Ngọc Tiểu Long nói: “Anh lợi dụng quyền lực của Thánh Giáo như vậy, hình như có chút không tốt lắm?”
Tề Đằng Nhàn Đằng Nhàn thản nhiên nói: "Có gì không tốt? Cô cũng nghe thấy rồi, thương hội Hoa Minh hợp tác với dị đoan!"
"..."
Ngọc Tiểu Long trầm mặc nhìn hắn một lúc lâu, thật sự bội phục da mặt dày của hắn, cái gì cũng có thể nói được.
Thần Thánh Kỵ Sĩ Đoàn là một tổ chức do Thánh Giáo thành lập, chuyên môn đối phó với dị đoan, mỗi một kỵ sĩ trong đó đều được lựa chọn cẩn thận, không hề quá lời khi nói rằng ngàn dặm mới tìm được một người.
"Bệ hạ tôn kính, đội trưởng Robben muốn gặp ngài!" Trợ lý gõ cửa phòng Giáo Hoàng, thấp giọng nói.
“Để anh ta vào đi!” Giáo Hoàng đang ngồi ở trước cửa sổ đọc sách, mặc áo bào trắng, toàn thân toát ra vẻ thánh thiện, như đang tắm trong ánh sáng.
Sau khi Robben tiến vào, một tay đặt lên ngực hành lễ, chậm rãi nói: "Bệ hạ tôn kính!"
Giáo Hoàng mỉm cười nói: "Robben, không phải con đang huấn luyện cho mọi người hay sao? Sao con lại chạy đến Tòa Thánh vào lúc này?"
Robben nói: "Bệ hạ, vừa rồi Avada... Ừm, Tổng giám mục Tề Đằng Nhàn gọi điện tới, nói anh ta đã bắt được dị đoan của tà giáo Dracula, hơn nữa còn tra khảo ra một bí mật rất quan trọng."
Giáo Hoàng sửng sốt nói: "Ồ? Tề Đằng Nhàn tổng giám mục rất có năng lực đấy, ta để anh ta gia nhập Thánh Giáo cũng không phải là vô ích. Tất nhiên, càng không uổng phí tinh thần của Thẩm phán Samson trên người anh ta!"
Robben nói: "Cho nên, xem ra tôi nên lập tức trở về Hương Sơn một chuyến."
"Đối với những kẻ dị đoan, chỉ cần trực tiếp đưa chúng đến Thánh chủ để thẩm tra và phán quyết là được." Giáo Hoàng bình tĩnh nói.
“Anh ta nói rằng vấn đề liên quan đến giáo đường Avada ở Nam Dương và phải được xử lý một cách thận trọng.” Robben nói.
Giáo Hoàng nghe thấy điều này, ông ta lập tức mất bình tĩnh và hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Robben nói: "Tên dị đoan kia nói rằng gã ta cấu kết với thương hội Hoa Minh, âm mưu phá hủy giáo đường Avada đang xây dựng để ngăn cản phước lành của Thánh Chủ truyền bá ở Nam Dương."
Ánh mắt của Giáo Hoàng trở nên lạnh lùng, thương hội Hoa Minh?
Ông ta nhẹ nhàng vuốt vuốt bộ râu hoa râm của mình, biết rằng Tề Đằng Nhàn Đằng Nhàn nhất định lại muốn mượn cờ của Thánh Giáo để giẫm đạp lên người khác!
“Anh ta có bằng chứng không?” Giáo Hoàng hỏi.
"Có, hiện tại anh ta đã bắt được tên dị đoan kia, hơn nữa còn có một chồng ảnh do người khác chụp, có người đã âm thầm theo dõi hành động của anh ta." Robben trầm giọng nói.
Giáo Hoàng nói: "Ồ, có bằng chứng! Vậy không có việc gì, anh đi đi."
Robben đặt một tay lên ngực, cúi đầu nói: “Cho phép tôi cáo lui.”
Đợi sau khi Robben rời đi, Giáo Hoàng không khỏi lắc đầu, nhưng ông ta cũng cảm thấy không sao, dù sao trong tay Tề Đằng Nhàn Đằng Nhàn có bằng chứng.
Hơn nữa, tên dị đoan kia cũng bị hắn hàng phục, cho dù làm sự việc ồn ào hơn nữa, nếu bị kiện lên tòa án thì Thánh Giáo cũng sẽ không rơi vào thế yếu.
"Quên đi, không cần để ý!" Giáo Hoàng cũng lười suy nghĩ nữa, bắt đầu nhàn nhã đọc sách.
Không lâu sau, Robben cùng với hai Thần Thánh Kỵ Sĩ lên máy bay, một lần nữa đi đến Hương Sơn.
Ở bên này, Tề Đằng Nhàn Đằng Nhàn đã yêu cầu Ngọc Tiểu Long tạm thời giam giữ tên còn sống sót của tà giáo Dracula, hai thi thể còn lại được trực tiếp vận chuyển đến viện nghiên cứu để làm tiêu bản nghiên cứu.
Ngọc Tiểu Long bình tĩnh nói với Tề Đằng Nhàn Đằng Nhàn: "Anh cảm thấy việc này thật sự có thể làm như vậy hay sao? Đừng có lúc nào cũng mượn Thánh Giáo làm đao, cẩn thận Giáo Hoàng khó chịu với anh!"
Tề Đằng Nhàn Đằng Nhàn thản nhiên nói: “Giáo Hoàng biết ai có ích, ai vô dụng với ông ta. Nếu tôi không mang lại cho ông ta lợi ích to lớn như vậy, ông ta đã bỏ rơi tôi từ lâu, nhưng tôi có thể cho ông ta rất nhiều thứ. Cho nên, ông ta vẫn phải giúp đỡ tôi.”
Ngọc Tiểu Long nói: "Ồ?"