Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (FULL)

Quán bar mà Hoàng Tình Ca chọn không phải chỗ nào khác, chính là quán bar do chị Tĩnh mở mà lần trước Tề Đẳng Nhàn tới.  

             Xem ra quán bar này ở trung hải thật đúng là rất nổi tiếng, phàm là người có thân phận địa vị thì đều thích tới quán bar này uống rượu.  

             Hoàng Tình Ca dẫn theo Tề Đẳng Nhàn đi vào trong quán bar, thấp giọng nói: “Mấy người bạn này của tôi vẫn chưa biết thân phận cụ thể của tôi, anh đừng nói ra làm gì.”  

             Tề Đẳng Nhàn vừa nghe thấy thì cười: “Cải trang vi hành sao, cô định làm gì thế?”  

             Hoàng Tình Ca lắc lắc đầu, nói: “Tôi chỉ cảm thấy nếu bày ra thân phận bối cảnh thật sự của bản thân thì sẽ không quen biết được mấy người bạn thật lòng thật tình.”  

             “Nhưng tôi đã sớm biết rồi!” Tề Đẳng Nhàn nói.  

             “Cái đó không giống với anh!” Hoàng Tình Ca khẽ cười, trong tiếng nói mang theo vài phần cảm giác làm nũng.  

             Hoàng Tình Ca là phụ nữ thuộc dạng người đẹp ngọt ngào, phong cách toàn thân thiên về hướng tiểu thư khuê các ôn nhuận điềm đạm.  

             “Tình Ca của chúng ta cuối cùng cũng tới rồi! Tự bế lâu như vậy, tốt xấu gì cũng chịu mở cửa nhìn mặt trời rồi.”  

             Hoàng Tình Ca vừa đến thì các bạn bè của cô ta ở hiện trường đã cực kỳ nhiệt tình tiến lên tiếp đón.  

             Có thể thấy rằng Hoàng Tình Ca ở trong vòng tròn này vẫn rất được hoan nghênh.  

             Mọi người phần lớn đều không biết rõ bối cảnh của cô ta nhưng cũng có thể suy đoán một hai khẳng định rằng gia đình của Hoàng Tình Ca không hề tầm thường, hơn nữa cô ta cũng không hề làm cao nên mọi người đều rất thân thiết với cô ta.  

             “Vị này là?” Thấy Hoàng Tình Ca còn dẫn theo một người đàn ông mặc tây trang đi giày da xuất hiện, mọi người đều hơi nhíu mày.  

             Hoàng Tình Ca vừa định chuẩn bị giới thiệu Tề Đẳng Nhàn một chút thì có một người đàn ông âm dương quái khí nói: “Đã muộn như này còn ăn mặc tây trang tới đây, liệu không phải là người bán bảo hiểm muốn đẩy mạnh tiêu thụ ở vũ trường đấy chứ?”  

             Tề Đẳng Nhàn hơi nhướng mày, không để ý đến.  

             Hoàng Tình Ca cũng không để trong lòng, giới thiệu: “Hắn là Tề Đẳng Nhàn, là bạn tốt của tôi, làm việc trong tập đoàn hướng thị, hôm nay tôi gặp được hắn ở trên đường nên tiện dẫn hắn tới đây chơi một chút, hy vọng mọi người cho tôi chút mặt mũi.”  

             Hoàng Tình Ca đã mở lời thì mọi người cũng không tiếp tục đâm chọc Tề Đẳng Nhàn nữa, chẳng qua vẫn có một số người vẫn nhìn hắn với ánh mắt không có ý tốt.  

             Hoàng Tình Ca có tiếng là nữ thần ở trong giới, là đàn ông thì đều có một chút suy nghĩ với cô ta, đây chính là lần đầu tiên Hoàng Tình Ca dẫn theo đàn ông xuất hiện ở trong vòng của bọn họ.  

             Hoàng Tình Ca lôi kéo Tề Đẳng Nhàn ngồi xuống trên sofa, vừa lúc hai người dựa gần với nhau.  

             “Lần trước trên tàu chở khách đó có phải là lý thiên lạc gây sự với anh không? Anh đánh vào mặt người ta như vậy, xong việc liệu người ta có tìm anh trả thù hay không?” Hoàng Tình Ca hỏi.  

             “Cô cũng biết rồi hả? Vậy còn không chủ động giải quyết giúp tôi đi?” Tề Đẳng Nhàn có chút khó chịu đáp: “Tại cô tìm tôi khiêu vũ nên tôi mới tai bay vạ gió như vậy đấy!”  

             Hoàng Tình Ca nhấp môi cười khẽ, bưng ly lên cụng ly với Tề Đẳng Nhàn.  

             Người đàn ông vừa mới âm dương quái khí kia lại nói: “Mấy người có biết chủ nhân sau màn của quán bar này là ai không? Chị Tĩnh cũng là người phụ nữ mà anh ta che chở đấy.”  

             “Ai vậy? Tạ Cương anh mau nói nghe thử một chút!” Có người tò mò hỏi.  

             “Người này chính là khách mời đặc biệt của chi nhánh long môn ở tỉnh đông hải chúng ta, Diệp Phong tiên sinh!” Tạ Cương hạ giọng, ra vẻ thần bí nói.  

             Mọi người nghe xong cũng trầm trồ lên.  

             “Hoá ra Diệp Phong tiên sinh chính là người đứng sau quán bar này sao? Khó trách chị Tĩnh có mặt mũi lớn như vậy, ai thấy cô ta cũng đều phải nhường nhịn ba phần!”  

             “Đúng vậy….Diệp Phong tiên sinh dù sao cũng không phải người thường mà là khách mời đặc biệt của long môn, Tạ Cương anh có thể nghe được tin tức này đúng là lợi hại thật!”  

             “Không nghĩ tới tin tức của tên nhãi Tạ Cương này lại linh thông như vậy, nếu chúng ta có thể gặp mặt Diệp Phong tiên sinh một lần, uống với anh ta hai ly rượu thì tốt biết mấy! Đem ra ngoài nói cũng hãnh diện bao nhiêu.”  

             Mọi người đều sôi nổi cảm thán, đồng thời cũng cảm thấy Tạ Cương có những quen biết rất rộng, đến loại tin tức như này cũng có thể biết được, đối với anh ta thêm bội phục vài phần.  

             Tạ Cương dạt dào đắc ý nói: “Chuyện này mấy người đừng truyền ra ngoài. bằng không nếu để Diệp Phong tiên sinh biết chỉ sợ sẽ nói tôi chỉ biết khoa môi múa mép. Nếu có cơ hội anh ta mà tới quán bar thì tôi sẽ mời anh ta tới đây, chúng ta cùng nhau uống hai ly!”  

             Các đồng bạn nghe thấy lời này thì càng thêm hâm mộ anh ta, đều sôi nổi kinh ngạc, không nghĩ tới Tạ Cương có thể có quan hệ với loại người như Diệp Phong tiên sinh.  

             “Trương Nhu, cô tới rồi sao!” Đột nhiên Tạ Cương đứng dậy tiếp đón một người phụ nữ.  

             Người phụ nữ này mặc một thân váy đen, ngũ quan tinh xảo, quả thực là mỹ nữ khiến người phải ngước mắt. Cô ta thấy Tạ Cương đứng dậy đón tiếp mình thì cười nói: “Tạ thiếu cũng ở đây sao, dẫn theo nhiều bạn bè tới ủng hộ như vậy? Cảm ơn anh.”  

             Trong khi Trương Nhu nói chuyện thì tiện tay bưng một ly rượu lên cạn chén với Tạ Cương.  

             “Tôi là Trương Nhu, em gái của trương tĩnh, quán bar này về sau sẽ dần dần do tôi tiếp quản, hy vọng các vị bạn bè nể mặt tới chơi nhiều lần chiếu cố sinh ý giúp tôi.” Trương Nhu bưng ly rượu ngồi đối diện với vòng người cười nói.  

             “Nhất định! Nhất định!”  

             “Hoá ra là em gái của chị Tĩnh sao, chúng tôi nhất định sẽ tới ủng hộ thường xuyên!”  

             “Số của Tạ Cương may thật, quen biết luôn cả em gái của chị Tĩnh, thật đúng là khiến người bội phục….”  

             Mọi người đều sôi nổi đứng dậy uống rượu với Trương Nhu, ngay cả Hoàng Tình Ca cũng nể tình đứng dậy.  

             Nhưng Tề Đẳng Nhàn lại vẫn cứ ngồi đó, chỉ tuỳ ý nâng ly lên uống một ngụm.  

             Tươi cười trên mặt Tạ Cương cứng lại, lạnh giọng nói: “Tên bán bảo hiểm kia, cô Trương Nhu tự mình lại đây kính rượu, sao anh lại không cho người ta mặt mũi như vậy?”  

             Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Tôi đã uống rồi đấy thôi.”  

             “Anh không có chân sao? Không đứng dậy nổi có phải hay không?” Tạ Cương lạnh lùng hỏi.  

             “Tâm trạng của tôi đang không tốt, đừng tới trêu chọc tôi.” Tề Đẳng Nhàn cưởi tủm tỉm đáp lại, đặt ly rượu về mặt bàn.  

             Hoàng Tình Ca ho khan một tiếng, nói: “Hắn hơi xấu tính một chút, hơn nữa hôm nay đúng thật gặp chuyện không vui, Tạ Cương, và cả cô Trương Nhu đây nữa, hy vọng mọi người không để trong lòng.”  

             “Sẽ không.” Tuy rằng Trương Nhu có chút không vui nhưng vẫn cười gật đầu, trong lòng lại nghĩ, chỉ là một tên phế vật bán bảo hiểm thôi mà, kiêu ngạo cái gì cơ chứ, nếu không phải hắn đi theo đoàn người của Tạ Cương thì chỉ sợ đến tư cách uống rượu ở quán bar này cũng không có.  

             Mọi người cũng cực kỳ bất mãn đối với Tề Đẳng Nhàn, em gái của chị Tĩnh tự mình lại đây mời rượu, vậy mà hắn lại dám không cho người ta mặt mũi, cứ việc ngồi trắng trợn như vậy?  

             Hoàng Tình Ca đã lên tiếng thì Tạ Cương cũng không tiện nói thêm gì nữa, chỉ hừ lạnh một tiếng, sau khi uống rượu xong thì hàn huyên thêm vài câu với Trương Nhu rồi mới ngồi xuống.  

             “Tình ca, về sau cô đừng dẫn theo loại người như này tới mấy buổi tụ họp của chúng ta nữa!”  

             “Quá đề cao bản thân là một chuyện, ngay cả em gái của chị Tĩnh tới đây mời rượu mà hắn cũng không thèm đứng dậy cho người ta chút mặt mũi?”  

             Tạ Cương cười lạnh nói, cực kỳ căm thù Tề Đẳng Nhàn.  

             Mọi người cũng đều gật đầu, bản thân mấy người đàn ông trong vòng cũng đều khó chịu khi thấy Hoàng Tình Ca dẫn theo một người đàn ông tới đây, sự việc vừa rồi cũng vừa hay để bọn họ lấy cớ làm khó dễ một chút.  

             Hoàng Tình Ca bị nói thì có chút xấu hổ, Tề Đẳng Nhàn lại nói: “Ai tới tôi cũng đều phải đứng dậy mời rượu?”  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement