Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (FULL)

Chỉ là nhìn thấy nhiều doanh nhân đứng về phe của liên minh kinh tế Từ thị như vậy nhưng sắc mặt của Hướng Đông Tinh vẫn mảy may không có nửa điểm biến hoá.  

             Cô ta vẫn duy trì bình tĩnh như cũ, loại bình tĩnh này ở trong mắt của mọi người đều cho rằng cô ta đang cố ra vẻ trấn định.  

             Dù sao thì con người cũng là động vật quần cư, một khi bị cô lập thì cảm giác phía sau đó sẽ không còn an toàn nữa.  

             Từ Ngạo Tuyết tuyên bố lần cuối, hôm nay, ở trong yến hội này, liên minh kinh tế Từ thị thu về một trăm hai mươi Triều Tiên vốn!  

             Hiện trường lập tức vang lên một trận vỗ tay hoan hô nhiệt liệt, có nhiều vốn và nguồn trợ lực cường đại như vậy, tập đoàn Từ thị có thể sánh ngang với vùng đất bất bại!  

             Hoàng Văn Đào cũng hơi vỗ tay một chút, trong lòng lại tính toán thử một chút số vốn tổng mà liên minh kinh tế Từ thị hiện có, sợ không chỉ có hơn năm trăm triệu mà thôi.  

             Giàu có nhiều tiền như vậy thì sao Từ Ngạo Tuyết có thể thua được?  

             Ông ta liếc mắt nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, cười lắc lắc đầu, lúc trước Tề Đẳng Nhàn nói chuyện giật gân như vậy phỏng chừng là muốn giảm bớt áp lực lên tập đoàn Hướng thị.  

             “Tề đại sư, việc lần trước tôi không đồng ý với cậu, cậu cũng đừng trách tôi nữa. Tôi chỉ là một thương nhân, mà thương nhân thì chỉ để ý tới lợi ích!” Hoàng Văn Đào chủ động bưng ly rượu tới trước mặt Tề Đẳng Nhàn giải thích.  

             “Hoàng đại tiên sinh khách sáo rồi, lựa chọn như thế nào là quyền của ông, tôi sẽ không trách móc ông gì cả.” Tề Đẳng Nhàn chạm ly với Hoàng Văn Đào, mỉm cười nói.  

             Hoàng Văn Đào gật gật đầu: “Tề đại sư không ngại thì tốt rồi, mọi người sau này vẫn là bạn tốt, có chuyện gì có thể hỗ trợ lẫn nhau!”  

             Tề Đẳng Nhàn nói: “Hoàng đại tiên sinh thật sự không muốn suy xét kỹ lại một lần nữa sao, xác định muốn đầu tư vào liên minh kinh tế Từ thị?”  

             Hoàng Văn Đào nói: “Doanh nhân Đông Hải phần lớn đều tham dự vào liên minh kinh tế Từ thị, tôi tất nhiên sẽ không ngoại lệ….”  

             Tề Đẳng Nhàn cười cười, lời khuyên hay khó bảo được quỷ đáng chết, chỉ mong sao Hoàng Văn Đào không đầu tư nhiều tiền lắm, nếu không đến lúc đó toàn bộ mất trắng thì hắn cũng sẽ bận lòng.  

             “Hoàng đại tiên sinh, Tề tổng tới nói với ông chuyện này là nể mặt mũi bạn bè với ông.” Hướng Đông Tinh ở một bên không nóng không lạnh nói một câu.  

             “Tự nhiên tôi cũng sẽ đối đãi với Tề tổng như bạn bè, nhưng mối quan hệ này hiện giờ chỉ sợ cũng chỉ có thể dùng một câu ngạn ngữ của nước Mỹ gì mà – – Kinh doanh chính là kinh doanh.” Hoàng Văn Đào cười nói.  

             Hướng Đông Tinh cười cười, trong nụ cười thế mà có một tia trào phúng khiến cho Hoàng Văn Đào cảm thấy có chút khó chịu.  

             Từ Ngạo Tuyết và Vương Hổ lại ngay lúc này đi tới, nghiễm nhiên đã mang theo một cỗ tư thái của người thắng cuộc, dùng cảm giác từ trên cao nhìn xuống dưới liếc Hướng Đông Tinh.  

             “Chẳng có lẽ Hướng tổng đây cảm thấy rằng đầu tư vào tập đoàn Hướng thị mới là lựa chọn chính xác sao?” Từ Ngạo Tuyết mỉm cười hỏi.  

             “Đầu tư là lựa chọn của cá nhân, tôi cũng không tiện đánh giá. Nhưng thời gian sẽ cho ra kết quả.” Thái độ của Hướng Đông Tinh vẫn không nóng không lạnh như cũ.  

             Từ Ngạo Tuyết hơi hơi mỉm cười, vung cánh tay lên xẹt qua đông đảo doanh nhân ở hiện trường, nói: “Hướng tổng, nhiều người đầu tư vào liên minh kinh tế Từ thị của chúng tôi như vậy, cô nói thử cho tôi nghe xem tôi thua như thế nào được đây?!”  

             Vương Hổ cũng đúng lúc thở dài một tiếng, nói: “Hướng tổng, nếu như lúc trước cô đồng ý lời theo đuổi của tôi thì hiện giờ sao lại có nhiều chuyện như này đâu?”  

             Chuyện Vương Hổ theo đuổi Hướng Đông Tinh nên cô ta tất nhiên biết rất rõ rằng Vương Hổ chính là vì khối tài sản kếch xù mang tên tập đoàn Hướng thị nên mới đến, vì thế sẽ không thể nào đồng ý, thậm chí còn hung hăng nhục mạc Vương Hổ một phen.  

             Sau đó Vương Hổ bị chọc giận, bắt đầu mượn lực lượng của Long Môn chèn ép tập đoàn Hướng thị.  

             Nhưng tập đoàn Hướng thị dù sao cũng là xí nghiệp đứng đầu tỉnh Đông Hải này, tài sản ròng trong tay lên tới chục tỷ, sao có thể dễ dàng cúi đầu cho được?  

             Hai người này ra tay khiến cho Từ Ngạo Tuyết nhìn thấy có cơ hội thương nghiệp nên nảy ra ý niệm nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.  

             Trận chiến tranh thương nghiệp lớn này xét cho cùng cũng là do “Tình” tự mình rước họa vào thân!  

             “Sao Hướng tổng có thể nhìn trúng loại người nguy hiểm như này được? Quay về nhảy vào lò luyện lại một lần có thể còn có hy vọng.” Tề Đẳng Nhàn ngáp một cái, đứng ở bên cạnh Hướng Đông Tinh, duỗi tay ôm bả vai của cô ta.  

             Khiến người khác kinh ngạc chính là thế mà Hướng Đông Tinh lại không có bất kỳ phản ứng gì cả, thản nhiên tiếp nhận bàn tay to của hắn để trên bả vai.  

             Vương Hổ nghe thấy lời này, lại nhìn thấy động tác của Tề Đẳng Nhàn thì càng thêm nổi trận lôi đình!  

             Hướng Đông Tinh chính là nữ thần mà anh ta cầu còn không được, thế mà hiện giờ nữ thần lại bị một tên nhãi nhép bản thân mình khinh thường khinh nhờn!  

             “Hướng tổng, mấy việc trải chiếu gấp chăn tôi đều đã làm xong rồi, nếu cô cúi đầu sớm một chút nhận lời thua cuộc thì nói không chừng còn có thể giữ lại được một ít địa vị và tài sản của mình.”  

             “Nhưng nếu cô vẫn chấp mê bất ngộ cứng đầu, đến lúc đó phá sản cũng đừng trách tôi không nhắc nhở cô.”  

             “Ồ….Thế mà tôi lại quên mất là không phải vừa rồi cô mới nói là cô vẫn còn con át chủ bài sao?”  

             “Tôi muốn nhìn thử một chút xem ngoại trừ tám tỷ kia của Sở Vô Đạo thì cô còn có con át chủ bài nào!”  

             Từ Ngạo Tuyết ngạo mạn đầy mặt, bễ nghễ nhìn xuống Hướng Đông Tinh, cho rằng chính mình đã nắm chắc thắng lợi trong tay.  

             Mọi người cũng phóng ánh mắt tới trên người Hướng Đông Tinh, muốn nhìn thử một chút xem lúc này cô ta muốn đáp trả lại Từ Ngạo Tuyết thế nào!  

             Nếu không đánh trả lại được chiêu nào hữu lực thì địa vị của tập đoàn Hướng thị sẽ chỉ ngày càng xấu xổ thêm, đến lúc đó nói không chừng mấy xí nghiệp có hợp tác với tập đoàn Hướng thị sẽ là người đầu tiên bội ước chạy trốn.  

             Hướng Đông Tinh bình tĩnh nói: “Mấy người tốn không ít tiền đi thu mua cổ phiếu của tập đoàn Hướng thị rồi đi? Cũng dùng tiền chèn ép con đường của tập đoàn Hướng thị đúng không? Nếu tôi đoán không sai thì số tiền đó hẳn phải trên dưới hai trăm triệu đúng không?”  

             Khóe miệng Từ Ngạo Tuyết hơi giật, nói: “Không sai, nhưng hiện giờ trong tay tôi vẫn còn có mấy chục tỷ, đến nỗi cụ thể là nhiều hay ít thì cô cứ đoán thử xem!”  

             Mọi người nghe thấy lời này đều hít vào một hơi, không nghĩ tới cục diện tranh đấu giữa hai thế lực lớn đã tới tình trạng này rồi!  

             Hơn nữa, tự tin của Từ Ngạo Tuyết so với trong tưởng tượng của bọn họ còn muốn tự tin hơn!  

             “Từ Ngạo Tuyết, cô kéo Ngọc tướng quân cùng với nhiều doanh nhân, thậm chí là một ít thế lực ở Đế Đô xuống nước như vậy, nếu cô thua thì chỉ có một cục diện tan xương nát thịt, chỉ sợ là ngay cả Từ gia cũng không thể bảo vệ được cho cô!” Hướng Đông Tinh híp hai mắt của mình lại, cười lạnh nói.  

             “Thua như thế nào?” Từ Ngạo Tuyết hỏi.  

             Vương Hổ ở một bên cũng ha ha cười, nói: “Hướng tổng, có đôi khi cúi đầu rất khó, nhưng cúi đầu cũng là lựa chọn duy nhất.”  

             Hướng Đông Tinh lại cười phá lên, nói: “Thua như thế nào? Được, hôm nay tôi nói cho cô biết thua như thế nào!”  

   Nói xong lời này cô ta nhìn quanh quất bốn phía, tựa như nữ hoàng đang tuần tra quần thần, trần ngập khí phách lẫn cao ngạo!  

             “Cuối cùng cũng muốn để lộ lá bài tẩy này.”  

             Lý Vân Uyển thấy một màn này cũng không nhịn được dùng hai mắt đánh giá Tề Đẳng Nhàn, khóe miệng mang theo một tia ý cười.  

             Sau hôm nay, cái tên Tề Đẳng Nhàn này sẽ khiến những doanh nhân này đó ở đây nhớ thật kỹ hắn, sẽ không có ai dám bỏ qua hắn nữa!  

             “Nguyện nghe kỹ càng!”  

             Từ Ngạo Tuyết cười lạnh nói.  

             Ngọc Tiểu Long cũng dời ánh mắt về phía này, cô ta cũng rất muốn biết con át chủ bài cuối cùng của Hướng Đông Tinh này rốt cuộc là cái gì.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement