Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng

– Sau khi gả vào phủ Nam Dương Vương ba tháng, bụng muội vẫn không có động tĩnh gì bèn tìm đại phu đến khám. Đại phu nói muội vốn thể hàn, cần điều dưỡng mới có thể có thai. Lúc ấy trong vương phủ cũng có thiếp, muội không thể để các ả có con trước nên mới lén mua thuốc tránh thai cho bọn họ dùng.

Đây cũng là lí do vì sao trong phủ không ai mang thai. Nước cờ sai lầm nhất của nàng là đã quên cho Mộ Dung Thư uống thuốc, mới khiến nàng ta có thai!

Có điều tuy nàng hơi lo lắng, nhưng cũng không đến nỗi hoảng loạn. Kết quả là Mộ Dung Thư muốn làm gì? Người hạ độc nàng ta là Thẩm quý phi, không phải nàng! Như vậy, sao Mộ Dung Thư có thể tìm được Lưu chưởng quỹ?

Nghe vậy, đôi mày Thẩm quý phi càng cau chặt.. Ánh mắt lóe lên, nhìn Thẩm trắc phi, có chút tức giận, cắn răng thấp giọng mắng:

– Ngươi thật là hồ đồ!

– Không phải đại tỷ cũng thế ư?

Thẩm trắc phi không chịu thua kém trả lời. Các nàng là kẻ tám lạng người nửa cân đó thôi.

Thẩm quý phi cắn chặt răng, cúi đầu nhìn cái bụng bằng phẳng của mình. Hiện thời nàng có bầu, tất nhiên không thể mạo hiểm nữa. Nếu vạn bất đắc dĩ cũng chỉ có thể dùng thủ đoạn đặc biệt!

Nhà kề.

Ở trước cửa, Thu Cúc đứng mà trong lòng thấp thỏm không thôi. Từ sau hôm qua thì tâm thần nàng bắt đầu không yên, bây giờ nhìn thấy Lưu chưởng quỹ đợi ở nhà kề, tuy rằng không biết là có chuyện gì nhưng tim của nàng càng đập nhanh hơn.

Đứng ở bên người Thu Cúc, Thanh Bình nhìn dáng vẻ tâm thần không yên của nàng, thấp giọng nói:

– Thu Cúc, trong khoảng thời gian này có phải ngươi đã làm chuyện có lỗi với vương phi không?

Trong khoảng thời gian này Thu Cúc luôn tìm cớ ra phủ, thần thần bí bí, cũng hầu hạ vương phi không tốt. Vừa rồi Hồng Lăng lại cố ý dặn nàng, để nàng canh chừngThu Cúc, cho nên nàng liền đoán là Thu Cúc đã làm chuyện có lỗi với vương phi.

Thu Cúc mở lớn hai mắt, vẻ ổn trọng của ngày xưa bay đâu mất, trên mặt thoáng chút hoảng loạn, không khỏi lên giọng nói:

– Thanh Bình, ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không?

Thanh Bình cắn môi cúi đầu xuống không nói.

Trong lòng Thu Cúc vô cùng bất an, có vẻ như ngay cả Thanh Bình đều nhìn thấu, khôn khéo như vương phi chẳng lẽ không phát giác được sao? Nếu vương phi đã biết thì phải làm thế nào đây? Nàng do dự một chút, đến lúc cho là mình không nên ở lại thì lập tức nói:

– Thanh Bình, ta đi tiểu.

– Không được, vương phi sẽ đến ngay. Chờ Hồng Lăng tỷ tỷ lại đây ngươi hãy đi.

Thanh Bình lập tức mở miệng ngăn cản.

– Ta rất vội. Vả lại vương phi cũng không thể đến trong chốc lát. Ta đi rồi về ngay.

Thu Cúc giả vờ muốn rời khỏi.

Thanh Bình giữ chặt cổ tay nàng, khuôn mặt thanh tú luôn luôn mang vẻ đáng yêu trở nên lạnh lùng.

– Ngày xưa Thu Cúc tỷ tỷ ổn trọng nhất, sao hôm nay lại vội vàng như thế? Thu Cúc tỷ tỷ đừng gấp, Thanh Bình nói, vương phi sẽ đến ngay. Nếu lúc này Thu Cúc tỷ tỷ bỏ đi, chẳng phải là thất trách ư?

Đang lúc Thu Cúc gần như tránh thoát Thanh Bình thì đoàn người Mộ Dung Thư đã đến. Sắc mặt nàng trắng bệch, trong lòng biết không cách nào thoát thân đành cúi đầu đứng im.

Từ xa Mộ Dung Thư đã nhìn thấy động tác nhỏ đó của Thu Cúc và Thanh Bình, khẽ nhếch môi, ẩn sau nụ cười rực rỡ là một tia lãnh ý.

Khi Thu Cúc cúi đầu cũng là lúc nhìn thấy Thẩm quý phi đi sau Mộ Dung Thư, lập tức khom người, trên mặt hiện ra vẻ bối rối.

Vì vậy lúc đoàn người đi tới trước cửa, Thu Cúc đang cúi gằm mặt, đầu sắp chạm ngực, không dám nhìn thẳng Mộ Dung Thư mà cũng không dám nhìn Thẩm quý phi đằng sau Mộ Dung Thư.

Thẩm quý phi lạnh lùng nhìn lướt qua Thu Cúc, đáy mắt hiện ra sát khí. Không ngờ nha đầu kia thật vô dụng! Chuyện đơn giản như vậy cũng làm không được! Nhìn dáng vẻ này thì hình như còn không biết chuyện gì xảy ra, hơn nữa Mộ Dung Thư dường như vẫn chưa thẩm vấn nàng ta, trách không được Mộ Dung Thư tưởng Nhu nhi gây ra!

Sau khi ném cho Thu Cúc một ánh mắt cảnh cáo, Thẩm quý phi dời tầm mắt, tảng đá lơ lửng nãy giờ như rơi xuống đất. Chỉ cần Thu Cúc không mở miệng, như vậy hết thảy đều dễ rồi!

Tuy Thẩm trắc phi chưa hề gặp qua Lưu chưởng quỹ nhưng khi nhìn thấy một người đàn ông ngồi đợi trong nhà kề liền biết đó chính là ông ta! Lại bắt gặp Tú Ngọc biến sắc khi nhìn thấy người này thì trong lòng càng thêm chắc chắn!

– Sao cứ im lặng đứng ở cửa làm gì? Đều lên tiếng nói chuyện đi chứ.

Mộ Dung Thư quay đầu nhìn mấy người cười nói. Tiếp đó lại nói với Thu Cúc đang không ngừng run rẩy:

– Thu Cúc, vào nhà hầu hạ đi. Thanh Bình, ngươi ở bên ngoài trông chừng.

– Vâng.

Thu Cúc vàThanh Bình cùng đáp. Thu Cúc rất không yên lòng. Hiện giờ nàng thật không biết là có chuyện gì, kết quả vương phi nghe phong thanh cái gì sao? Hoặc là vương phi căn bản cái gì cũng không biết, chẳng qua là nàng có tật giật mình?

Mỗi người một tâm tư tiến vào nhà kề.

Lưu chưởng quỹ đang dùng trà, vừa nhìn thấy đoàn người tiến vào thì đặt chén trà xuống, nhờ Mã hộ vệ bên cạnh nhắc nhở, lập tức đứng lên nói:

– Tiểu nhân tham kiến quý phi nương nương, Nam Dương vương phi, Thẩm trắc phi.

– Không cần đa lễ.

Ba người đồng thời đáp.

Khi Lưu chưởng quỹ ngẩng đầu nhìn thấy Tú Ngọc đứng phía sau Thẩm trắc phi thì nhất thời sửng sốt.

Bắt gặp vẻ mặt của hắn, Mộ Dung Thư cười nhạt nói:

– Lưu chưởng quỹ ngồi xuống đi. Bổn vương phi mời ngươi tới, chủ yếu là có chút nghi vấn muốn hỏi rõ ràng. Ngươi chỉ cần nếu biết thì không được giấu diếm, vậy thì sẽ không bị liên luỵ đến lao tù gì cả.

– Vâng. Tiểu nhân hiểu được.

Sau khi mọi người ngồi xuống, Mộ Dung Thư nhìn quanh bốn phía, ánh mắt mang ý cười rơi vào trên người Thẩm trắc phi, nói:

– Bổn vương phi không lãng phí thời gian của mọi người, đi thẳng vào vấn đề vậy. Chuyện Thẩm trắc phi không thể mang thai chỉ sợ mọi người đều biết đúng không? Thế nhưng, nhìn lại vương phủ trong ba năm nay, bốn người thiếp thất ở Bắc Viên cũng không có con cái gì, vốn tưởng do ít có cơ hội thị tẩm, cũng không ai nghĩ nhiều. Nhưng thật không ngờ, mọi chuyện đều không phải như thế. Thật ra là có người âm thầm kê đơn. Nếu bổn vương phi không nhớ lầm, một năm trước, Tam phu nhân từng có thai một lần, cũng không biết là nguyên nhân gì, thế nhưng thai nhi vừa ba tháng thì cũng là lúc không giữ được nữa.

Advertisement
';
Advertisement