Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (FULL)

 Đột nhiên Dương Quan Quan nhớ lại cảm giác vui sướng khi lần đầu luyện quyền anh với hắn. Tức khắc lửa giận trong lòng liền vơi bớt một nửa.  

 

 

Thực ra cô ấy cũng biết những người trong thương hội Hoa Minh vốn không có ý tốt, nghĩ rằng cho cô vài thứ rồi muốn cô ấy phản bội Tề Đẳng Nhàn, nhưng những thứ đó cũng chỉ là thứ cô không thích thôi, cho nên Dương Quan Quan không muốn đến xem.  

 

Đây là cách tiếp cận khá thông minh, bởi vì Dương Quan Quan biết mình sẽ càng tức giận hơn khi nhìn thấy mấy thứ đó, hơn nữa sự thay đổi của Tề Đẳng Nhàn cũng sẽ không vì cô ấy mà thay đổi.  

 

Cô ấy không thèm nhìn nó, trực tiếp giao đồ cho Tề Đẳng Nhàn, cũng như nói với hắn rằng mình vẫn quan tâm và cần được hắn xem trọng mọi lúc.  

 

Sau khi Tề Đẳng Nhàn chờ Dương Quan Quan đấm vài cái, cuối cùng cô ấy cảm thấy đã lấy lại được cảm giác của năm xưa, điều cô ấy thích nhất là luyện tập võ thuật với hắn, điều này mang lại cho cô ấy cảm giác giống như đang ở trong Thần Điêu Hiệp Lữ vậy.   

 

“Nguồn gốc của thương hội Hoa Minh này là gì? Anh rốt cuộc đã đắc tội với bọn họ như thế nào?” Dương Quan Quan đánh xong một quyền, cảm thấy ổn định thì ngồi xuống, khó chịu hỏi.  

 

“Bọn họ là thương hội được người Hoa thành lập ở vùng Nam Dương, lịch sử khá lâu dài. Bọn người kia muốn tham dự vào cuộc đấu đá nội bộ của họ Trần thị ở Nam Dương, cũng muốn lấy một phần lãnh thổ của Nam Dương, đồng thời bọn họ cũng khác thân thiết với thế lực của nhà họ Triệu.” Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu, có chút bất đắc dĩ mà nói.  

 

Hiện tại tình trạng của hắn chính là như vậy, đôi khi kẻ thù tới như thế nào cũng không biết… chỉ là bởi vì lợi ích mà gián tiếp xung đột.  

 

Dương Quan Quan nghe xong không khỏi ngẩn ra, sau đó nói: “Bọn người kia không có lòng tốt, phải lấy lý do để xử lý bọn họ mới được.”  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Yên tâm, anh đã nghĩ được cách rồi.”  

 

Dương Quan Quan hỏi: “Hả? Anh có cách gì?”  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Còn nhớ cái lần anh và Ngọc Tiểu Long nói đến việc của dị giáo không?”  

 

“Tất nhiên là có, anh còn bị bên dị giáo đánh lén nữa, nhưng mà không phải đã bị anh dùng quyền trượng đánh chết rồi sao?” Dương Quan Quan nhíu mày nói.  

 

“Nhưng bên dị giáo sẽ dễ dàng rút lui vậy sao? Anh đã yêu cầu Ngọc Tiểu Long dùng quyền lực của cô ấy để phối hợp với Vĩnh Dạ Quân để theo dõi vài người, đều là người đến từ Dracula giáo, đang ẩn núp ở Hương Sơn.” Trên mặt Tề Đẳng Nhàn để lộ ra nụ cười âm trầm.  

 

Dương Quan Quan lập tức hiểu cái tên âm hiểm này đang muốn làm gì, đây là muốn để Dracula tà giáo và thương hội Hoa Minh hợp tác, sau đó dùng lực lượng của Thánh Giáo để trừ khử bọn chúng?  

 

Nhưng mà, người ta không nói gì đến võ đức cả, lén ra tay trước, thì cũng không cần nói trước cho người ta làm gì cả.  

 

Mắt Dương Quan Quan sáng ngời, nói: “Cái này được nha, chúng ta không cần ra tay, mượn tay Thánh Giáo là đủ rồi! Hơn nữa, anh bỏ ra nhiều tiền như vậy cho thánh giáo, cũng không thể để uổng phí được.”  

 

Tề Đẳng Nhàn nghe xong thì cảm thấy như mất một miếng thịt, có thể đừng nhắc chuyện này hay không? Hắn mới vừa bị Giáo hoàng dùng một quyển “Sách ma pháp” lừa mất mấy ngàn vạn nha, nghe Dương Quan Quan nói như vậy thì hắn cảm thấy chỉ số thông minh của mình không đủ dùng!  

 

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy EQ của Dương thư kí thật là thấp!  

 

Hai người tán gẫu về đủ chuyện trên đời, lúc này Nam Thiến từ từ bưng nước tới sân, nói: “Sư phụ, Dương tiểu thư mời hai người uống nước.”  

 

Dương Quan Quan mua được cái biệt thự khá lớn, vì để tránh có việc ngoài ý muốn nên cô ấy cũng mời bác sĩ tư nhân về, để Hoàng Sung ở biệt thự dưỡng thương, Nam Thiến tự nhiên cũng ở chỗ này để chiếu cố cho anh ta và Nam Nhân Nhân.  

 

Trong thời gian này, Nam Thiến rất tốt, dịu dàng hiền thục, việc lớn nhỏ trong nhà đều do cô ấy một tay xử lý, hầu như việc nhà đều do cô ấy một tay đảm nhận.  

 

Đôi khi Dương Quan Quan có vài hợp đồng cần ký kết ở đây, Nam Thiến đều sẽ chủ động pha trà để chiêu đãi khách, vô cùng hiểu chuyện.  

 

Sau khi đưa nước chanh lên thì Nam Thiến rời khỏi sân sau, không quấy rầy hai người nữa.  

 

“Ngày mai ông Quý sẽ mở tiệc mừng thọ, anh có muốn đi hay không?” Dương Quan Quan bưng ly nước uống một chút, nhàn nhạt hỏi.  

 

“Đương nhiên là đi rồi! Thiệp mời đã đến tay anh rồi.” Tề Đẳng Nhàn không khỏi cười nói.  

 

Hắn đang chờ cái tên “Đền không nổi” kia nhanh chóng ra tay với nhà họ Quý, để rồi hắn đến diệt trừ, gần đây hắn đang rất là thiếu tiền đấy.  

 

Gần đây, cả Gusinski và Vinogradov đều bày tỏ với hắn một cách uyển chuyển về việc thiếu tiền.  

 

Mọi người đều tín nhiệm hắn, vài tỷ USD tùy tiện hỏi là mượn được, nếu không trả được thì hắn đương nhiên cũng phải ngượng ngùng vì da mặt quá dày rồi.  

 

Cho nên, hiện tại là tiền mới vừa vào trong túi, tương đối ổn định thì đã được đưa cho người khác rồi.  

 

Gần đây Tuyết Quốc có chút hỗn loạn, mâu thuẫn giữa các ông trùm và chính phủ ngày càng gay gắt, có một nội đấu với nhau, để đảm bảo an toàn cho mình, tất nhiên là phải có thêm tiền để đảm bảo.  

 

Tề Đẳng Nhàn thừa dịp nước thánh còn hiệu quả thì dạy cho Dương thư kí một bài học khác.  

 

Nhưng mà vì ỷ vào nước thánh nhiều quá mà dẫn tới ngày hôm sau có chút hoa mắt và đau lưng.  

 

Loại chuyện này vẫn là không nên làm quá thường xuyên, tiết kiệm mới là tốt nhất.  

 

Tề Đẳng Nhàn cảm thấy vui vẻ, cảm tình của hắn và Dương Quan Quan vẫn chưa bị hành động của thương hội Hoa Minh ảnh hưởng đến, ngược lại càng tăng thêm chút tín nhiệm và gắn bó hơn.  

 

“Em chuẩn bị một chút đi, đến lúc đó những cấp dưới sẽ tới gặp em.” Sáng sớm hôm sau, Tề Đẳng Nhàn chào hỏi với Tham Lang, rồi dặn dò Nam Thiến cầm notebook để hắn dùng, sau đó hắn đăng nhập vào diễn đàn thế giới ngầm rồi liên hệ lại những cấp dưới đã từng đi theo hắn.  

 

Tham Lang cũng không dám làm chuyện gì xấu, ngoan ngoãn cầm thiệp, bên trong viết ám hiệu của tổ chức Quần Lang, sau đó chờ đợi các cấp dưới của mình liên lạc.  

 

Tới buổi chiều, Tề Đẳng Nhàn thay tây trang còn Dương Quan Quan khoác lên bộ lễ phục rồi chuẩn bị đi cùng hắn tới nhà họ Quý để mừng thọ lão gia.  

 

Dương Quan Quan mặc một bộ lễ phục đen gợi cảm, đôi chân dài miên man và bộ ngực như ẩn hiện ở phía sau lớp lễ phục.  

 

Tề Đẳng Nhàn nhìn chằm chằm hai lần, làm việc liên tục hai ngày làm hôm nay hắn phải bước vào hình thức tu tập ẩn nhẫn như hiền giả.

Advertisement
';
Advertisement