Tề Đẳng Nhàn nói: "Nếu bây giờ cô với tôi mỗi người một ngả, cũng sẽ không phiền phức như vậy, có thể đặt trứng gà vào trong một cái giỏ.”
Hướng Đông Tình cười cười, nói: "Xem ra anh cam tâm tình nguyện làm con lừa?”
Tề Đẳng Nhàn khóe miệng co giật, cảm thấy trình độ quanh co mắng chửi người của Hướng Đông Tình càng ngày càng cao.
"Tôi không phải là người giết lừa, cô nếu đã giúp tôi, vậy tự nhiên tôi sẽ nhớ rõ ân tình này, huống chi, chúng ta là bạn bè." Hướng Đông Tình nói.
"Tôi sẽ không thu lại những lời lúc trước."
"Anh có thể vĩnh viễn tin tưởng tôi."
"Hơn nữa, những người thông minh sẽ không đặt trứng vào trong một cái giỏ. Tôi phân chia một chút, vậy cũng không sao, tối thiểu, có thể cam đoan tập đoàn Hướng thị tồn tại tiếp.”
Tề Đẳng Nhàn nghe xong những lời này của Hướng Đông Tình, thật lòng cảm thấy thoải mái cùng vui vẻ.
"Chẳng qua, những người như Gusinsky và Vinogradov, cũng không đáng tin cậy." Hướng Đông Tình nhắc nhở.
"Tôi biết, loại người như bọn họ, trong từ điển nếu thật sự có hai chữ tín nhiệm này, cũng không có khả năng đi tới vị trí cao như vậy."
"Trong lòng tôi đã nắm chắc, cũng có sức mạnh và thủ đoạn để bảo trì quan hệ tốt với bọn họ."
"Ít nhất, tôi có thể cam đoan, trước khi tôi chân chính tới đường cùng, tôi và bọn họ sẽ không tồn tại việc trở mặt."
Tề Đẳng Nhàn cười cười, loại chuyện này đương nhiên không cần Hướng Đông Tình nhắc nhở, hắn rất rõ ràng người nào có thể sinh tử tương trợ, người nào lại chỉ là lợi ích cấu kết.
"Chẳng qua, sản nghiệp bên Mễ Quốc, còn cần có một người đáng tin cậy đến hỗ trợ mới được." Hướng Đông Tình mặt không chút thay đổi nói, "Tôi tìm không được người như vậy, quyền quyết định giao cho anh vậy. "
“Để cho Vân Uyển làm sẽ tốt, năng lực của cô ấy có lẽ sẽ hơi thiếu sót, nhưng cái khác không cần lo lắng." Tề Đẳng nhàn nghĩ cũng không chút nghĩ ngợi liền đẩy Lý Vân Uyển ra.
Hướng Đông Tình nghiêm túc suy nghĩ một chút, cũng không phủ quyết đề nghị này của Tề Đẳng Nhàn, có lẽ, Lý Vân Uyển thật sự là lựa chọn tốt nhất trước mắt.
Tề Đẳng Nhàn rời khỏi nhà Đông Tình, trạng thái là uống có chút say.
Lúc nãy Hướng Đông Tình kiên cường tự duy trì thanh tỉnh, làm cho Tề Đẳng Nhàn không có biện pháp nào để lại lấy được từ chỗ cô lại hai bình rượu ngon.
"Anh lại đi tìm Hướng tổng uống rượu à?" Lý Vân Uyển vừa nhìn liền biết Tề Đẳng Nhàn uống không ít, thản nhiên hỏi.
"Làm sao cô biết?" Tề Đẳng Nhàn kinh ngạc nói.
Lý Vân Uyển nói: "Anh cũng chỉ có thể ở chỗ của cô ấy mới thích uống nhiều một chút, ngày thường rất hiếm thấy!”
Tề Đẳng Nhàn nói: "Xem ra cô thật sự rất hiểu tôi nha... Nhân tiện, tôi sẽ nói với cô một điều quan trọng, cô nhớ suy nghĩ về nó đấy.”
Lý Vân Uyển nói: "Anh nói đi, tôi rửa tai lắng nghe.”
Tề Đẳng Nhàn nói việc Đông Tình thu mua công ty ở Mễ Quốc, hơn nữa chuẩn bị vận hành nói cho Lý Vân Uyển một chút.
Lý Vân Uyển nghe xong không khỏi kinh ngạc, nói: "Tập đoàn Hướng thị hiện tại phân tán tinh lực ra nước ngoài làm việc, hình như không phải là một lựa chọn sáng suốt nha!”
Tề Đẳng Nhàn nhìn nàng, nghiêm túc nói: "Bởi vì kẻ thù tương lai của tôi sẽ rất mạnh mẽ, mà Hướng Đông Tình muốn giúp tôi, cho nên, đây là phòng ngừa chu đáo. ”
"Chuyện này, chỉ có thể do người ta tín nhiệm nhất làm."
"Nghĩ đi nghĩ lại, cũng chỉ có thể là cô."
Lý Vân Uyển nghe xong không khỏi cảm thấy vô cùng hài lòng, nói: "Được rồi, anh đừng giải thích nữa, nếu anh đã tín nhiệm tôi, vậy giao cho tôi làm đi!”
Cô rất rõ ràng, tập đoàn Lợi Ích do Triệu gia cầm đầu đáng sợ cỡ nào.