Bá Chủ Là Tôi

“Ngày mai anh ra nước ngoài à?” Kim Mê định thần lại, chẳng lẽ là vì ngày mai Tạ Trì sẽ ra nước ngoài nên tối nay mới đến đây tìm mình để ngủ? “Anh đi công tác hả?”

 

“Ừ.”

 

“Đi bao lâu?”

 

“Nếu thuận lợi thì chắc là về nhanh thôi, nếu không thuận lợi thì có lẽ sẽ tốn thời gian lâu hơn một chút.”

 

“…” Câu trả lời này nghe cứ như thể đã trả lời rồi nhưng cũng giống như chưa tiết lộ bất cứ thông tin nào. Kim Mê còn định hỏi anh đi công tác làm gì, chẳng qua ngẫm lại thì có khi vụ này liên quan đến bí mật kinh doanh nên cô bèn đổi sang câu hỏi khác: “Anh cũng không ở nhà thì chẳng phải Gia Quả sẽ thật sự trở thành trẻ mồ côi bất đắc dĩ hay sao?”

 

Tạ Trì: “…”

 

Kim Mê thật sự rất lo lắng. Lần trước cô bảo Tạ Trì cho cô và Gia Quả trò chuyện qua video với nhau, rõ ràng cô cảm nhận được bé Samoyed đang giận mình, giờ thì hay rồi, ngay cả Tạ Trì cũng rời đi…

 

“Có quản gia Hứa và dì Chu chăm sóc cho nó, sẽ không có vấn đề gì đâu.” Tạ Trì hơi buồn ngủ nên nói chuyện cũng trở nên nhẹ nhàng chậm chạp hơn hẳn: “Chừng nào về nhà mua ít đồ ăn ngon với đồ chơi thú vị cho nó, chắc là sẽ dỗ được nó nhanh thôi.”

 

“… Anh làm như vậy chẳng khác trap boy tí nào.”

 

Hình như Tạ Trì hơi mỉm cười một chút, nụ cười ấy chỉ thoáng qua trong tích tắc, không cho người ta thấy rõ ràng hơn thì đã biến mất: “Cô ở trong đoàn làm phim có ổn không?”

 

“Cũng không tệ lắm.” Nhắc đến chuyện này, Kim Mê lại trở nên kiêu ngạo: “Mới đầu hai nam chính còn không yên tâm về tôi, bây giờ cả ngày bám theo tôi gọi tôi là chị, nhờ tôi dạy họ đóng phim.”

 

Tạ Trì nhắm mắt lại, giọng nói đã ẩn chứa vẻ buồn ngủ: “Cô giỏi c.h.é.m gió quá đấy…”

 

“Tôi không có c.h.é.m gió nhé. Dạo gần đây tôi thường xuyên tập lời thoại và rèn luyện ánh mắt, cực kỳ hữu ích cho diễn xuất, hơn nữa được thực hành kỹ năng trong đoàn làm phim nên tôi còn tiến bộ nhanh hơn nhiều!”

 

“Thế thì tốt…” Nói chuyện một lát, bên phía Tạ Trì đã im phăng phắc.

 

Kim Mê quay sang nhìn thì thấy anh đã ngủ mất rồi. 

 

Kim Mê: “…”

 

Có lẽ là do hồi trước thường xuyên bị mất ngủ nên bây giờ được bù đắp lại, Tạ Trì dễ dàng chìm vào giấc ngủ hơn người khác.

 

Sáng hôm sau, khi Kim Mê được đồng hồ báo thức đánh thức thì Tạ Trì đã không còn nằm bên cạnh. Đêm qua anh nói anh phải dậy sớm để kịp giờ lên máy bay, chắc bây giờ đã lên đường đến sân bay rồi.

 

Kim Mê đứng dậy, rửa mặt đánh răng qua loa rồi cầm di động, đang định hỏi Triệu Nghệ Nam xem cô ấy đã đến đâu rồi thì lại thấy tin nhắn mà Tạ Trì gửi cho mình lúc sáng sớm.

 

Tạ Trì: “Tôi ra sân bay đây.”

 

Kim Mê trả lời anh bằng meme “thượng lộ bình an” rồi mới gọi điện thoại cho Triệu Nghệ Nam.

 

Lúc đi thang máy xuống lầu, Kim Mê gặp được Vưu Tuyết. Giờ đây hai người đã hợp tác trong cùng một đoàn làm phim được nửa tháng nên cũng trở nên quen thuộc hơn trước kia, tất nhiên đó là đối với Vưu Tuyết, còn đối với Kim Mê thì ngay từ đầu Vưu Tuyết đã là người quen cũ của mình.

 

“Hôm nay trợ lý không đi cùng cô à?” Vưu Tuyết bấm nút thang máy, thoạt nhìn như vô tình hỏi người bên cạnh.

 

“À, Tiểu Châu cũng theo tôi ở đoàn phim được nửa tháng rồi nên giờ tôi cho cô ấy nghỉ một hôm.”

 

Vưu Tuyết bỗng nở nụ cười, cô ấy quay sang nhìn Kim Mê, nói một câu đầy ẩn ý: “Bây giờ trong thang máy chỉ còn hai chúng ta thôi, tôi cứ nói thẳng luôn nhé, hồi sáng tôi thấy một anh chàng đẹp trai rời khỏi phòng của cô đấy.”

 

Kim Mê: “…”

 

Cô Vưu Tuyết này, mới sáng sớm ngày ra đừng có ném quả b.o.m như thế được không!!!

 

Thấy sắc mặt Kim Mê thay đổi, Vưu Tuyết nở nụ cười có phần chế nhạo: “Biết sợ hãi mà sao còn gọi người ta đến khách sạn của đoàn làm phim?”

 

Kim Mê: “…”

 

Không phải tôi gọi anh ấy đến, mà là chính anh ấy tự chạy đến đây!

 

Cô đã nói gì nhỉ? Khách sạn không phải là nơi an toàn đâu!

 

“Yên tâm đi, chỉ có mình tôi nhìn thấy thôi.” Vưu Tuyết không tiếp tục cười nhạo Kim Mê nữa mà quay sang nhìn con số điện tử liên tục hạ thấp trên bảng điều khiển thang máy: “Chàng trai ấy trông rất trẻ tuổi, chẳng lẽ là ông chủ đứng sau lưng cô?”

 

Hồi Mạnh Xán Nhiên mới ra mắt, tất cả cư dân mạng đều nói rằng lượt vote của cô bị thao túng trong bóng tối, Vưu Tuyết cũng từng thấy tin tức như vậy mấy lần, song cô ấy chẳng buồn quan tâm tới một nghệ sĩ nhỏ nhoi. 

Advertisement
';
Advertisement