“Nghe nói hôm nay anh gặp mặt Tề Đẳng Nhàn, như thế nào?”
Một người đàn ông trung niên ngồi trước mặt Diệp Phi Lưu, nhàn nhạt hỏi, trong tay ông ta là một thanh cửu cung kiếm.
Diệp Phi Lưu nói: “Tính tình giống hệt người cha của hắn, sát khí rất kinh người, thân thủ không yếu, rất dễ dàng liền đánh bại được Mã Tây Long quán quân ba giới trước đây của chiến khu Bạch Hổ.”
Diệp Thành liền kinh ngạc nói: “Tôi có biết người tên Mã Tây Long này, luyện Ngạnh Thái Cực, một tay Ngũ Tinh Chủy vô cùng lợi hại, có thể nói là bá đạo đến cực điểm! Vậy mà hắn lại dễ dàng bị đánh bại?”
Diệp Phi Lưu nói: “Tề Đẳng Nhàn này, trời sinh thần lực, quyền kình cương mãnh kinh khủng. Mã Tây Long cho rằng chiêu hắn dùng là Bát Quái Chưởng âm nhu, bị dẫn quyền kình ra, nào biết rằng thật ra đối phương luyện chính là Song Hoán Chưởng, chiêu hắn dùng là đại khai đại hợp, một lát sau quyền kình liền bị áp chế, cuối cùng bị thua cũng là bình thường.”
Diệp Thành nói: “Nói như vậy, Tề Đẳng Nhàn này không những dũng mãnh hơn người, mà còn là người rất có đầu óc?”
Diệp Phi Lưu hơi hơi gật gật đầu.
“Lần trước đồ đệ của tôi Lôi Cuồng cũng từng gặp hắn một lần, xảy ra xung đột, cuối cùng nghe nói ngay cả kiếm cũng chưa rút ra.” Diệp Thành nói.
Lôi Cuồng, đó là bảo tiêu trước đây Hướng Đông Tinh mời đến, cũng luyện cửu cung kiếm, người hắn ta bái sư đúng là Diệp Thành.
Một lần thất bại kia, có thể nói là đã làm cho Lôi Cuồng tâm như tro tàn, luyện cửu cung kiếm nhiều năm như vậy, ở trước mặt người ta, vậy mà ngay cả năng lực rút kiếm cũng không có, khiến cho hắn ta vô cùng mất tinh thần!
“Trời sinh thần lực? Tôi thích so chiêu với người có sức lực lớn.” Vào ngay lúc này, một người phụ nữ đi ra, dung mạo thường thường, cắt mái tóc ngắn, nhưng trên người lại có một khí thế hào hùng.
Diệp Thành nói: “Bạch Liễu, Thái Cực Quyền Nhu Kình của cô nếu nói thứ hai thì không ai dám nói mình thứ nhất. Lấy nhu thắng cương, thật ra cũng không phải không thể… Chẳng qua, Tề Đẳng Nhàn này không đơn giản là chỉ dùng chiêu thức bá đạo.”
Diệp Phi Lưu gật đầu nói: “Không sai, khả năng chuyển hóa kình lực của hắn, không chậm chạp chút nào, có thể nói là cao thủ cấp bậc đại tông sư! Một chiêu “Lưỡi trâu cuộn cỏ” của hắn có thể ném văng Mã Tây Long ra xa.”
Sau khi nói xong lời này, có một người đàn ông mặc tây trang đi vào, đưa đến một cái USB.
“Đây là video tôi đặc biệt bảo nhân viên công tác của khách sạn Thiên Địa đưa tới, mọi người có thể nhìn xem, nghiên cứu một chút.” Diệp Phi Lưu nghiêm túc nói.
Bạch Liễu nhíu mày, nói: “Sao Chiêm Tinh còn chưa tới? Gã này phô trương như vậy sao?”
“Tôi đã đến rồi!”
Một âm thanh từ trên nóc nhà vang lên.
Bạch Liễu vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một người đàn ông treo ngược trên xà nhà, điều này làm cho cô ta không khỏi ngạc nhiên.
“Biết khinh công của anh giỏi rồi, không cần thể hiện như vậy đâu?” Diệp Thành nhàn nhạt cười, nói.
“Diệp Kiếm Thần, tôi đã sớm nói với anh rồi, bái tôi làm thầy, học Yến Tử Công của tôi, phối hợp với cửu cung kiếm linh động của anh, đợi một thời gian nữa, thiên hạ vô địch.” Hai chân Chiêm Tinh nhún một cái, cả người liền phóng ra ngoài, như một con thằn lằn lớn bám vào cột chịu lực.
Hắn ta đầu dưới chân trên, dùng một tư thế vô cùng quái dị bò từ cột chịu lực xuống, sau khi rơi xuống đất, bước chân uyển chuyển nhẹ nhàng, thả người nhảy lên một cái liền đến trước bàn.
Diệp Phi Lưu làm giám khảo chính, tất nhiên phải thể hiện một chút khí thế, hắn ta ho khan một tiếng, mọi người đều ngừng nói cười.
“Xem video đi, tuy rằng tôi đã xem qua ở hiện trường, nhưng vẫn nên cùng mọi người xem lại một lần. Tề Đẳng Nhàn này thật sự rất đáng để nghiên cứu, mọi người không nên khinh địch!” Diệp Phi Lưu nghiêm túc nói.
“Được, để tôi xem xem!” Bạch Liễu gấp không chờ nổi nói.
USB cắm vào laptop, sau đó chiếu lại đoạn phim lên trên màn hình.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!