Trên đường Mộ Dung Thư quay lại Mai viên, lúc này Hồng Lăng mới phát hiện thiếu một người: "Sao lại không thấy Tứ phu nhân?" Rõ ràng cùng đi rừng cây nhỏ, sao bây giờ không thấy người?
"Gặp tình huống nguy hiểm, chạy." Mộ Dung Thư cười lạnh nói. Chiêu mượn đao g.i.ế.c người này của Tứ phu nhân dùng không sai! Rõ ràng là nàng ta cùng Vũ Văn Khải ở trong rừng cây nhỏ đó gian díu nhưng lại đổ oan lên đầu Đại phu nhân, người vốn hoan ái với cùng Vũ Văn Khải mới mấy lần!
Theo nàng đoán, sau khi Tứ phu nhân biết chuyện Đại phu nhân và Vũ Văn Khải, bị ghen tị thúc đẩy nên đã lập ra cái bẫy này. Không thể tưởng tượng được cuối cùng Đại phu nhân lại thua trên tay Tứ phu nhân!
Càng khiến nàng không biết nên cười hay không chính là Vũ Văn Khải, nam nhân này kết quả có chỗ nào tốt?
Hồng Lăng vô cùng khó hiểu: "Ý Vương phi là sao? Nô tì không hiểu."
Mộ Dung Thư lắc đầu cười khẽ: "Hãy giám sát chặt chẽ động tĩnh của Tứ phu nhân." Tứ phu nhân gây ra chuyện này vốn đã lo âu thấp thỏm, sợ là giờ đang rất lo lắng bị nàng đoán được chân tướng, vì vậy vừa rồi mới yên lặng rời đi.
Thế nhưng, thật ra chuyện này cũng không dính dáng gì nhiều với nàng! Dù sao tối hôm qua khi Mã hộ vệ nhìn thấy Tứ phu nhân và Vũ Văn Khải chia nhau ra đi rừng cây nhỏ xong chắc chắn hắn đã bẩm báo việc này với Vũ Văn Mặc.
"Vâng. Nô tỳ sẽ để ý." Hồng Lăng đáp.
…
Hôm sau, khi đang dùng điểm tâm, Thẩm Trắc phi đã phái người đến báo lại.
"Đại phu nhân không tuân thủ nữ tắc, phạm vào thất xuất chi điều. Thẩm Trắc phi dựa theo quy củ phạt đánh bụng Đại phu nhân năm mươi trượng. Vì Nhị gia là Nhị đệ của Vương gia, Thẩm Trắc phi không tiện trách phạt, nhưng để tránh lại xảy ra chuyện tương tự, Thẩm trắc phi yêu cầu Nhị gia hôm nay phải ra khỏi phủ!" Tú Ngọc nhẹ giọng bẩm báo.
Mộ Dung Thư nhướng mày, thủ đoạn của Thẩm Trắc phi quả nhiên ác độc! Tuy Đại phu nhân gian díu với người khác nhưng không có thai, mà Thẩm Trắc phi với một câu phòng ngừa hậu hoạn lại phạt đánh bụng năm mươi trượng! Diệt trừ nguy cơ ngày sau Đại phu nhân có thai khiến Vương gia mang tiếng đội nón xanh, hơn nữa dùng cách thức này, tương lai Đại phu nhân muốn có thai cũng rất khó chứ chưa nói đến chuyện có thể sống tiếp hay không.
Tú Ngọc thấy Mộ Dung Thư không nói, lại tiếp: "Nếu Đại phu nhân phạm vào thất xuất chi điều, theo lẽ thường nên bị hưu*. Thẩm Trắc phi đã sai người đưa trả Đại phu nhân về Đỗ gia."
*: bỏ, giống ly hôn đó
Mộ Dung Thư gật đầu: "Ừ, ngươi lui ra đi."
"Vừa rồi nô tì có thấy Đại phu nhân. Đã hấp hối. Nghe người ta nói, đánh xong, nếu xương cốt khỏe mạnh rất nhanh có thể xuống giường đi lại. Có điều sau này không thể có thai. Nếu như không tốt, đời này cũng không thể xuống giường, cả đời đều ốm yếu bệnh tật." Hồng Lăng thở dài nói. Mặc dù Đại phu nhân yêu đương vụng trộm bị trừng phạt là đúng tội, nhưng lại không nghĩ rằng nàng ta sẽ bị đánh đến năm mươi trượng. Cứ như vậy, ngược lại không bằng c.h.ế.t đi còn hơn!
"Đỗ gia có gia tài bạc triệu, muốn trị bệnh cho Đỗ Khả là rất dễ dàng." Mộ Dung Thư nhàn nhạt trả lời. Chẳng qua Đỗ Khả là gian díu với nam nhân mới bị bỏ, bị phạt, không biết Đỗ gia có thể chấp nhận được nàng hay không! Lúc trước không phải Liễu Ngọc Nhi cũng vì tiếng thông dâm mà không được Liễu gia đưa về sao? Vì vậy nên cuối cùng Liễu Ngọc Nhi mới rơi vào kết cục như vậy. Chẳng qua tính chất câu chuyện của hai người không giống nhau, Liễu Ngọc Nhi dịu dàng hiền thục bị người vu oan, mà Đỗ Khả lại là…
Ngoài cửa truyền đến giọng nói Thanh Bình: "Vương phi, Tần di nương quỳ ngoài cửa muốn cầu kiến Vương phi."
Nghe vậy, Mộ Dung Thư khẽ nhíu mày. Lúc này Tần di nương tới là muốn cầu xin nàng đừng đuổi bọn họ khỏi Vương phủ? Tần di nương đúng là da mặt dày.
Vũ Văn Khải phạm phải loại chuyện này, ăn cơm của Vũ Văn Mặc, uống nước của Vũ Văn Mặc, ở phủ của Vũ Văn Mặc! Còn không nghĩ đến hậu quả mà gian díu với nữ nhân của Vũ Văn Mặc! Không chỉ một mà đến hai người! Tần di nương, bà ta còn có mặt mũi đến đây sao!
"Bảo Tần di nương ngày khác lại tới, hôm nay bản Vương phi không tiếp khách." Mộ Dung Thư lạnh giọng ra lệnh.
"Vâng!" Một lát sau, ngoài cửa lại truyền tới tiếng của Thanh Bình.
"Bẩm Vương phi, Tần di nương quỳ trước cửa không chịu đi. Bà ấy nói nếu không gặp được Vương phi tuyệt đối không đứng lên. Còn có, Tiết chưởng quỹ cầu kiến."
Tiết chưởng quỹ? Ông ta sẽ không đến gặp nàng trừ khi có việc. Chẳng lẽ là trong cửa hàng xảy ra chuyện?
"ĐưaTiết chưởng quỹ tới nhà kề đợi một lát. Về phần Tần di nương, không cần để ý bà ta. Nếu quá lắm thì gọi Mã hộ vệ tới."
Tần di nương, người này thật sự là đáng ghét! Một chút lòng tự trọng cũng không có. Nàng không muốn dính dáng gì với người như thế.
Nhà kề.
Tiết chưởng quỹ vừa thấy Mộ Dung Thư, lập tức đứng dậy ôm quyền nói: "Nô tài tham kiến Vương phi."
"Tiết chưởng quỹ không cần đa lễ. Ngồi xuống đi, cửa hàng có chuyện gì phải không?" Mộ Dung Thư ngồi xuống rồi hạ giọng hỏi.
Trên mặt Tiết chưởng quỹ đúng là rất lo lắng, nghe Mộ Dung Thư hỏi liền trả lời: "Gần đây, bên cạnh cửa hàng của chúng ta, thậm chí là trên phố đều mở mấy cửa hàng giống như cửa hàng của Vương phi. Hơn nữa giá cả so với cửa hàng chúng ta thấp hơn gần ba phần! Vốn tưởng là bọn họ khai trương nên ưu đãi cho khách hàng mới, không ngờ đối phương lại kéo dài đến nửa tháng như thế. Gần như tất cả khách quen đều đến cửa hàng của bọn họ mà trong cửa hàng chúng ta đã năm sáu ngày không có một cuộc mua bán nào."