Lại càng không biết từ lúc nào mà Giang Sơn Hải có thể hạ quyết tâm vứt bỏ người vợ chung chăn chung gối với mình, coi con gái của mình như một công cụ hình người để lôi kéo quyền lực…
Quản gia biết rằng đã đến lúc mình phải rời khỏi cái nhà này rồi, một con người như Giang Sơn Hải của hiện tại là quá mức đáng sợ, người này đã hoàn toàn để bản thân đắm chìm bên trong vực sâu của dục vọng ham muốn quyền lực.
…
“Về chuyện đã xảy ra ngày hôm nay, tôi cảm ơn anh!” Giang Khuynh Nguyệt vừa đi bên cạnh Tề Đẳng Nhàn vừa bày tỏ lòng cảm kích từ tận đáy lòng đối với hắn. “Nếu như anh không ra mặt thì tôi thực sự không biết tình huống sẽ phát triển như thế nào nữa.”
Advertisement
“Cô khách sáo quá, giữa bạn bè nam nữ với nhau mà còn cần phải nói những thứ này nữa à?” Tề Đẳng Nhàn vừa cười ha ha vừa nói.
Giang Khuynh Nguyệt không nhịn được mà hỏi: “Tôi cũng có chút hiếu kỳ, tại sao anh lại biết được rằng Sở Tiên Dao không còn sống được bao lâu nữa? Tôi thấy trông bà ta không khác gì so với một con người bình thường cả.”
Tề Đẳng Nhàn trả lời: “Bên dưới tròng mắt của bà ta có một vệt đen thẳng đứng kéo dài lên đến tận nhãn cầu. Đó là vu cổ, bà ta đã trúng phải loại tà thuật này thì đương nhiên là sẽ không còn sống được bao lâu nữa rồi!”
Advertisement
Giang Khuynh Nguyệt lại nói: “Bà ta là một con người rất sợ chết, chắc chắn bà ta sẽ cầu xin anh cứu lấy cái mạng của bà ta.”
Tề Đẳng Nhàn chỉ lắc đầu rồi đáp lời cô ta: “Chỉ sợ là bà ta không có cách nào để rời khỏi biệt thự của nhà họ Giang các cô trong tình trạng còn sống được!”
Giang Khuynh Nguyệt ngẩn người, sau đó hỏi: “Bệnh của bà ta nghiêm trọng như vậy sao?”
Tề Đẳng Nhàn trả lời: “Không phải, mà là Giang Sơn Hải sẽ không cho phép bà ta rời đi. Bà ta đã được biết quá nhiều bí mật của Giang Sơn Hải, làm sao mà Giang Sơn Hải có thể để yên cho bà ta đi cầu xin tôi cứu lấy bà ta được?”
Sau khi nghe những lời ấy của Tề Đẳng Nhàn, Giang Khuynh Nguyệt chỉ cảm thấy sởn cả tóc gáy, đến cả da gà trên người cô ta cũng nổi lên từng đợt.
“Đây thực sự là loại chuyện mà ông ta có thể làm ra, ông ta không còn là người cha mà tôi từng biết đến ngày xưa nữa rồi…” Giang Khuynh Nguyệt chậm rãi nói, chính cô ta cũng chẳng biết cảm xúc trong lòng bản thân ngay lúc này là như thế nào, dù sao cô ta cũng cảm thấy vô cùng khó chịu.
“Quyền lực ơi là quyền lực! Đó thực sự là một con quái thú vô cùng đáng sợ, trong nhà đế vương ở thời cổ đại thì huynh đệ chém giết lẫn nhau, không còn biết tình cảm là gì… Vậy mà không ngờ ở thời nay vẫn còn có những sự việc như vậy xảy ra trước mắt.” Tề Đẳng Nhàn không nhịn được mà cảm thán một tiếng.
Giang Khuynh Nguyệt không thể không nở một nụ cười khổ, sau đó nói: “Phiền anh hộ tống tôi quay về phòng làm việc đi nhé, tôi vẫn còn có một số công việc chưa xử lý xong, sau khi xử lý xong rồi thì tôi sẽ mời anh đi ăn một bữa.”
Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Cô tự đón xe mà đi không được à? Cần gì tôi phải lái xe hộ tống nữa!”
“...”
Giang Khuynh Nguyệt nhìn hắn với ánh mắt không còn gì để nói, xem đi, cái tên Tề Đẳng Nhàn này vẫn còn có mặt mũi mà ba hoa khoác lác với người ngoài rằng hắn là bạn trai của cô ta cơ đấy?
“Thôi quên đi, để tôi tự bắt xe đi tới đó! Nếu như không phải có mấy bộ trang phục của hãng thời trang lớn cần tôi tự mình ra trận trình diễn thì tôi cũng chẳng cần phải nhờ đến anh đâu!” Giang Khuynh Nguyệt tức giận nói.
“Cô nói cái gì vậy, bạn trai đưa bạn gái đi làm chẳng phải là chuyện thiên kinh địa nghĩa sao? Lên xe đi lên xe đi, để tôi đưa cô đi nào.” Không ró vì sao mà bỗng nhiên Tề Đẳng Nhàn lại đột ngột thay đổi quyết định.
Giang Khuynh Nguyệt ngẩn người, cuối cùng cô ta vẫn để cho hắn đưa mình đến phòng làm việc.
Mãi tới khi về đến phòng làm việc rồi, lại nhìn thấy bóng dáng của Tề Đẳng Nhàn xuất hiện trong quá trình chụp ảnh tại studio, Giang Khuynh Nguyệt mới hiểu được vì sao mà bỗng nhiên Tề Đẳng Nhàn lại đột ngột thay đổi quyết định!
“Cái đồ dâm dê biến thái!” Giang Khuynh Nguyệt không nhịn được mà thầm chửi mấy chữ trong lòng, sau đó hừ lạnh một tiếng.
Sau khi chụp xong một bộ ảnh với trang phục công sở mang nét khêu gợi, Giang Khuynh Nguyệt vừa bước tới lấy nước để uống vừa cười lạnh nói: “Tôi còn đang thắc mắc là sao mà bỗng nhiên anh lại đột ngột thay đổi quyết định đây, hóa ra anh muốn xem mấy cái này à?”
Tề Đẳng Nhàn trả lời lại cô ta: “Cô đang nói cái gì vậy không biết, tôi chỉ đến đây để bày tỏ lòng quan tâm đối với công việc của bạn gái thôi mà, tôi sống trên đời này thực sự không phải là loại người thích ngắm tất chân đen đâu.”
Giang Khuynh Nguyệt chỉ muốn lấy ngón tay giữa của mình nhét vào trong lỗ mũi của Tề Đẳng Nhàn.
Tề Đẳng Nhàn cũng chỉ ngắm thêm một lúc nữa rồi lại đi ra ngoài, bởi vì lần này Giang Khuynh Nguyệt mặc tây trang dành cho phái nữ chứ không mặc váy nữa.
Bạn đang đọc truyện mới tại tamlinh247.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!