Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (FULL)

Đám lính trong thành trại loạn tù mù hết cả lên, có người cầm súng xông ra ngoài, có người lại muốn chạy ra cửa sau.  

 

 

Mạo Khôn cũng sững sờ tại chỗ, tất cả mọi chuyện đến quá đột ngột, Tề Đẳng Nhàn ra lệnh một tiếng, quân đội của Đồ Phu đã ngay lập tức đánh đến!  

 

Xoạt một tiếng, mồ hôi lạnh của Mạo Khôn chảy thẳng xuống áo lót.  

 

Sắc mặt của Tiêu Tinh cũng tái nhợt đến mức khó tin, ông ta kinh ngạc nhìn Tề Đẳng Nhàn và không thể tin vào chuyện đang xảy ra ở trước mắt mình...  

 

“Haiz, ông nhìn đi, tôi đã nói rồi mà các người lại chẳng ai thèm tin.” Tề Đẳng Nhàn cười tít mắt và nói: “Mạo Khôn tướng quân, ông muốn thử chống cự hay trực tiếp đầu hàng luôn đây?”  

 

Mạo Khôn mạnh mẽ cắn răng, ánh mắt lóe lên sự bất định, ông ta muốn chống cự, nhưng khi nhớ đến sự hung tàn của Đồ Phu và những trang bị với hỏa lực mạnh mẽ trong tay anh ta thì lại cảm thấy lực bất tòng tâm.  

  Advertisement

“Tằng tằng tằng...”  

 

Mạo Khôn ngước mắt nhìn lên, chỉ thấy từ phía chân trời xuất hiện mấy chiếc trực thăng vũ trang được sản xuất ở Tuyết quốc, bên trên đó được trang bị súng máy phòng không và đang điên cuồng nổ súng về phía tuyến đầu trận địa.  

 

Các lực lượng vũ trang dưới trướng của Mạo Khôn đã bị thương vong nặng nề trong một khoảng thời gian ngắn và hoàn toàn không thể ngẩng cao đầu để chống trả.  

 

Tề Đẳng Nhàn thở dài một hơi, cái tên Đồ Phu này đơn thuần chính là đang dùng uy thế trang bị để bắt nạt người khác mà!  

 

Đám quan chức quân sư ở Tam Giác Độc này chẳng có lấy một ai có thể đánh trận giống như Đồ Phu cả, dù sao thì bọn họ cũng đâu thể tìm được ông trùm nào ở Tuyết quốc để ủng hộ cho bọn họ đâu.  

 

Tề Đẳng Nhàn có quan hệ thân thiết với ông trùm ở Tuyết quốc, Đồ Phu trong vài năm ngồi tù cũng đã từng có quan hệ với Gusinsky, vì vậy cũng không quá khó để có được những trang bị này.  

 

“Ông Tiêu, có còn muốn giả vờ nữa không? Ông thử làm lại cái tư thế hút xì gà của ban nãy cho tôi xem nào?” Tề Đẳng Nhàn vừa cười vừa kéo Tiêu Tinh lên khỏi đất, hắn đưa tay ra phủi đi bụi bẩn trên người ông ta và nói.  

 

Tiêu Tinh sợ đến sắc mặt trắng bệch.  

 

Danh tiếng của Đồ Phu quá mức ác độc, dù sao thì anh ta cũng là tên đại ác nhân đã từng giết chết hơn một vạn tù binh của quân chính phủ, có ai lại không sợ hãi khi nhìn thấy anh ta cơ chứ?  

 

Mạo Khôn cắn răng một cái rồi nói: “Giương cờ trắng đầu hàng cho tôi!”  

 

Lúc trước ông ta còn có một chút suy nghĩ muốn dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, nhưng khi nhìn thấy mấy cái máy bay trực thăng vũ trang xuất hiện thì những ý nghĩ kia đã ngay lập tức biến mất, ông ta hoàn toàn không muốn đánh trận này nữa để tránh tạo thành những tổn thất không cần thiết.  

 

Rất nhanh, một lá cờ trắng khổng lồ đã tung bay trên cột cờ bên trong thành trại.  

 

“Xion tướng quân, đám người Mạo Khôn đã đầu hàng rồi!” Người phụ trách quan sát thấy cảnh tượng này thì đã ngay lập tức báo cáo tình hình cho Đồ Phu.  

 

“Ồ... tốt lắm, bảo bọn họ tước vũ khí tại chỗ đi!” Sau khi nghe thấy lời này, Đồ Phu bỗng khẽ gật đầu.  

Anh ta còn tưởng rằng sức mạnh phản kháng bên phía đồi Ngư sẽ rất mạnh cơ chứ, không ngờ rằng Mạo Khôn chỉ là một kẻ yếu đuối miệng cọp gan thỏ, còn chưa cả đánh nhau mà đã dứt khoát đầu hàng luôn rồi.  

 

 

Đám lính của Mạo Khôn nhìn thấy bên trong thành trại đã kéo cờ trắng lên rồi thì đã trực tiếp từ bỏ việc phản kháng.  

 

 

Khi đối mặt với hỏa lực trấn áp mạnh mẽ như vậy, bọn họ cũng cảm thấy tuyệt vọng và hoàn toàn không muốn chiến đấu chút nào, bây giờ tổng bộ đã giương cờ trắng lên rồi, thế thì còn đánh đấm gì nữa?  

 

 

Đồ Phu nở nụ cười hài lòng và nói: “Tốt lắm, không ngờ rằng lại có thể không chút tổn hại mà chiếm được đồi Ngư! Ngày mà chúng ta thống trị toàn bộ Tam Giác Độc đã không còn xa nữa rồi, có nhị đương gia ủng hộ, cuộc sống đúng là vô cùng dễ dàng.”  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement