Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (FULL)

 Tài xế lập tức cười nói: “Thôi đi người anh em, nếu anh trông đẹp trai một chút thì tôi còn tin!”   

 

 

Đen Tề Đẳng Nhàn mặt, anh có thể nói tôi không có tiền, nhưng không thể nói tôi không đẹp trai!  

 

Đến lúc hắn về đến nhà, thì mưa cũng đã tạnh.  

 

Hắn vội vàng đi vào phòng tắm tắm rửa một chút, thay một bộ quần áo khô ra, sau đó nhìn thoáng qua điện thoại di động, lập tức mắng một câu cái đồ không có lương tâm, Tôn phu nhân này hôn xong thì càng gì cũng mặc kệ, ngay cả một câu hỏi thăm đến nhà chưa cũng không có?  

  Advertisement

“Tôi coi cô là bạn bè, cô vậy mà lại thèm muốn thân thể của tôi?” Tề Đẳng Nhàn trực tiếp gửi qua cho Tôn Dĩnh Thục một cái tin nhắn, “Không hổ là chó tư bản, mưu đồ không nhỏ!”  

 

Tôn Dĩnh Thục sau khi nhìn thấy tin nhắn này, suýt nữa thì phụt cười, bất đắc dĩ lắc đầu, trực tiếp vứt hắn sang một bên, quyết định không thèm tiếp xúc với hắn trong khoảng thời gian này.  

 

Bản thân cô ta dầm mưa đưa ô cho hắn, nhưng cái thứ này lại không những không cảm kích, còn nói lời cợt nhả?  

 

Sau một lát, Tôn Dĩnh Thục nghe thấy tiếng tin nhắn vang lên, cầm lấy điện thoại nhìn thoáng qua, thấy Tề Đẳng Nhàn gửi tới một danh sách tên các loại thuốc.  

 

“Đây là phương thuốc tôi lấy được từ chỗ thần y, cô tự mình cầm đi nghiên cứu đi, điều trị thân thể cho tốt, đừng để đổ bệnh.” Tề Đẳng Nhàn nhân tiện dặn dò một câu.  

 

Hắn chung quy vẫn nhớ rõ chuyện Tôn Dĩnh Thục bởi vì rơi xuống nước mà khiến phổi bị thương tổn, hôm nay thấy cô ta bị mắc mưa, nên hắn tìm Tôn Thanh Huyền xin một phương thuốc.  

 

Sau khi Tôn Dĩnh Thục nhìn thấy phương thuốc này, lập tức có chút cảm động.  

 

“Lần sau gặp mặt lại nhớ chuyển cho tôi một trăm triệu, phương thuốc này không dễ có được đâu.” Tề Đẳng Nhàn bổ sung một câu.  

 

Lại nữa, một chút hảo cảm vừa xuất hiện trực tiếp tan thành mây khói, Tôn Dĩnh Thục cười lạnh, tưởng dễ ăn thế nào? Cô ta quay đầu lập tức đem phương thuốc đi nghiên cứu, xem có thể nghiên cứu ra loại thuốc mới hay không, cô ta chẳng những không trả tiền, còn muốn ăn sạch không chừa lại chút lông dê nào.  

 

Gần một tiếng sau khi Tề Đẳng Nhàn gửi tin nhắn nhắn qua, vậy mà ngay cả một lời cảm ơn cũng không có, người Triều Tiên thật đúng là không lễ phép chút nào!  

 

Tề Đẳng Nhàn hoài nghi, Tôn Dĩnh Thục này chạy ra đưa ô rồi cho nụ hôn, khẳng định là đang ấp ủ âm mưu gì đó.  

 

Người phụ nữ này tính kế quá nhiều, tuyệt đối sẽ chịu thiệt lớn như vậy mà không cầu hồi báo, điều này không phù hợp với tính cách của cô ta!  

 

“Tề tiên sinh.”  

 

Tề Đẳng Nhàn đang nghỉ ngơi trong phòng, thì nghe thấy trong viện có người đang gọi mình.  

 

Hắn ra mở cửa thì nhìn thấy Trịnh Hữu Bân.  

 

“A, thì ra là Trịnh đại thiếu, tới nơi này tìm tôi là có chuyện gì?” Tề Đẳng Nhàn đi ra, nhiệt tình tiếp đón Trịnh Hữu Bân.  

 

Trịnh gia và Triệu Mạn Nhi bằng mặt không bằng lòng, đặc biệt là Trịnh Hữu Bân, sự nhẫn nại đối với người phụ nữ này đã sắp tới giới hạn.  

 

Trịnh Hữu Bân khẽ gật đầu với Tề Đẳng Nhàn, nói: “Tề tổng, hôm nay tới tìm cậu, là có một muốn việc nói cho cậu biết.”  

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Hả? Chuyện gì?”  

 

Trịnh Hữu Bân nói: “Hôm nay Giang Sơn Hải tới tìm Trịnh gia chúng tôi, muốn Trịnh gia chúng tôi vào ngày đại hội Long Môn tại Thượng Hải, có thể đứng về phía ông ta, trợ lực cho ông ta.”  

 

Tề Đẳng Nhàn nghe xong, nhưng cũng không cho là đúng, ông già Giang Sơn Hải này cầm 2 tỷ của hắn, mua một đống ngọc tủy giả để làm màu, sớm hay muộn gì cũng bị vả mặt.  

 

“Giang Sơn Hải xem ra đã có chút gấp không chờ nổi rồi, nơi nơi chắp nối, nhờ người ủng hộ ông ta! Ha ha ha……” Tề Đẳng Nhàn nhịn không được mà bật cười.  

Trịnh Hữu Bân nói: “Triệu Mạn Nhi bảo chúng tôi dốc toàn lực giúp đỡ Giang Sơn Hải, chúng tôi không dám phản kháng.”  

 

 

Tề Đẳng Nhàn nói: “Không sao, các người của giúp đỡ ông ta đi! Chờ tới ngày đại hội Long Môn, lúc đó có thể làm ngược lại.”  

 

 

Trịnh Hữu Bân ngẩn người, nói: “Thật sự không sao chứ? Giang Sơn Hải đã được sự ủng hộ của Dương gia, hiện tại lại được Trịnh gia chúng tôi ủng hộ, tiếp theo, chắc là ông ta sẽ đến Tiết gia. Đến lúc đó, tam đại gia tộc tại Thượng Hải ủng hộ ông ta, sẽ xảy ra chuyện lớn……”  

 

 

Tề Đẳng Nhàn hơi lắc đầu, nói: “Này đương nhiên không phải bảo các người ủng hộ ông ta vô điều kiện! Mà là tôi muốn cho các người vào ngày đại hội Long Môn phản bội ông ta.”  

 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement