Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (FULL)

Lý Vân Uyển cũng nhờ phúc của Tề Đẳng Nhàn mà được quen biết vòng bạn bè của Hoàng Kỳ Bân.  

             “Sắp tới nhà tôi sẽ tổ chức tiệc sinh nhật cho em gái. Bố muốn tổ chức long trọng còn cố ý mượn một chiếc du thuyền từ trong gia tộc. Đến lúc đó, Tề đại sư nhất định phải đến nha!” Hoàng Kỳ Bân cười nói với Tề Đẳng Nhàn.  

             “Ừm, không thành vấn đề, tôi đã đáp ứng thị trưởng Hoàng rồi.” Tề Đẳng Nhàn nói.  

             Lý Vân Uyển không khỏi thầm kinh ngạc, không ngờ quan hệ của Tề Đẳng Nhàn và nhà thị trưởng lại tốt như vậy? Cô ta cũng nhận được thiệp mời, chẳng qua, người ta sẽ không tự mình đến mời, còn nhắc nhở cô ta nhất định phải đến như vậy.  

             Sau khi ăn cơm xong, Hoàng Kỳ Bân nói “Tế đại sư có muốn đi thư giãn một chút với chúng tôi không? Bên đường bên kia là một thủy hội đặc biệt nhất của Trung Hải chúng tôi đấy.”  

             Tề Đẳng Nhàn đương nhiên biết thủy có những gì, lắc đầu, nói “Thôi bỏ đi, tôi đã kết hôn rồi, không thể làm chuyện có lỗi với Kiều Thu Mộng.”  

             Hoàng Kỳ Bân cười nói “Tôi quên mất là Tề đại sư đã kết hôn, hơn nữa vợ còn là tổng giám đốc tập đoàn Kiều thị, lại còn là đại mỹ nữ Kiều Thu Mộng nữa.”  

             “Vậy thật đúng là quá đáng tiếc, tôi nghe nói ông chủ thủy hội mới mời được mấy kỹ thuật viên mới từ Cao Câu Ly và nước Kiệt Bành, nghe nói đều là cực phẩm.”  

             “Vậy tôi trước tiên dẫn bạn đến tham quan một phen…”  

             Tề Đẳng Nhàn nói “Nếu Hoàng công tử đã nhiệt tình mời như vậy, tôi còn là đi một chuyến đi.”  

             Hoàng Kỳ Bân không khỏi sửng sốt.  

             Tề Đẳng Nhàn nghiêm túc nói “Người nước ngoài tới Hoa Quốc phát triển không dễ dàng, tôi hơi thông hiểu một chút thủ pháp massage, đi cảm thụ một chút cũng tốt.”  

             “Anh đừng hiểu lầm, tôi chỉ là muốn hướng dẫn bọn họ một chút, để bọn họ có thể càng tốt mà sinh tồn ở nước chúng ta mà thôi.”  

             “Chủ yếu là vì tình hữu nghị giữa các nước, bọn họ có xinh đẹp hay không cũng không quan trọng!”  

             Hoàng Kỳ Bân nhịn không được mà phá lên cười, vỗ vai Tề Đẳng Nhàn, nói “Ha ha, Tề đại sư thật hài hước.”  

             Lý Vân Uyển vừa rồi còn cảm thấy Tề Đẳng Nhàn rất thủ bổn phận, lúc này nghe thấy hắn đổi ý, không khỏi kêu lên “Anh không chuẩn đi, anh không sợ có lỗi với Mộng Mộng sao?”  

             Hoàng Kỳ Bân ho khan một tiếng, cười nói “Đúng vậy, mặc dù chỉ là đi massage, nhưng dù sao Tề đại sư cũng đã kết hôn rồi, vẫn là thôi đi, miễn cho Kiều Thu Mộng nữ sĩ hiểu lầm.”  

             “Ai là Kiều Thu Mộng?” Tề Đẳng Nhàn kinh ngạc nói.  

             Lý Vân Uyển trực tiếp kéo áo Tề Đẳng Nhàn, trong lòng càng thêm khó chịu, tức giận nói “Không được, anh không được đi. Nếu anh dám đi thì đừng trách tôi nói chuyện này cho Mộng Mộng. Đến lúc đó, xem anh còn có mặt mũi gì đi gặp cậu ấy.”  

             Khóe môi Tề Đẳng Nhàn không khỏi giật giật, bất đắc dĩ thở dài, nói với Hoàng Kỳ Bân “Lão hoàng, vừa rồi là tôi nói giỡn, các anh chơi vui vẻ.”  

             Hoàng Kỳ Bân bật cười, sau đó dẫn theo đám bạn đi thẳng đến thủy hội. Tề Đẳng Nhàn chỉ có thể dùng ánh mắt hâm mộ nhìn theo bọn họ rời đi.  

             “Nữ nhân, quả nhiên chỉ biết ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của ta.” Tề Đẳng Nhàn nhìn thoáng qua Lý Vân Uyển, trong lòng thầm lặp lại lời này.  

             Lý Vân Uyển cười lạnh nói “Quả nhiên nam nhân đều là một bộ dạng, mặt ngoài chính trực nhưng bên trong một bụng xấu xa.”  

             Tề Đẳng Nhàn nói “Tôi chỉ là vì tình hữu nghị giữa hai quốc gia mà muốn đi xem, xấu xa ở chỗ nào? Đây là quang minh chính đại, ưu quốc ưu dân!”  

             Lý Vân Uyển tỏ vẻ khinh thường, không thèm bàn luận thêm về vấn đề này với hắn.  

             “Được rồi, không đi thì không đi thôi. Thời gian không còn sớm, tôi phải trở về, cô cũng tự mình về nhà đi.” Tề Đẳng Nhàn nói.  

             “Không được, tôi phải đi theo giám sát anh, tránh cho sau khi tôi đi, anh lại vụng trộm chạy đến thủy hội tìm bọn họ!” Lý Vân Uyển hai tay chống hông, lời lẽ chính đáng mà nói.  

             Tề Đẳng Nhàn không khỏi chửi thầm vài câu, chỉ đành ngồi xe của Lý Vân Uyển xe trở về Vân Đỉnh Thiên Cung.  

             “Cô sẽ không định ở lại chỗ tôi một đêm đấy chứ?” Tề Đẳng Nhàn mở to hai mắt, trừng mắt nhìn Lý Vân Uyển, hỏi.  

             “Đương nhiên! Biết trong đầu anh có loại suy nghĩ nguy hiểm như vậy, ta phải giám sát anh chặt chẽ, không thể để anh làm những chuyện có lỗi với Mộng Mộng được.” Lý Vân Uyển mặt không đổi sắc, tim không nhảy loạn, tìm một lý do hoàn mỹ để có thể ở lại.  

             Tề Đẳng Nhàn nhíu mày nói “Cô không phải cố ý muốn ở lại mà bịa lý do này chứ?”  

             “Phi! Anh xứng sao?” Trái tim Lý Vân Uyển đập nhanh hơn, nhưng giọng điệu vẫn cứng rắn như trước.  

             “Vậy tùy cô.” Tề Đẳng Nhàn phất tay, lười biếng mà trả lời.  

             Lý Vân Uyển hỏi Tề Đẳng Nhàn “Gần đây anh giúp Mộng Mộng xử lý nhiều chuyện như vậy, cái nhìn của cậu ấy đối với anh có thay đổi không?”  

             Tề Đẳng Nhàn lắc đầu, đáp “Hẳn là không có, nhưng mà, hôm nay sắc mặt cô ấy khi nhìn tôi dịu hơn không ít.”  

             Lý Vân Uyển lại hỏi tiếp “Anh có ý định gì không?”  

             “Thuận theo tự nhiên thôi, chẳng lẽ tôi phải lì lợm la liếm lấy lòng cô ấy?” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói, hiển nhiên hắn không quá để ý chuyện này.  

             Hiện tại chuyện hắn muốn làm nhất chính là đợi đến khi hai bên thế lực lớn là tập đoàn Hướng thị, tập đoàn Hổ Môn và tập đoàn Từ thị hoàn toàn đánh nhau, từ đó hắn sẽ làm chủ thế cuộc, hung hăng đánh mặt Ngọc Tiểu Long kiêu ngạo kia một cái tát!  

             Từ Ngạo Tuyết không thu mua được tập đoàn Hướng thị, nhất định sẽ mời Ngọc Tiểu Long hỗ trợ. Ngọc Tiểu Long không những có sức ảnh hưởng khủng bố, với tài sản cường đại của Ngọc gia, cô ta vừa gia nhập, tất nhiên sẽ giống như Thái Sơn áp trứng.  

             Nhưng Tề Đẳng Nhàn cố tình không muốn để cô ta được như ý nguyện, hơn nữa, hắn làm thế cũng là vì hoàn thành hứa hẹn với Hướng Đông Lôi.  

             Lý Vân Uyển biết được Kiều Thu Mộng đối với Tề Đẳng Nhàn ôn hoà hơn không ít, trong lòng bỗng cảm thấy có chút căng thẳng, cảm thấy mình nên tăng nhanh tiến độ “nhặt của hời”, nếu không, đến khi Kiều Thu Mộng phát hiện chỗ không tầm thường của người này, hơn phân nửa mình sẽ không có cơ hội.  

       “Anh Tề, hôm nay anh đắc tội tập đoàn Hổ Môn như vậy, sau này cần phải cẩn thận một chút… Hơn nữa, tôi cũng rất lo lắng bọn họ sẽ trả thù tập đoàn Mộc Tử của tôi.”  

             “Nói không chừng bọn họ nuốt không trôi mối nhục này, không nhất định sẽ trước tiên ra tay với tập đoàn Mộc Tử. Có lẽ bọn họ sẽ bởi vậy mà bị tập đoàn Hướng thị bắt được sơ hở, nhưng cũng không phải không có khả năng ra tay với chúng ta!”  

             “Nếu bọn họ thật sự làm như vậy thì chúng ta phải làm gì đây?”  

             Lý Vân Uyển tỏ vẻ nhu nhược đáng thương, đôi mắt to long lanh chứa chút tủi thân nhìn Tề Đẳng Nhàn.  

             Cô ta đúng là có chút lo lắng, dù sao hôm nay đắc tội người ta quá thảm, nếu đối phương bởi vậy hận tập đoàn Mộc Tử mà đến trả thù, vậy thì rất phiền toái…  

             Lúc nói lời này, cô ta đưa tay ôm lấy cánh tay của Tề Đẳng Nhàn, liên tục lắc lư, nói “Anh sẽ không mặc kệ chuyện này đúng không? Nếu bọn họ thật sự ra tay thì tôi chính là nằm cũng trúng đạn đó!”  

             Tề Đẳng Nhàn nhíu mày, rồi nói “Như vậy đi, tôi đưa một số lô đất mà tôi đã thu mua cho công ty các cô. Nắm giữ những lô đất đó, giá trị của công ty các cô sẽ tăng lên rất nhiều. Đến lúc đó, tập đoàn Hổ Môn muốn ra tay thì cũng sẽ không dễ dàng…”    

             “Đất ở đâu?” Đôi mắt Lý Vân Uyển sáng lên, bất giác, cô ta đã ôm cánh tay của Tề Đẳng Nhàn vào ngực.  

             “Thung lũng giết người.” Tề Đẳng Nhàn điềm nhiên đáp.  

             Lý Vân Uyển sửng sốt, sau đó hất cánh tay của Tề Đẳng Nhàn ra, xụ mặt, nghiến răng nghiến lợi chất vấn “Tề Đẳng Nhàn, anh… đang đùa tôi đấy à?!”  

             Tề Đẳng Nhàn cười nhạo một tiếng, nói “Tỉnh đã ra quyết định khai phá một mảnh đặc khu thương mại trọng điểm. Mà đặc khu thương mại này, được đặt ở thung lũng giết người.”  

             “Thật sự?!”  

             Lý Vân Uyển nghe hắn nói như vậy thì cực kỳ khiếp sợ.   

Advertisement
';
Advertisement