Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (FULL)

 “Anh cho gia đình tôi một chút thời gian, bọn họ sẽ có thể chuẩn bị đủ thôi!” 

 Tên khỉ ốm gật đầu một cách hài lòng, anh ta lấy điện thoại của Quý Khải ra và nói: “Cậu gọi điện thoại cho gia đình cậu và bảo bọn họ chuẩn bị sẵn tiền đi. Tôi nghĩ người nhà của cậu đã đợi cuộc điện thoại này của cậu lâu đến mức lòng nóng như lửa đốt rồi đấy?!” 

 Quý Khải nuốt một ngụm nước bọt và đưa tay ra để đón lấy cái điện thoại từ tay của tên khỉ ốm. 

 Nhưng chính vào lúc này, lớp ngói fibro trên đầu anh ta bỗng phát ra một tiếng vang lớn, một bóng người mập mạp từ trên trời giáng xuống! 

 Người đó chính là Tề Đẳng Nhàn! 

 Lúc này, tên khỉ ốm đang đưa điện thoại di động ra, cả người chìm trong trạng thái thả lỏng, cho dù có ngay lập tức trở nên cảnh giác thì cũng phải ném điện thoại di động đi, như vậy sẽ sinh ra động tác dư thừa. 

 Vậy nên Tề Đẳng Nhàn lựa chọn việc đột nhiên xuất hiện để giết người vào lúc này chắc chắn là thích hợp nhất! 

 Trong giây phút từ trên trời rơi xuống, bàn chân to lớn của hắn đã đạp thẳng lên đỉnh đầu của con khỉ ốm đó! Cú đạp này mang theo một sức mạnh ngàn cân, nó xuất phát từ sự thù hận và có sức mạnh rất khủng khiếp! 

 Đối mặt với đòn tấn công bất ngờ, tên khỉ ốm cũng vô cùng ngạc nhiên, một tay ném điện thoại đi, nhưng vì không kịp đỡ nên chỉ còn có thể dùng một tay còn lại để ôm lấy đầu mình, cùi chỏ đón lấy đầu ngón chân của Tề Đẳng Nhàn! 

 Ngay khi ngón chân của Tề Đẳng Nhàn chạm vào cùi chỏ của tên khỉ ốm, tên khỉ ốm đã biết là có gì đó không ổn, sức mạnh này thực sự quá lớn! 

 Người từ trên trời rơi xuống, hơn nữa còn mang theo sức mạnh ngàn cân, sức mạnh đó thực sự còn mạnh hơn một cú đạp bình thường những mấy lần! 

 Ngay lúc tên khỉ ốm muốn co người lại và tránh đi thì lại thấy cái chân còn lại của Tề Đẳng Nhàn đã vung về phía sau một cái, sau đó đá về phía trước và đạp thẳng về phía mặt mình! 

 “Tên này là cao thủ từ đâu đến vậy? Vệ sĩ của Quý Khải à? Cậu ta có vệ sĩ lợi hại như thế từ bao giờ vậy!” Tên khỉ ốm âm thầm kinh hãi, chỉ cảm thấy mình đã tung hoành giang hồ cả đời rồi nhưng đây là lần đầu tiên gặp phải người đáng sợ như vậy đấy. 

 Nói cách khác thì vào giây phút này, anh ta cảm thấy sức mạnh của đối phương đã không còn thuộc về nhân loại nữa rồi! Anh ta có cảm giác như mình đang bước vào một ngôi chùa cổ và chiêm ngưỡng pho tượng Phật bằng đá khổng lồ, trong lòng chỉ có sự kính sợ và nhỏ bé. 

 Tên khỉ ốm cố gắng hết sức để nghiêng đầu sang một bên, nhưng cùng lúc đó, bàn chân to lớn đang đạp lên cùi chỏ kia đã đẩy được cánh tay của anh ta ra và đạp lên đỉnh đầu của anh ta một tiếng rầm! 

 Một luồng sức mạnh như “sư tử giẫm bóng” truyền đến từ phía đỉnh đầu, đừng nói là một cái đầu, cho dù là một quả cầu sắt thì cũng sẽ bị luồng sức mạnh này đạp thành mảnh vụn thôi! 

 “Răng rắc!” 

 Xương cổ của tên khỉ ốm là thứ đầu tiên không chịu được gánh nặng mà ngay lập tức gãy vụn, cái đầu không có xương cổ chống đỡ nên tất nhiên đã trở nên mềm nhũn, Tề Đẳng Nhàn thuận thế đạp xuống một cái, rầm một tiếng, dứt khoát đạp cho cái đầu của tên khỉ ốm tụt vào trong lồng ngực! 

 Hắn đáp xuống đến đất, lúc này đám thuộc hạ đang ở trong phòng của tên khỉ ốm kia mới phản ứng trở lại. 

 Tất cả bọn chúng đều là đám liều mạng của Diệp Nam bang, nhìn thấy đại ca của mình đã bị đạp chết ngay tại chỗ, ai nấy đều vô cùng tức giận, mấy tên ở gần trực tiếp rút vũ khí ra và đánh đến, mấy tên ở xa thì lại với lấy khẩu súng ở bên cạnh. 

 Tề Đẳng Nhàn vừa đáp xuống đất thì đã cảm nhận được có ba con dao găm đang lao về phía sau lưng mình, hắn vừa đáp xuống, khí huyết đang sốc ngược lại, Kim Chung Tráo và Thiết Bố Sam đều khó có thể sử dụng, tất nhiên sẽ không cứng rắn đón lấy. 

 Chỉ thấy cột sống của hắn run lên một cái, cái bụng ưỡn về phía trước, xương sống lõm xuống phía dưới, toàn bộ phần thân trên của hắn vặn xuống như một vầng trăng khuyết. 

 Ba con dao găm vừa mới đánh vào không trung, Tề Đẳng Nhàn đạp chân theo đường bát quái và xoay người một cái rồi đánh ra một chiêu “Hồi thân chưởng”, cánh tay như thanh kiếm mà mạnh mẽ vẩy một cái về phía ba cánh tay đang cầm dao kia! 

 “Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!” 

 Ba tiếng giòn tan vang lên, cánh tay của ba người đồng loạt bị bẻ gãy, xương cẳng tay bị bẻ cong xuống một góc chín mươi độ, trông vô cùng đáng sợ...

 Cảnh tượng Tề Đẳng Nhàn tránh khỏi ba con dao găm của ba người khiến cho Quý Khải nhìn mà mắt chữ A mồm chữ O. 

Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement