“Triệu Hồng Nê của Triệu gia.” Tề Đẳng Nhàn nói.
Ngọc Tiểu Long im lặng suy nghĩ một lúc rồi nói: “Được, tám giờ tối, tôi đăng kí tài khoản mới rồi chờ anh, đánh vài ván cho nóng người rồi lấy tài khoản của anh để đi tìm cô ta.”
Tề Đẳng Nhàn thấy Ngọc Tiểu Long đồng ý thì không khỏi thở phào một hơi, ngay từ đầu hắn đã định tìm cha mình là Tề Bất Ngữ giúp đỡ, thế nhưng nghĩ đến việc có lẽ Tề Bất Ngữ cũng khó có thể thắng chắc được Triệu Hồng Nê nên cuối cùng hắn đã hỏi Ngọc Tiểu Long.
Ngọc Tiểu Long đã từng là thiếu nữ thiên tài có tiếng, hắn tất nhiên sẽ nghĩ đến phương pháp để cho thiếu nữ thiên tài đối phó với thiếu nữ thiên tài rồi.
Khi rời khỏi Sư đoàn 81, tâm trạng của Tề Đẳng Nhàn rất thoải mái, dù sao thì những việc quan trọng đều đã làm xong hết rồi, nhân tiện còn lừa được Ngọc Tiểu Long giúp đánh cờ với Triệu Hồng Nê nữa.
Hôm nay chuyện cục trưởng Mã muốn đối đầu với Dược phẩm Thiên Lai đã bị người có dã tâm lan truyền ra ngoài rồi.
Tất cả mọi người đều không lạc quan lắm về Dược phẩm Thiên Lai, vốn dĩ đã bị Dược phẩm Thượng Thiện đến từ Tài Phiệt Thượng Tinh chèn ép đến không chịu nổi, lúc này lại đắc tội với một ông lớn trong tỉnh như cục trưởng Mã, còn muốn lăn lộn trên thị trường à? Không có cửa đâu!
Sau khi biết được tin tức này, Park Sung Sin đã ngay lập tức mở sâm banh để chúc mừng, thậm chí còn tuyên bố đã chuẩn bị tinh thần để nhận về một trăm triệu tiền cược.
Nhưng hai doanh nghiệp lớn là tập đoàn Hướng thị và Tianlai Capital lại không hề hoảng loạn và vẫn tiến hành công việc một cách đâu vào đấy.
Có lẽ là vì đã trải qua sóng to gió lớn khi đấu tranh với tập đoàn Từ thị nên cảm thấy những thứ trước mắt này cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, chỉ là một chút thất bại và không tính là gì cả.
Buổi tối Tề Đẳng Nhàn dẫn Dương Quan Quan và Hoàng Sung đi luyện tập thêm một lúc nữa rồi mới không chút hoang mang mà về đến nhà.
Hắn về đến thư phòng, mở máy tính lên, đăng nhập vào tài khoản của mình, sau đó dùng điện thoại di động để liên lạc với Ngọc Tiểu Long một chút và kết bạn với cô ấy ở trong Cờ vây Dã Hồ.
Tên tài khoản của Ngọc Tiểu Long rất thú vị: Ta phất tay áo mang mây đi.
“Không ngờ rằng một cô gái tính đàn ông như cô mà trong lòng lại cất giấu tinh thần văn nghệ trầm lắng như thế đấy!” Tề Đẳng Nhàn thầm nghĩ trong lòng và trực tiếp gửi lời mời thi đấu cho cô ấy.
Kĩ năng đánh cờ của hắn thực ra cũng không hề kém nhưng nếu muốn va chạm với kỳ thủ chuyên nghiệp thì vẫn có chút không thấm vào đâu.
Ngọc Tiểu Long nói cô ấy có trình độ chuyên nghiệp, câu nói này không hề khoác lác chút nào.
Tề Đẳng Nhàn có thể nhìn ra được lối đánh của cô ấy, nhưng cứ mỗi khi đến thời điểm quan trọng thì nó sẽ lại thay đổi, đây rõ ràng là sự linh hoạt và thông suốt được kết hợp từ ngàn vạn những lối đánh khác nhau.
Sau khi đánh ra khoảng sáu mươi quân cờ, Tề Đẳng Nhàn nghiến răng nghiến lợi, sờ sờ cằm và lẩm bẩm nói: “Trâu bò thế...”
Sau đó, hắn đầu hàng nhận thua và gửi đi lời mời thi đấu thứ hai.
Ngọc Tiểu Long vui vẻ chấp nhận, ở ván này, cô ấy đã đổi sang một phong cách khác, từ thay đổi thất thường của ban nãy biến thành đại khai đại hợp, chính là kiểu xông lên liên tục, điên cuồng cắn xé, cách đánh cờ hung hãn giống hệt như kiểu cứng rắn xông lên của Hình Ý Quyền.
Tất nhiên người thua ván cờ này cũng là Tề Đẳng Nhàn, thế nhưng hắn không thua thảm hại như ván thứ nhất nữa, trong ván cờ này, hắn đã tìm lại được một chút cảm giác.
“Lợi hại lắm, lợi hại lắm, bây giờ tôi sẽ gửi tài khoản của tôi cho cô, lát nữa sau khi Triệu Hồng Nê online, cô hãy lập tức gửi lời mời thi đấu cho cô ta.” Tề Đẳng Nhàn chậm rãi gõ chữ trên bàn phím.
“Gửi đi.” Ngọc Tiểu Long trả lời ngắn gọn và đúng trọng tâm.
Tề Đẳng Nhàn gửi tài khoản của mình cho cô ấy, tên tài khoản của hắn rất đơn giản: Cuộc đời bình thường.
Nhưng phàm là người quen biết hắn, e rằng chỉ vừa nhìn thấy tài khoản này, quá nửa là sẽ có thể nghĩ đến hắn.
Ngọc Tiểu Long đăng nhập tài khoản, nhìn trang giới thiệu cá nhân trống rỗng của Tề Đẳng Nhàn thì bỗng cười ha ha và thẳng tay đánh chữ: “Cờ như tên người, bình thường mà thôi.”