Tuyệt Thế Cường Long - Tề Đẳng Nhàn (FULL)

Sau khi quan tài rơi xuống đất, có hai người từ trên trực thăng nhảy xuống, một người khoảng ba mươi tuổi, một người khoảng bốn mươi tuổi.  

             Hoàng Văn Lãng trực tiếp đi tới, lạnh lùng nói: “Hà tiên sinh đây là có ý gì, sinh nhật con gái tôi, anh đến đây làm cái chuyện này?! “  

             Tề Đẳng Nhàn không khỏi ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy người đàn ông hơn bốn mươi tuổi kia tinh thần sáng láng, rất cường tráng.  

             Còn người đàn ông ước chừng ba mươi tuổi kia thì có dáng người thon dài, huyệt thái dương hơi phồng lên, có một loại cảm giác uy hiếp.  

             “Người này hẳn là người của Hà gia ở thành phố Hương Sơn. Tôi nghe nói, Hà gia và Hoàng gia, kết oán đã lâu!”  

             “Quan hệ giữa Hà gia và Hoàng gia ngay từ đầu rất tốt, có điều nghe nói Hà gia không đi chính đạo, vì thế gia chủ Hoàng gia quyết liệt, trực tiếp đuổi họ đi, không nghĩ tới Hà gia sau khi đến Hương Sơn, ngược lại làm giàu, trở thành nhà giàu một phương!”  

             “Lúc trước khi gia chủ Hoàng gia Hoàng Văn Đào đuổi Hà gia đi, trực tiếp đưa tới một cái quan tài cho Hà gia, nói họ không đi chính đạo, cần chuẩn bị hậu sự trước...”  

             “Hà gia, đây là định quay lại trả thù sao?”  

             Mọi người nghị luận sôi nổi, lai lịch sự việc, cũng dần dần rõ ràng lên.  

             Tất cả khách mời đều không dám nói chuyện lớn tiếng, họ cũng không nghĩ tới lại có người dám đến gây sự ở yến hội do Hoàng Văn Lãng tổ chức!  

             Đại ca Hoàng Văn Lãng là Hoàng Văn Đào, vào lúc này đi ra, ông đã hơn sáu mươi tuổi, tóc đã bạc một nửa, nhưng vẫn rất có tinh thần, thoạt nhìn hoàn toàn không giống người ở độ tuổi này.  

             Hà Định Khôn đứng bên cạnh quan tài, đưa tay chậm rãi vuốt ve quan tài này, cười lạnh nói, “Lúc trước, Hà gia chúng tôi bị Hoàng gia đuổi ra khỏi tỉnh Đông Hải, gia chủ Hoàng tặng cho Hà gia chúng tôi một cái quan tài!”  

             “Hôm nay, Hà Định Khôn tôi phụng mệnh cha, đến trả quan tài này lại cho Hoàng gia!”  

             Mọi người nghe nói như vậy, đều hít một hơi khí lạnh, thật không ngờ Hà gia lại to gan lớn mật như vậy, dám đưa tới một cái quan tài ngay trong yến hội sinh nhật của Hoàng Tình Ca!  

             Sắc mặt Hoàng Tình Ca cũng không khỏi hơi khó coi, đây vốn là một ngày đáng giá cao hứng, nhưng hết lần này tới lần khác lại có người đến phá hư!  

             “Lúc trước Hà gia không đi chính đạo, bị tôi đuổi tận giết tuyệt, đây là lẽ đương nhiên.” Hoàng Văn Đào thản nhiên nói.  

             “Đại ca, không cần nói gì thêm với bọn họ, trực tiếp sai người đuổi bọn họ đi là được!” Hoàng Văn Lãng đen mặt nói, dám gây chuyện trong bữa tiệc sinh nhật của con gái ông, ông đều có ý muốn giết người.  

             Hà Định Khôn cười nhạo một tiếng, “À? Hoàng gia chuẩn bị ỷ thế hiếp người, dùng nhiều hiếp ít sao? Ông cũng có thể thử xem!”  

             Tề Đẳng Nhàn nhịn không được khẽ lắc đầu, chửi bới nói: “Người trang bức như vậy, ở trong nhà tù của chúng tôi, bình thường sống không quá ba tiếng!”  

             Khách mời ở hiện trường hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có hắn mở miệng nói chuyện, lập tức bị người nghe rõ ràng.  

             Người chung quanh đều nhìn hắn như kẻ ngốc, tên ngốc này nói cái gì vậy? Lại dám nói người Hà gia trang bức? Hơn nữa còn nói anh ta không thể sống trong tù quá ba giờ?  

             Hà Định Khôn mắt lạnh đảo qua, sau đó lại trực tiếp chuyển ra.  

             Người đàn ông ba mươi tuổi ở bên cạnh sắc mặt lạnh lùng, Hà Định Khôn nói, “Không cần so đo chi li với con kiến hôi này, hôm nay chúng ta tới đây là vì Hoàng gia.”  

             “Ừm...” Người đàn ông kia khẽ gật đầu.  

             Hoàng Văn Đào không để ý chút chuyện nhỏ này, thản nhiên nói, “Hà gia muốn tặng lễ, nhưng Hoàng gia chúng tôi không nhất định nhận.”  

             Hà Định Khôn cười lạnh nói, “Không nhận cũng phải nhận! Quan tài này, là do Hoàng lão đại của anh đưa cho Hà gia chúng tôi lúc trước, hôm nay, chúng tôi nhất định phải trả lại cho các người!”  

             Người đàn ông bên cạnh Hà Định Khôn cũng nói: “Hoàng tiên sinh, tại hạ là thiếu đà chủ phân đà Hương Sơn Long Môn Trần Hùng Phi, đặc biệt theo Hà tiên sinh đến tặng lễ, thỉnh vui lòng nhận cho!”  

             Anh ta vừa nói ra lời này, sắc mặt mọi người có mặt ở hiện trường đều thay đổi.  

             Hương Sơn là một đô thị quốc tế, không thuộc bất kỳ tỉnh nào, cho nên có phân đà Long Môn tồn tại độc lập.  

             Trần Hùng Phi này, lại là thiếu đà chủ của Hương Sơn Long Môn, lai lịch thân phận đáng sợ như vậy?!  

             Sắc mặt Hoàng Văn Đào không khỏi trầm xuống, nói, “Không nghĩ tới là người của Long Môn, nếu anh là thiếu đà chủ của phân đà Hương Sơn Long Môn, vậy mời ra tay đi!”  

             “Lúc trước Hoàng tiên sinh đưa quan tài này cho Hà gia, hiện tại, Hà gia muốn trả lại quan tài này cho Hoàng tiên sinh. Tôi là người tới tặng lễ vật giúp Hà gia, nếu Hoàng gia cố ý không chịu nhận lễ, vậy mời tìm người đánh bại tôi!”  

             “Nếu có thể đánh bại tôi, quan tài này, chúng tôi sẽ mang về Hương Sơn.”  

             “Nếu là không có người nào làm được, vậy chỉ có thể mời Hoàng gia vui vẻ nhận lấy!”  

             Lúc Trần Hùng Phi nói chuyện, vẻ mặt ngạo mạn, căn bản không để thị trưởng Hoàng Văn Lãng và vị cự phú Hoàng Văn Đào vào mắt.  

             Hoàng Văn Đào gật đầu, nói: “Đi mời Vu cung phụng lại đây!”  

             Không bao lâu sau, Hoàng gia đã mời tới cung phụng của bọn họ, vị cung phụng này cũng là cao thủ, đã hơn năm mươi tuổi, vẫn là do lúc trước Hoàng Văn Đào tốn nhân tình mời tới, chuyên môn vì Hoàng gia giải quyết nguy cơ cần dùng vũ lực.  

             Hoàng Kỳ Bân cười nhàn nhã nói: “Vu cung phụng là cao thủ nhà chúng tôi, Hà gia lần này không có mắt, đến gây sự ở yến hội sinh nhật của em gái tôi, hơn phân nửa không thể toàn thân trở ra. Đến lúc đó, để cho bọn họ ngồi quan tài này, chèo thuyền trở về Hương Sơn đi!”  

             “Cái này cũng không nhất định.” Tề Đẳng Nhàn đánh giá Trần Hùng Phi một chút, thần sắc nghiêm túc nói.  

             “Ha ha, Tề đại sư, năm xưa cung phụng nhà chúng tôi chính là cao thủ trong quân đội, rất lợi hại! Anh cứ nhìn xem ông ấy đánh thiếu đà chủ Hà gia mời tới đến độ hoa rơi nước chảy là được!” Hoàng Kỳ Bân cười nói.  

             Kiều Thu Mộng thấy thiếu gia nhà giàu Hoàng Văn Lãng lại chủ động nói chuyện phiếm với Tề Đẳng Nhàn, không khỏi lắp bắp kinh hãi.  

             Tề Đẳng Nhàn này nào có tài đức gì, làm sao có thể …  

             Hoàng Tình Ca mời hắn khiêu vũ, Hoàng Kỳ Bân chủ động tìm hắn đáp lời! Thế đạo đã thay đổi rồi sao?  

             “Tôi không muốn nói gì thêm với loại thanh niên kiêu ngạo như cậu, nếu cậu cố tình muốn chịu chết, vậy tôi cũng không ngăn cản!” Vu cung phụng đi về phía trước, sắc mặt lạnh lùng nói.  

      “Vậy để cho tôi lĩnh giáo là được rồi.” Trần Hùng Phi cười nhạo, đi về phía trước một bước, hai người mặt đứng thẳng đối mặt.  

             Lý Thiên Lạc nhìn một màn này, không khỏi quay đầu nói với một người trung niên bên cạnh, “Vu cung phụng này có lẽ không phải là đối thủ của vị thiếu đà chủ này, đợi lát nữa chú ba có thể thử ra tay, giúp Hoàng gia vượt qua cửa ải khó khăn này, trên mặt Lý gia chúng ta cũng có thể dính ánh sáng! Tôi theo đuổi Hoàng Tình Ca cũng dễ dàng hơn!”  

             Chú ba Lý khẽ gật đầu, cười nói, “Không thành vấn đề. “  

             Lý Thiên Lạc quay đầu nhìn Tề Đẳng Nhàn một cái, vẻ mặt hung ác nham hiểm, trong lòng không ngừng cười lạnh, đợi xuống thuyền, liền trực tiếp để chú ba phế đi tên này!  

             “Thị trưởng Hoàng, các ông tốt nhất vẫn là nên đổi người khác, cung phụng này có thể không phải là đối thủ của Trần Hùng Phi.” Tề Đẳng Nhàn đã đến bên cạnh Hoàng Văn Lãng, mở miệng nói.  

             “Tề đại sư, lời này của cậu...” Hoàng Văn Lãng không khỏi nhíu mày, có chút không vui.  

             Đánh còn chưa đánh, Tề Đẳng Nhàn đã dám phán đoán?  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Advertisement
';
Advertisement