Đối mặt với sự đe dọa của Thượng Tuyền Tinh Vũ, Oán Quỷ chỉ cười trừ, hoàn toàn không để ý.
Dù sao cũng có Tề Đẳng Nhàn bảo kê, anh ta còn sợ gì Liễu Tông Nham Toái chứ? Đến đây, ông mà đến tôi đập ông thành Liễu Tông Nhân Toái.
Vứt lại một câu hung ác cho Thượng Tuyền Tinh Vũ, rồi hung dữ liếc Văn Tư Thuận một cái, hiển nhiên chuyện này vẫn chưa kết thúc.
Mục đích của họ là lấy được tài nguyên của Văn Dũng Phu, bảo đảm bản thân có thể phát triển vững vàng ở U Đô, bây giờ lại bị đảo lộn kế hoạch, chắc chắn bọn họ sẽ tìm cách khác.
Đường Văn Trác thấy tình hình không ổn, cũng muốn chuồn đi theo.
Advertisement
Lại bị Tề Đẳng Nhàn sai Oán Quỷ chặn lại.
"Vừa nãy anh nói sẽ bò ra ngoài, bây giờ anh muốn tự mình thực hiện, hay cần cậu ta đánh gãy chân chó của anh?" Tề Đằng Nhàn cười tít mắt nhìn Đường Văn Trác, hỏi.
"Anh Thượng Tuyền, cứu tôi!" Đường Văn Trác vội vàng nhìn về phía Thượng Tuyền Tinh Vũ, tuyệt vọng cầu cứu.
Lúc này Thượng Tuyền Tinh Vũ làm gì còn muốn để ý đến hắn, đoàn người lập tức rời đi.
Đường Văn Trác trợn tròn mắt, qua cầu rút ván như vậy, thật sự là có hơi quá đáng rồi đấy!
Oán Quỷ lập tức đạp một cái lên đầu gối Đường Văn Trác, răng rắc một tiếng, đối phương tức ngã xuống đất, ôm lấy đầu gối bị đạp gãy của mình lăn qua lăn lại.
"Tôi tình nguyện bò ra ngoài mà, anh việc gì phải động thủ..." Đường Văn Trác gào khóc nói.
"Anh không nói sớm." Oán Quỷ vẻ mặt vô tội nhún nhún vai, quay đầu nhìn Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn đương nhiên không có tí thiện cảm nào đối với tên bạch nhãn lang như Đường Văn Trác, xua tay nói: "Nhanh cút đi!"
Đường Văn Trác vừa lăn vừa bò ra ngoài, rời khỏi Văn gia.
Văn phu nhân nhìn Đường Văn Trác rời đi, trên mặt lộ ra mấy phần lạnh lẽo, nói với Văn Tư Thuận: "Tìm vài người anh em, xử lý hắn đi."
Văn Tư Thuận hơi ngẩn người rồi lập tức gật đầu.
Tề Đẳng Nhàn nghe Văn phu nhân nói, cũng có chút kinh ngạc, quay đầu lại nhìn bà ta một cái.
Văn phu nhân mỉm cười nói với Tề Đẳng Nhàn: "Cậu Tề, cậu đừng nghĩ tôi thủ đoạn độc ác... Tên Đường Văn Trác này sống sẽ làm tổn hại đến danh tiếng của cậu, cũng sẽ tạo ra sự uy hiếp nhất định đối với sự ủng hộ của tôi cho cậu."
Tề Đẳng Nhàn mỉm cười, cảm thấy Văn phu nhân này quả không hổ là người phụ nữ của Văn Dũng Phu, tính cách cũng khá ngang ngược đó.
"Nhổ cỏ tận gốc cũng tốt, loại bạch nhãn lang này sống cũng chỉ có khiến người khác ghê tởm." Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói.
Văn phu nhân đáp: "Tên Thượng Tuyền Tinh Vũ đó chắc chắn sẽ không chịu để yên, nếu sau này hắn còn đến Văn gia chúng tôi gây chuyện, còn mong cậu Tề giúp đỡ!"
Tề Đẳng Nhàn đáp: "Được."
Sau khi rời khỏi nhà họ Văn, hắn đuổi Oán Quỷ về lại khách sạn.
"Phải nghĩ cách tìm cho ra lão già xảo trá Hồng Thiên Đô, ông ta chính là uy hiếp lớn nhất, nhất định phải giết." Tề Đằng Nhàn cẩn thẩn cân nhắc trong lòng trên đường tới bệnh viện.
Hồng Thiên Đô và Triệu gia có mối quan hệ hợp tác, hơn nữa bản thân cũng vô cùng nguy hiểm, nếu không làm thịt ông ta, ông ta có thể nhảy ra gây thêm phiền phức bất cứ lúc nào.
Nhưng người này vô cùng giảo hoạt, cũng rất cẩn thận, lần trước hắn liên thủ với Ngọc Tiểu Long cũng không giữ được ông ta.
Sau khi được cao nhân chỉ điểm cho một môn thái cực cổ, trình độ của Ngọc Tiểu Long đã tăng lên không chỉ một cấp bậc, hắn thì càng không phải nói. Nhưng đến thế rồi mà vẫn để cho Hồng Thiên Đô chạy trốn mất.
Tề Đằng Nhàn tới phòng bệnh đã nhìn thấy có người khác trong phòng, là Tiết Chân của Tiết gia.
"Tiết tiên sinh, lại gặp rồi." Tề Đẳng Nhàn nhìn thấy Tiết Chân liền cười nói.
Hắn cũng không rõ vì sao Tiết Chân lại lộ ra thiện ý như vậy, chỉ vì bọn họ đều nhắm vào Dương gia? Kẻ thù của kẻ thù là bạn?
Nhưng nếu là như vậy thì rõ ràng hắn cũng là một người thông minh.
Tiết Chân vẫy tay với Tề Đẳng Nhàn nói: "Nghe nói Dương tiểu thư bị thương nhập viện, nên cố tình tới thăm, tặng chút đồ bổ, bày tỏ tấm lòng."
Tề Đằng Nhàn đáp: "Có lòng rồi."
Lên google tìm kiếm từ khóa tamlinh247.com.vn để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!