Ngọc Tiểu Long vừa nghe được câu ấy đã hiểu rằng cái tên này căn bản không coi chuyện mình vừa nói là chuyện quan trọng, cũng vì thế mà cô vô cùng giận dữ, chuyện này có liên quan đến cả mặt mũi của Phó Phong Vân nữa cơ.
Nếu như Tề Đẳng Nhàn bị đánh rớt thì Phó Phong Vân sẽ vô cùng mất mặt, những đòn tấn công của nhà họ Triệu cũng sẽ liên tiếp nối đuôi nhau kéo tới.
Những con người bình thường đều sẽ vô cùng lo lắng và sốt ruột vì cuộc thi mà Tề Đẳng Nhàn sắp tham gia, duy chỉ có một mình hắn là căn bản không quan tâm chút nào, từ sau khi tới Ma Đô thì hắn tham gia vào chuyện này một chút, nhúng tay vào chuyện kia một chút, chẳng biết rốt cuộc hắn muốn làm gì nữa!
Ngọc Tiểu Long vừa xuống xe đã lập tức rời đi ngay, trước khi đi còn quay đầu lại trợn mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn với vẻ dữ tợn.
Tề Đẳng Nhàn cười cười, đợi cô đi hẳn rồi lái xe quay về chỗ ở.
“Tiểu đội điềm gở sao? Cũng khá là thú vị đấy. Nếu như mình tiêu diệt được toàn bộ tiểu đội này ngay tại Ma Đô thì hẳn đây sẽ là một tổn thất nặng nề đối với nhà họ Triệu nhỉ?” Tề Đẳng Nhàn thầm nghĩ.
Để bồi dưỡng nên một tiểu đội điềm gở như thế, hẳn là nhà họ Triệu đã phải hao tổn không biết bao nhiêu công sức và của cải, nếu lần này bọn họ đã sử dụng tiểu đội điềm gở thì chắn chắn bọn họ muốn đảm bảo mọi chuyện sẽ không có sai sót nào.
Ngọc Tiểu Long chỉ muốn tìm cách cứu viện cho Trần Liệt rồi đưa anh ta tới Nam Dương an toàn, cô không to gan lớn mật như Tề Đẳng Nhàn, nảy sinh ý nghĩ tiêu diệt toàn bộ tiểu đội điềm gở để khiến nhà họ Triệu chịu tổn thất nặng nề.
Tề Đẳng Nhàn suy nghĩ một lúc, sau đó bấm điện thoại gọi cho bố mình.
“Bố à, bố hạ thấp bản thân một chút, đưa năm người Đồ Phu, Dạ Ma, Tham Lang, Oán Quỷ và Tiếp Chi đến Ma Đô cho con mượn dùng đi.” Tề Đẳng Nhàn cười híp mắt nói.
“Ha…” Nghe thấy Tề Đẳng Nhàn điểm danh năm người này, Tề Bất Ngữ có chút giật mình.
Đồ Phu và Dạ Ma là lũ biến thái, nhưng bọn họ vẫn thuộc về kiểu biến thái bình thường.
Người có biệt hiệu là “Tiếp Chi” mới thực sự là biến thái đến tột cùng.
Hắn ta thích chặt hết tay chân của người khác xuống rồi tự tay ghép lại thành vô số những hình thù kỳ quái, tự gọi đó là nghệ thuật, biến thái đến mức độ này thì có thể coi là số một số hai trên thế giới rồi.
Tề Đẳng Nhàn nói: “Nhà họ Triệu vừa phái đi một đám người tên là tiểu đội điềm gở gì gì đó, con nghe Ngọc Tiểu Long nói là tiểu đội điềm gở này rất lợi hại, nếu chỉ có một mình con thì sợ là không thể nào đối phó nổi.”
Tề Bất Ngữ im lặng trầm ngâm, không trả lời Tề Đẳng Nhàn.
Ông đang nghĩ trong lòng, nếu thả năm người này ra cùng một lúc thì có vẻ hơi quá mạo hiểm, quá mức rủi ro.
Chỉ cần một người trong số đó chạy thoát thì thiên hạ này cũng sẽ đại loạn…t
Nhất là Tham Lang, anh ta rất giảo hoạt, dù có là ông đích thân dẫn anh ta ra ngoài thì cũng có một chút khả năng rủi ro nhất định.
“Ài, thế thì bớt đi một chút cũng được, thay đổi một chút so với dự định ban đầu của con cũng được, cái tên Tham Lang không ngoan ngoãn chút nào, nên đá hắn ta ra khỏi đội ngũ thì hơn.” Tề Đẳng Nhàn nói.
“Tiếp Chi cũng có hơi biến thái quá mức, thôi cũng không cần… Ba người, miễn cưỡng đủ!”
“Chỉ cần Dạ Ma, Đồ Phu và Oán Quỷ thôi, ba người, ít hơn nữa thì không được.”
Đến lúc này Tề Bất Ngữ mới đáp ừ một tiếng mà không hề do dự, sau đó cúp điện thoại.
Chỉ sợ nhà họ Triệu có nằm mơ cũng không ngờ được rằng Tề Bất Ngữ đã cải tạo nơi khỉ ho cò gáy như nhà tù U Đô thành một dạng chiến khu quân đội, hơn nữa ông và Tề Đẳng Nhàn có thể mang những tên hung thần ác sát bên trong ra sử dụng bất cứ lúc nào.
Oán Quỷ cũng không phải nhân vật tầm thường, tuy rằng danh tiếng của anh ta không khoa trương như danh tiếng của Đồ Phu và Dạ Ma nhưng những chuyện anh ta đã gây ra thì lại không kém họ một chút nào.
Tề Đẳng Nhàn nghĩ, có ba người này, lại thêm bản thân hắn và Ngọc Tiểu Long, vậy là cũng nắm chắc hơn năm mươi phần trăm khả năng đối phó được với tiểu đội điềm gở đó rồi nhỉ? Mà không… Là tiêu diệt toàn bộ mới đúng!
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!