Bá Chủ Là Tôi

Tạ Trì bỏ cái bát trong tay xuống, trong ánh mắt lộ ra vẻ không tin nổi: “Chẳng lẽ cô muốn quỵt nợ hả?”

 

Kim Mê: “...”

 

Sếp Tạ không vào giới giải trí là sự tổn thất lớn đối với toàn bộ giới giải trí.

 

Xét thấy trước đấy cô ngủ chung với Tạ Trì, biểu hiện của anh cực kỳ tốt nên Kim Mê đồng ý với đề nghị của anh. Dù sao ngủ ở đâu cũng là ngủ, chiếc giường mới được thiết kế riêng của cô vẫn chưa được hoàn thiện, ngủ ké cái của Tạ Trì cũng không tệ.

 

Tại nhà họ Vương, lúc này hai anh em Vương Cảnh Sanh và Vương Cảnh Bình đang thương lượng chuyện của tổ chương trình.

 

“Không giữ được Ngô Thanh Thanh nữa thì thôi đi, không phải trong giới giải trí không tìm được nữ minh tinh có thể thay thế được cô ta, chẳng qua sẽ bị lỗ một ít tiền thôi.” Vương Cảnh Bình biết công ty điện ảnh và truyền hình của Vương Cảnh Sanh, đã đầu tư không rất nhiều tiền vào Ngô Thanh Thanh, nhưng bây giờ cứ chày cối bảo vệ Ngô Thanh Thanh thì sẽ được một mất mười, rất có thể sẽ kéo theo cả bản thân xuống nước: “Cứ coi như bị chó cắn một phát đi.”

 

Anh ta nói đến đây, Vương Cảnh Sanh vứt tàn thuốc trong tay xuống đất, dùng mũi chân hung dữ dập tắt tàn thuốc: “Tạ Trì kia đã bám riết theo chúng ta bao nhiêu năm rồi, dai như đỉa ấy có ném cũng không ném đi được.”

 

Vương Cảnh Bình không nói câu nào, lúc trước bọn họ không loại bỏ Tạ Trì, bây giờ anh đã tiếp quản nhà họ Tạ, nền móng của anh càng ngày càng sâu, bọn họ muốn loại bỏ anh lại càng khó hơn: “Cậu ta vẫn đang điều tra chuyện năm ấy của Kim Mê.”

 

“Anh không thể nào hiểu nổi, lúc Kim Mê c.h.ế.t cậu ta mới được bao nhiêu tuổi? Rốt cuộc chuyện này có liên quan gì đến cậu ta!” Bao nhiêu năm qua Vương Cảnh Sanh đã hỏi đi hỏi lại câu hỏi này rất nhiều lần, cũng chính vì hai mươi năm trước Tạ Trì vẫn còn quá nhỏ nên bọn họ mới chưa bao giờ chú ý đến người này, chờ đến khi bọn họ chú ý đến anh thì anh đã trưởng thành trở thành một đối thủ khó nhằn.

 

Mấy năm nay anh tạm thời không gây ra được sóng gió gì trong chuyện của Kim Mê, nhưng anh lại gây ra đủ loại phiền phức nhỏ nhặt cho bọn họ, tuy khổng tổn thất gì nhiều, nhưng lại rất khó chịu.

 

“Tóm lại, anh đừng động đến chuyện của Ngô Thanh Thanh nữa, bây giờ đã có người bắt đầu tố cáo hoạt động phạm pháp rồi, anh phải làm cho sạch sẽ vào.” 

 

“Yên tâm đi, anh biết mà, nhưng anh nghe nói Tạ Trì vẫn đang điều tra tung tích của Đặng Chấn Văn.”

 

Tay Vương Cảnh Bình dần nắm lại thành nắm đấm, anh ta không biết rốt cuộc Tạ Trì biết được Đặng Chấn Văn từ chỗ nào, nhưng nếu anh đã điều tra được đến mức này rồi thì bọn họ không thể giữ lại anh nữa: “Đặng Chấn Văn trốn kỹ như thế, bao nhiêu năm trời chúng ta vẫn không tìm được anh ta, Tạ Trì cũng không dễ gì tìm được anh ta đâu.”

 

Bây giờ quan trọng nhất là tìm một cơ hội để diệt trừ Tạ Trì trước.

 

Trong phòng của Tạ Trì, Kim Mê đã tắm rửa xong leo lên nằm trên chiếc giường lớn thoải mái kia. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

 

Cô vừa mới nhận được tin nhắn của đạo diễn, nói Vưu Tuyết đã đồng ý với diễn xuất của vai diễn Chu Văn, đồng thời yêu cầu cô sẵn sàng bắt đầu quay phim bất cứ lúc nào. Hiện tại trên tay Kim Mê không có công việc nào khác, bất cứ lúc nào cô cũng sẵn sàng, chỉ còn chờ đạo diễn ra lệnh nữa thôi là cô sẽ đến trường quay.

 

Không thể không nói, tâm thái của đạo diễn thật sự rất ổn định, hôm nay trên mạng xã hội ồn ào như thế mà ông ta vẫn có thể không chút phân tâm đi liên hệ với Vưu Tuyết, hơn nữa còn thương lượng thành công chuyện của cô.

 

Mọi người đều đang ăn dưa hóng hớt, mà trong lòng đạo diễn lại chỉ có mỗi công việc.

 

Hôm nay Tạ Sơ Thời và Bùi Thận Tư cũng đều gửi tin nhắn cho cô, Tạ Sơ Thời chủ yếu đến để phàn nàn về Tạ Trì, cũng không hề sợ cô đưa tin nhắn cho Tạ Trì đọc. Bùi Thận Tư thì đến để an ủi cô, bảo cô đừng để ý mấy lời đồn đại vớ vẩn trên mạng, tập trung trau dồi kỹ năng diễn xuất, nếu sau này có cơ hội sẽ giới thiệu cho cô vào đoàn làm phi.

 

Bùi Thận Tư bây giờ đang làm trong lĩnh vực phim điện ảnh, tài nguyên của anh ấy đều là tài nguyên phim điện ảnh, Kim Mê không ngờ anh ấy lại chủ động đưa cho cô cành ô liu.

 

Năm đó ở đoàn làm phim, không uổng công cô yêu quý em trai này!

 

Cô gửi tin nhắn cảm ơn cho Bùi Thận Tư xong thì thấy Tạ Trì đi ra khỏi phòng tắm. Trong tay cô đang cầm điện thoại, thậm chí màn hình điện thoại còn đang sáng, muốn giả vờ ngủ cũng không kịp, cô quyết đoán giữ nguyên tư thế này, tiếp tục chơi điện thoại.

 

Trên người Tạ Trì vẫn còn chút hơi nước, anh đi đến ngồi xuống mép giường, cúi đầu nhìn cô: “Muộn vậy rồi mà cô vẫn chưa ngủ à?”

Advertisement
';
Advertisement