còn có rất nhiều đoàn làm phim khác, cho dù anh ấy bị paparazzi chụp được thì người khác cũng không biết anh ấy đến đây tìm ai đâu.”

 

“… Cô vô tư quá đấy.” Triệu Nghệ Nam lại không lạc quan như Kim Mê. Theo bản năng, cô ấy sẽ luôn nghĩ đến tình huống tệ nhất nhưng cũng may, cô ấy đã từng được chứng kiến thủ đoạn của Tạ Trì, lỡ thực sự xảy ra tình huống gì thì sếp Tạ cũng có thể giải quyết được hết.

Advertisement
';
Advertisement