Trong lòng Tề Đẳng Nhàn âm thầm chửi mắng Tôn Dĩnh Thục, hôm đó không phải cô ta là người đã cưỡng ép kéo người khác lên giường để trốn tránh sao?
Hơn nữa, trên giường lúc đó có nhiều chỗ lộn xộn như vậy, lỡ hôn chút ở chân thì có sao?
Lý Vân Uyển cười tít mắt, hỏi: "Ơ, bà Tôn nói câu này là có ý gì vậy?"
Dương Quan Quan cũng nói: "Hình như có người hôn phải chân của cô ta?"
Advertisement
Trong lòng Tề Đẳng Nhàn hoảng sợ, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh như thường, thản nhiên nói: "Ha ha, Tôn Dĩnh Thục đang muốn lấy oán báo ơn thôi, giậu đổ bìm leo cũng không phải lần một lần hai, cứ mặc cô ta muốn nói thế nào thì nói, chúng ta hà cớ gì phải quan tâm?”
Nhìn thấy bộ dạng điềm nhiên như không của hắn, hai người còn lại sững sờ.
Khi Lý Vân Uyển và Dương Quan Quan ở gần nhau, trong lòng họ đều hiểu rõ, hiếm khi nào nhắc tới Tề Đẳng Nhàn.
Nhưng nếu Tôn Dĩnh Thục dám gây ra chuyện tày trời như vậy, nòng súng của hai người họ đều sẽ không kiêng nể gì mà chĩa vào cô ta!
Tuy nhiên, nhìn dáng vẻ như không có gì xảy ra của Tề Đẳng Nhàn khiến hai người nghi ngờ, chẳng lẽ đây thật sự là thủ đoạn hòng gây ra sự chia rẽ của Tôn Dĩnh Thục sao?
"Những nhà đầu tư này đều thích gài mìn dưới chân ông đây, nóng lòng muốn ông đây bị nổ chết đấy mà! Tất cả đều là con tê tê phải không?" Trong lòng Tề Đẳng Nhàn sớm đã cực kỳ tức giận, nói không chừng lần sau gặp lại góa phụ Tôn, chưa cần thiết phải mở lời chào, hành động đầu tiên phải là đánh cho cô ta tỉnh ra mới được!
Tề Đẳng Nhàn nhìn Lý Vân Uyển, hỏi: "Tình hình bây giờ của mẹ em thế nào rồi? Giờ Giang Sơn Hải rất hống hách, bà ấy có thể chịu đựng được không?"
Lý Vân Uyển nghe vậy thì trả lời: "Bây giờ mẹ em vẫn chỉ bám đuôi hắn ta thôi, khi nào trở mặt, chẳng phải còn để xem thử ý của tổng giám đốc Tề thế nào sao?”
Tề Đẳng Nhàn khẽ gật đầu, nói: “Hãy để Giang Sơn Hải nhảy trước, khi gần nhảy xong, sẽ xử lý anh ta sau. Dù sao thì, vẫn còn vài ngày trước khi hội nghị Long Môn ở Thành phố Thượng Hải diễn ra mà.”
Sau khi bàn bạc xong mọi chuyện, Lý Vân Uyển và Dương Quan Quan đi làm việc của họ, trong khi Tề Đẳng Nhàn dành thời gian rảnh rỗi để bắt cá trong văn phòng, đúng là nhiều người đùn đẩy cho nhau rồi cũng sẽ có ngày hỏng việc.
Khi rảnh rỗi và buồn chán, hắn sẽ lướt những mục yêu thích trong điện thoại của mình, mở những video và hình ảnh "bụi bặm" trong đó ra xem.
“Đing đong!”
Khi đang xem một đoạn video ngắn về người mẫu dưới trướng của Giang Khuynh Nguyệt mặc trang phục xuyên thấu, một tin nhắn được gửi đến.
"Một số khoản vốn quan trọng của tập đoàn Trần Thị đã bắt đầu rút khỏi thị trường Hoa Quốc, trong khi đó, ô tô Dilu không còn hoạt động nhiều." Tin nhắn được Trần Ngư gửi đến, đi thẳng vào vấn đề cần được chú ý.
Lần trước Trần Liệt gặp phải sự cố ngoài ý muốn, tập đoàn Trần Thị đã bị chụp một chiếc nồi khổng lồ, cả tập đoàn Nam Dương Trần Thị bị đẩy vào tình thế bị động, cho dù có muốn giải oan cũng không phải là dễ.
Cuối cùng, vẫn là Ngọc Tiểu Long, Tề Đẳng Nhàn và những người khác cùng nhau bảo vệ Trần Liệt và đưa anh ta trở lại Nam Dương an toàn.
Sau đó, những kẻ muốn đối phó với Nam Dương Trần Thị tất nhiên sẽ không thể ngồi yên, lập tức tung ra một loạt những đòn kết hợp.
Tề Đẳng Nhàn cau mày, suy ngẫm: "Ý cô là, ô tô Dilu có thể bị nhắm đến và từ đó gây ảnh hưởng lên tập đoàn Hướng Thị sao?"
Trần Ngư trả lời: "Chính xác là vậy, triển vọng của ô tô Dilu ở Hoa Quốc theo tôi thấy hiện giờ thì không được khả quan lắm. Thế nên, ngài cần yêu cầu tổng giám đốc Hướng chuẩn bị thật mọi thứ sẵn sàng!”
Tề Đẳng Nhàn nghĩ ngợi một hồi rồi nói: "Yên tâm đi, hầu hết tiền vốn của tập đoàn Hướng Thị đã được chuyển đến nước Mỹ. Hơn nữa, tôi cũng đang dần chuyển nhượng tài sản của mình, chuyển tất cả tài sản đứng tên tôi sang tên của Lý Vân Uyển và Dương Quan Quan..."
Tất nhiên, Tề Đẳng Nhàn hiểu rất rõ về hoàn cảnh của mình, nếu không, có lẽ hắn sẽ không thể sử dụng thẻ ngân hàng của Cổ Tân Ti nữa.
Đó là bởi vì hắn biết, một khi người nhà họ Triệu muốn gây rối thì chắc chắn họ sẽ hành động nhanh chóng khiến cho đối thủ không kịp trở tay, tất nhiên việc đóng băng toàn bộ tài sản của hắn đối với họ không phải là vấn đề gì lớn lao cả.
Bao gồm cả tập đoàn Thiên Lãi, Hướng Đông Tình và hắn đều đang phải hoạt động bí mật và một khi trời đất sụp đổ, ít nhất họ cũng không phải lo lắng về việc sẽ bị ảnh hưởng như thế nào.
"Thật xin lỗi quá, là tôi làm liên lụy đến mọi người, để mọi người phải chịu khổ rồi." Trần Ngư lộ ra vẻ mặt đầy bất lực.
“Không sao, chúng ta là bạn bè, nếu như thật sự cảm thấy áy náy, thì hãy gửi mấy tấm ảnh Trương Thiệu Kiệt qua cho tôi.” Tề Đẳng Nhàn ôn tồn nói.
Trần Ngư ngay lập tức gửi hai bức ảnh qua.
Không có trang điểm, không cần núp bóng filter máy ảnh, Trần Ngư có thể xem là người phụ nữ mang vẻ đẹp quốc sắc thiên hương.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!