Xuyên Về Làm Vương Phi Thất Sủng

Nghe vậy, Mộ Dung Thư chợt dừng tay, không phải Trầm quý phi đang có thai ư? Sao lại đến vương phủ sớm như thế?

Thu Cúc đứng sau lưng nàng nghe vậy, cây lược trong tay bỗng rơi xuống đất.

Ánh mắt Mộ Dung Thư nhận thấy sự khác thường của nàng ta, trong lòng vừa động, chẳng lẽ người mua chuộc Thu Cúc là Trầm quý phi? Nàng đột nhiên hiểu rõ (nguyên văn là bừng tỉnh đại ngộ)! Trách không được Trầm quý phi, người vẫn muốn để Thẩm trắc phi trở thành chính phi, mấy ngày nay không hề có động tĩnh, vốn cho rằng có thai nên tu tâm dưỡng tính, ai ngờ nàng ta âm thầm động tay chân, dùng thủ đoạn đánh lén sau lưng mình!

– Bổn Vương phi đã biết. Ngươi về nói lại với Thẩm trắc phi, cảm ơn ý tốt của nàng. Hôm nay bổn Vương phi thấy không khoẻ nên không đến được.

– Vâng.

Ngoài cửa Thanh Bình đáp.

Khóe mắt Thu Cúc len lén đánh giá Mộ Dung Thư, nghe nàng nói xong thì thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Qua gương đồng, Mộ Dung Thư quan sát từng hành động của Thu Cúc, nàng xoa huyệt Thái Dương, giọng nói mang theo vẻ mệt mỏi.

– Thu Cúc, ngươi cứ làm việc đi, bổn Vương phi muốn ngủ thêm một lát.

– Vâng.

Thu Cúc hơi khựng lại như không muốn đi, mang chút phức tạp nhìn về phía Mộ Dung Thư, thấy trên trán nàng hiện vẻ mỏi mệt nên chỉ có thể buông lược ra khỏi phòng.

– Vậy Vương phi nghỉ ngơi, nô tì cáo lui.

Đang bận bịu một bên, Vân Mai thấy Mộ Dung Thư muốn nghỉ ngơi còn Thu Cúc cũng đã rời đi bèn dọn dẹp chậu nước muốn lui xuống theo.

Thấy thế Mộ Dung Thư bèn cản lại:

– Vân Mai, ngươi không cần đi. Bổn Vương phi có việc cần ngươi làm.

– Vâng.

Vân Mai lập tức buông đồ trong tay đi đến trước mặt Mộ Dung Thư, cung kính chờ lệnh Mộ Dung Thư.

– Ngươi đi nói với Mã hộ vệ cùng xuất phủ đến Hòa Nhân Đường mời Lưu chưởng quầy đến. Đồng thời tìm cách lừa muội muội của Tú Ngọc đang làm việc trong phủ tể tướng ra, đưa hai người này cùng về vương phủ.

Mộ Dung Thư khép hờ mắt, lạnh giọng dặn dò.

Vân Mai lập tức nhận lệnh:

– Vâng ạ.

– Ngươi gọi Hồng Lăng tới giúp ta.

Mộ Dung Thư lại nói.

– Vâng ạ.

Không lâu sau, Hồng Lăng bước vào phòng.

Vừa vào, Hồng Lăng đã khẩn trương hỏi tới tấp:

– Hôm nay Vương phi lại không thoải mái ạ? Nếu không nô tì đi mời đại phu đến xem? À, hay là Vương phi ăn chút cháo trước đi.

Nghe mấy câu hỏi quan tâm của Hồng Lăng, trong lòng Mộ Dung Thư ấm áp, gật đầu cười nói:

– Được, lát nữa bổn Vương phi sẽ ăn. Có điều bây giờ muốn dặn ngươi vài chuyện.

– Vương phi cứ bảo ạ.

Hồng Lăng nghi hoặc nhìn Mộ Dung Thư. Đây là lần đầu tiên Vương phi nói chuyện thận trọng như thế với nàng. Hình như là chuyện rất quan trọng.

Mộ Dung Thư gật đầu, thần sắc trong trẻo nhưng lạnh lùng nói:

– Hôm nay ngươi đừng làm gì hết, chỉ cần giám sát hành động của Thu Cúc. Nếu Thu Cúc muốn xuất phủ, bất kể làm cách nào ngươi đều phải ngăn cản.

Nghe vậy, thần sắc Hồng Lăng nghiêm túc đáp ứng. Nàng không phải người ngu xuẩn, hai ngày nay Thu Cúc khác thường chắc chắn không đơn giản, vốn tưởng rằng do trong nhà có việc, nhưng nhìn thái độ của Vương phi, có vẻ không phải như thế.

– Lát nữa ngươi đến Tiền viện chờ Vương gia hạ triều trở về, sau đó mời Vương gia đến Mai viên.

Mộ Dung Thư trầm giọng dặn dò.

– Vâng, nô tì đi làm ngay.

Trúc viên

– Cái gì? Thân mình Vương phi lại không thoải mái?

Thẩm trắc phi sững sờ hỏi lại.

Tú Ngọc gật đầu:

– Vâng. Vừa rồi Thanh Bình có đến truyền lời. Nghe người trong Mai viên nói, mấy ngày nay tinh thần Vương phi cũng không tốt.

Lần này không phải Mộ Dung Thư lại diễn trò chứ? Đã biết Thẩm quý phi đến đây, nàng ta không muốn đến để chịu thiệt bèn tìm lý do sao? Lập tức, trong lòng dâng lên hận ý.

Đối với hận ý của Thẩm trắc phi, Thẩm quý phi chỉ cười một cách đắc ý, quay đầu hướng người bên cạnh mình ra lệnh:

– Các ngươi lui ra.

Thẩm trắc phi kinh ngạc nhìn Thẩm quý phi.

– Quý phi nương nương đây là …?

Thẩm quý phi cười nhạt, vuốt ve móng tay được sơn cẩn thận, nhìn chén trà, chờ bọn nha hoàn trong phòng lui ra hết mới chậm rãi nghiêng đầu nhìn Thẩm trắc phi:

– Nhị muội có phải rất hận Mộ Dung Thư không?

– Vâng, nếu không có Mộ Dung Thư, ta cũng sẽ không thể rơi vào nông nỗi hôm nay!

Trong mắt Thẩm trắc phi tràn ngập hận ý, nắm chặt hai tay, gằn giọng trả lời. Nàng hận không thể khiến Mộ Dung Thư rơi vào kết cục như mình, sảy thai, đời này vĩnh viễn cũng không thể làm mẹ!

– Ha ha ha.

Trầm quý phi đưa tay che miệng, cười khẽ một tiếng. Mấy ngày nay vì có thai, được chăm sóc rất cẩn thận nên da thịt càng óng ánh trong suốt hơn trước, lúc này chính là nở một nụ cười nhàn nhạt cũng đã đủ xinh đẹp loá mắt. So sánh thì Thẩm trắc phi vì mấy ngày nay sầu khổ không thôi, sắc mặt u ám, dung mạo tiều tụy đi nhiều, Thẩm trắc phi tự thấy ngượng ngùng cúi đầu.

Thẩm quý phi ngưng cười, nói:

– Báo ứng đã buông xuống trên đầu ả, tin rằng rất nhanh ả sẽ thống khổ.

– Nhị tỷ nói vậy là ý gì?

Thẩm trắc phi nheo mắt, câu nói của Thẩm quý phi có hàm ý khác, rõ ràng đã làm gì đó với Mộ Dung Thư!

Thẩm quý phi nhấp một ngụm trà, cầm lấy khăn lụa tinh xảo lau lau khóe miệng rồi mới trả lời:

– Bản cung đã sớm mua được đại nha hoàn hầu hạ bên người Mộ Dung Thư, mấy ngày nay luôn luôn hạ độc dược mãn tính vào thức ăn của ả. Giờ cũng đã được mười ngày. Không lâu nữa thì độc tính sẽ phát tác.

– Hạ độc? Độc dược trí mạng?

Thẩm trắc phi kinh hãi hỏi. Nếu như Mộ Dung Thư c.h.ế.t rồi, Vũ Văn Mặc nhất định sẽ không bỏ cuộc, sớm hay muộn sẽ tra được đến Thẩm quý phi!

– Nhị muội, ngươi trở nên ngốc như thế từ khi nào? Bản cung sao lại tự chuốc lấy phiền phức? Cũng chỉ là độc được mãn tính, làm cho Mộ Dung Thư sảy thai, sau này cũng không thể có con. Kể từ đó, ả cũng giống ngươi, hiện thời lại không có nhà mẹ đẻ để dựa vào, tương lai sẽ không thể cản đường Nhị muội. Chỉ cần sau này Nhị muội thông minh một chút, nạp cho Nam Dương Vương vài ả thiếp thành thật nghe lời, rồi nhận nuôi con trai bọn họ, sau này sẽ có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý vô cùng.

Thẩm quý phi lành lạnh nhìn lướt qua Thẩm trắc phi, vừa lo lắng lại hơi chút khinh thường nói.

Nghe vậy, Thẩm trắc phi mở lớn hai mắt.

– Cả đời vô sinh?

Mộ Dung Thư thật sự rơi vào kết cục như nàng? Nhưng nàng mơ hồ cảm thấy không hề chắc chắn. Mộ Dung Thư sẽ ngồi im để người khác tính kế như thế mà không hề hay biết gì sao?

– Điểm tâm xong thì nghỉ ngơi một chút, chúng ta phải đi Mai viên. Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, ngày mai toàn bộ người trong kinh thành sẽ biết Mộ Dung Thư vì sảy thai mà không thể có con, đến lúc đó tuyệt đối Vũ Văn Mặc sẽ không có nghi ngờ gì, cũng chẳng còn lòng dạ nào bảo vệ Mộ Dung Thư.

 

Advertisement
';
Advertisement